Sau Khi Lưu Đày, Địa Vị Của Ta Cực Cao (Dịch Full)

Chương 133 - Chương 133.

Chương 133. - Chương 133. -

Mộc Vãn Tình khẽ lắc đầu, "Ngươi cho rằng chỉ với mấy người chúng ta là có thể vào được trà thị sao? Phải có thiệp mời của quan phủ Tân Dương thành thì mới có thể vào được, nếu không chỉ có thể làm người bán hàng rong, lợi nhuận cũng giảm một nửa."

Thẩm Vĩnh không khỏi nóng nảy, bọn họ cũng không có a. "Chẳng lẽ chúng ta đi một chuyến uổng công?"

Mộc Vãn Tình đảo đảo con ngươi, có chủ ý, "Đến giờ cơm, chúng ta đi ăn cơm trước."

Hồi Vị Lâu, là tửu lâu tốt nhất ở Tân Dương thành, lúc này thực khách ngồi đầy, vô cùng náo nhiệt.

Đoàn người Mộc Vãn Tình bị chặn ở ngoài cửa, "Xin hỏi có hẹn trước không?"

"Không có." Mộc Vãn Tình đặc biệt đúng tình hợp lý.

Vẻ mặt tiểu nhị đầy xin lỗi, "Vậy xin lỗi, tiệm chúng ta đã không còn chỗ ngồi."

Mộc Vãn Tình nhíu mày, "Nghe nói Hồi Vị Lâu các ngươi là tửu lâu tốt nhất trong thành, chúng ta cố ý chạy tới nếm thử một chút đồ ăn của Hồi Vị Lâu, kính xin tiểu ca châm chước một chút."

Tiểu nhị mặt có chút kiêu ngạo, nhưng vẫn không có đáp ứng, "Thật sự không được, chúng ta đã không còn chỗ."

Mộc Vãn Tình nháy mắt với Thẩm Vĩnh, Thẩm Vĩnh lặng lẽ nhét một khối bạc vụn tới.

"Vậy thì, cứ tùy tiện an bài một chỗ cho chúng ta, có được không?"

Tiểu nhị cầm bạc vụn, được nửa lượng, tiền công một tháng của hắn cũng chưa tới nửa lượng đâu.

Hắn cắn răng, "Vậy vào đi, mời đi theo ta."

Hắn đặt một cái bàn ở góc, chen chúc một chút, nhưng cuối cùng cũng vào được.

Chiêu bài của Hồi Vị Lâu là các món cá, nổi tiếng mỹ vị, rất nhiều người sau khi nghe tin mới đặc biệt tới gọi món ăn này.

Mộc Vãn Tình cũng gọi, còn gọi thêm một món thịt luộc sốt tỏi, thịt dê hoàng kỳ, còn có thêm mấy món thức ăn.

Thức ăn rất nhanh liền được đem lên, món đầu tiên là thịt dê hoàng kỳ, là một món canh làm từ xương cựa và thịt dê, hương vị không tệ.

Một lát sau, chiêu bài cũng đã lên, một đĩa cá trắm lớn được đưa lên bàn.

Cá trắm chính là một loại cá biển, người đời thường truyền tai nhau rằng đây đặc sản của đảo quốc, kỳ thật cũng không phải, nó được du nhập vào đảo quốc từ thời nhà Đường.

Miếng cá được cắt mỏng như bông tuyết, bày biện rất đẹp, Mộc Vãn Tình gắp một miếng bụng cá mập mạp lên, đảo một vòng trong chén nước chấm, để cho mỗi một tấc đều dính nước chấm, lúc này mới bỏ vào trong miệng.

Nguyên liệu nấu ăn rất tươi, trong lúc nhai mang theo một chút tươi sống, rất ngon miệng.

"Cá trắm này thật ngon, đầu bếp của nơi này quả thật đao công cao minh, món này phải khảo nghiệm độ tươi của nguyên liệu cùng đao công của đầu bếp. Không tệ, không tệ."

Tiểu nhị bưng thịt luộc sốt tỏi tới, vừa lúc nghe được những lời này, cực kỳ kinh ngạc.

"Vị công tử này, ngài nếm ra được loại cá nào sao? Phẩm vị thật quá tốt."

Món cá của nhà bọn họ là ngẫu nhiên, căn cứ vào các mùa khác nhau mà chọn ra loài cá tốt nhất, lão bản cũng sẽ không công khai hôm nay sử dụng loại cá gì, để cho các khách hàng tới ăn xong mới đoán xem đã ăn cá gì, đây cũng coi như là một mánh khóe thu hút khách hàng.

Đoán trúng sẽ có giải thưởng.

Mộc Vãn Tình cười nhạt, "Đâu có đâu có, chỉ là ăn nhiều mà thôi."

Nhìn trông còn ít tuổi mà đã có thể đánh giá món ăn như vậy, ánh mắt tiểu nhị khi nhìn nàng cũng mang theo tôn kính cùng ngưỡng mộ.

Đầu năm nay, cá là món ăn cao cấp, chỉ dùng lúc chiêu đãi khách, hoặc là đi tửu lâu ăn.

Chỉ có thể nói những người thường xuyên ăn cá không giàu thì sang.

"Công tử, vậy ngài nếm thử món ăn này, cũng là chiêu bài của nhà ta."

Mộc Vãn Tình chỉ ăn một miếng liền không động đũa, tiểu nhị không có rời đi, mà là tò mò hỏi, "Món này không hợp khẩu vị của ngài sao?"

"Món ăn này lựa chọn nguyên liệu tỉ mỉ kỹ càng, độ lửa vừa vặn, đao công cũng không tệ, nhưng. . ." Mộc Vãn Tình lại nửa úp nửa mở.

Lòng hiếu kỳ của tiểu nhị bị gợi lên, "Là cái gì?"

Mộc Vãn Tình lắc đầu thở dài, "Nước chấm có chút kém, nếu lại thêm hột tiêu thì tốt hơn."

"Đó là thứ gì?"

Mộc Vãn Tình thuận miệng nói, "Là một loại gia vị vừa mới du nhập vào kinh thành, bên này còn chưa có sao?"

Giọng điệu của nàng thờ ơ, giống như đây là một chuyện hết sức tầm thường.

Nhưng có trời mới biết, nàng chỉ thuận miệng bịa ra, đầu năm nay căn bản chưa có hột tiêu.

Bình Luận (0)
Comment