Sau Khi Được Bạn Trai Trúc Mã Chiều Chuộng

Chương 194

Không ngờ sự việc lại thành ra như này, mặt cậu ta tối sầm, một lúc sau mới nói: "Xin lỗi!” Nói xong, cậu ta rời đi.

 

Nhưng Thẩm Chiêu Chiêu ngăn cậu ta lại: "Chờ đã, chuyện vẫn chưa xong mà?"

 

"Cậu còn muốn làm gì?" Chu Từ trừng mắt với cô.

 

Thẩm Chiêu Chiêu: "Tôi nói Diệp Vi An rất quan tâm đến Diệp Trăn, cậu không tin, giờ Diệp Vi An đang đứng ở đây, cậu có thể tự hỏi cậu ấy."

 

Chu Từ rất muốn nói cô đang đánh tráo khái niệm, trước đó cô đã nói rõ ràng rằng tình cảm của hai chị em họ rất tốt.

 

"Chu Từ, chuyện gì vậy?" Diệp Vi An nhìn Chu Từ.

 

"Không có gì!" Chu Từ vô thức muốn lảng tránh chủ đề này.

 

Thẩm Chiêu Chiêu trợn to hai mắt, vẻ mặt "Sao cậu lại thế này?" nói, "Cậu vừa mới nói Diệp Vi An rất ghét Diệp Trăn, tình cảm chị em mà cậu ấy thể hiện đều là giả, giờ bị yêu cầu đối chất, cậu lại nói không có gì là sao?"

 

"Tôi nói vậy hồi nào?" Chu Từ gần như tức điên, cô gái này đúng là nói bậy, đảo lộn trắng đen.

 

Thẩm Chiêu Chiêu: “Mọi người đều nghe thấy.”

 



"Nhưng rõ ràng là cậu nói mà." Chu Từ nghiến răng.

 

Thẩm Chiêu Chiêu gật đầu: "Đúng là tôi nói, nhưng tôi chỉ dịch lại ý của cậu, cậu cũng đâu có phủ nhận?"

 

"Tôi..." Chu Từ không biết phải nói thế nào, đột nhiên cảm thấy hối hận, không ngờ cô gái này lại khó đối phó như vậy. Nếu biết trước, cậu ta đã không nói bừa mấy câu đó.

 

Cậu ta nhìn Diệp Vi An, nói: "Tớ chỉ thấy cậu giúp người ta giải quyết hậu quả quá vất vả!"

 

Cậu ta chỉ đau lòng cho cô ta mà thôi!

 

Đặc biệt là sau khi gia đình cậu ta biết Diệp Trăn đã trở về, họ đều nhắc nhở cậu ta phải giữ khoảng cách với Diệp Vi An và nên tiếp xúc với Diệp Trăn nhiều hơn, đó mới là con gái thật của nhà họ Diệp.

 

Mọi người đều nghĩ Diệp Vi An chỉ là con nuôi, một khi con gái ruột trở về, cô con gái nuôi này sẽ không còn giá trị.

 

Rõ ràng trước đây họ không như vậy!

 

Rõ ràng trước đây họ đã dặn cậu ta phải kết thân với Diệp Vi An, nói rằng cô ta là cô con gái duy nhất của nhà họ Diệp, nhất định phải duy trì tốt mối quan hệ này.

 

Chỉ vì cô gái đó quay về mà mọi chuyện đã thay đổi.

 

Chu Từ cảm thấy các trưởng bối quá thực dụng, đồng thời càng cảm thấy đau lòng cho Diệp Vi An. Cô ta tốt như vậy, nhưng chỉ vì là con nuôi nên mọi người đều cảm thấy cô ta phải nhường chỗ cho con gái ruột.



 

Nhưng trong mắt cậu ta, Diệp Trăn, cô gái hoang dã được tìm về từ bên ngoài, không bằng một ngón tay của Diệp Vi An.

 

Vừa thầm mắng Thẩm Chiêu Chiêu nhiều chuyện, Diệp Vi An vừa nhìn Chu Từ vừa nói: "Chăm sóc chị gái là điều tớ nên làm, tớ không thấy vất vả chút nào."

 

"Nhưng cũng không thể để cậu giải quyết hậu quả mãi được." Chu Từ cảm thấy không công bằng.

 

Diệp Vi An dịu dàng nói: "Không sao đâu, chị vừa mới về, còn chưa quen với mọi thứ trong nhà, chăm sóc chị ấy cũng là điều mà tớ nên làm."

 

Càng nói vậy, Chu Từ càng cảm thấy đau lòng.

 

Cảm thấy bây giờ cô ta sống ở nhà họ Diệp chắc chắn rất khó khăn.

 

Nhắc đến Diệp Trăn, cậu ta không giấu nổi sự ghét bỏ trong lời nói: "Cậu ta về được một năm rồi, rõ ràng là 'bùn lầy không thể đắp lên tường'."

 

Diệp Vi An giả vờ tức giận ngắt lời cậu ta: "Chu Từ, cậu đừng nói nữa, nếu không tớ sẽ giận đấy. Các cậu đều hiểu lầm về chị tớ, thật ra chị ấy là một người rất tốt."

 

Thẩm Chiêu Chiêu đứng ở một bên xem náo nhiệt, cũng không ngại thêm dầu vào lửa: "Thấy chưa, tôi đã nói rồi, đừng tự cho mình là đúng, chuyện còn chưa rõ ràng mà đã vội kết luận, như vậy không được đâu."

 

Chu Từ tức muốn hộc máu, nhưng cậu ta không giỏi ăn nói, không thể cãi lại cô, chỉ có thể nhẫn nhịn chịu nhục, tức muốn nội thương.
Bình Luận (0)
Comment