Sau Khi Lưu Đày, Địa Vị Của Ta Cực Cao (Dịch Full)

Chương 149 - Chương 149.

Chương 149. - Chương 149. -

Mộc Vãn Tinh đối với lời tâng bốc này chỉ có thể cười ha ha, quên đi, đối với những người này, yêu cầu của nàng cũng không cao, chỉ cần nghe lời là tốt rồi.

Không giỏi ăn nói cũng không quan trọng.

Thẩm Vĩnh đặc biệt vui vẻ, "Tằng đại nhân, ngài còn chưa biết được chiến công của tam tiểu thư đi, để ta kể cho ngài biết."

Thế rồi hắn luyên thuyên kể về những chuyện đã xảy ra những ngày này, vừa khúc chiết lại vừa sống động, lúc lên lúc xuống, khiến cho mọi người không tự chủ được mà đắm mình trong đó.

Sau một đơn hàng này, Thẩm Vĩnh tràn đầy khao khát được bộc bạch, nhưng mấy đồng bạn của hắn đều có mặt ở đó, ai mà không biết chứ?

Thật vất vả mới nhìn thấy Tằng đại nhân, hắn cuối cùng cũng tìm được đối tượng khoe khoang, không, là tâm sự.

Nghe xong lời Thẩm Vĩnh kể, vẻ mặt Tằng đại nhân không thể tưởng tượng nổi, mẹ nó ngươi là đang bịa chuyện, người ta diễn kịch cũng không khoa trương tới cỡ đó, ta không tin!

"Thẩm huynh, có muốn bịa chuyện cũng không nên nói như vậy. . ."

Cái gì mà tay không túm bạch lang, một xu cũng không tiêu, tự nhiên lại được mấy chục vạn hàng hóa.

Thấy hắn không tin, Thẩm Vĩnh một tay kéo cánh tay hắn, "Đi, ta dẫn ngươi đi xem chiến lợi phẩm của chúng ta."

Lúc đi ra ngoài kề vai sát cánh, lúc trở về, Thẩm Vĩnh dìu Tằng đại nhân hai chân đã mềm nhũn.

Ánh mắt Tằng đại nhân ngốc trệ, dáng vẻ hoài nghi nhân sinh, hắn vừa mới nhìn thấy cái gì? Hàng hóa chất đống như núi!

Nội tâm của hắn bị chấn động mạnh, "Tam tiểu thư, chín vạn chín ngàn lượng bạc kia, ngài thật sự không đụng tới sao?"

Mộc Vãn Tinh lấy một cái hộp ra, bên trong chứa đầy ngân phiếu, một xấp thật dày.

Sự thật bày ra trước mắt, Tằng đại nhân không thể không tiếp nhận, ánh mắt của hắn sáng ngời kỳ lạ, "Tam tiểu thư, ta sớm biết ngài lợi hại, nhưng không nghĩ tới lại lợi hại tới cỡ này."

Mộc Vãn Tình cười mà không nói.

Tằng đại nhân bình thường yêu tiền nhất, nhìn thấy đùi vàng như vậy há có đạo lý không ôm?

"Tam tiểu thư, cầu xin ngài, lần sau nhất định phải dẫn theo ta."

Mặt mũi thì tính là cái gì, không đáng một đồng.

Thẩm Vĩnh vui vẻ, "Tằng đại nhân, ngài cũng không thể tranh giành với ta, ta đã ước định với tam tiểu thư."

Dựa theo thỏa thuận trước đó, Mộc Vãn Tình làm chủ sự chiếm bốn thành, người ra ngoài làm việc cùng nàng có thể chiếm năm thành, người ở lại chiếm một thành.

Lần này nàng dựa vào việc bán bí phương nên mới có được nhiều hàng như vậy, vậy mà nàng lại không đề cập tới chuyện thay đổi cách phân chia, mọi người vừa cảm kích vừa khâm phục nàng.

Làm người có nghĩa khí như vậy, bọn họ tâm phục khẩu phục.

Mộc Vãn Tình mượn việc này thành lập quyền uy của mình, triệt để thu phục nhóm người này, lời nói có tác dụng hơn bất kỳ ai.

Tằng đại nhân trừng mắt nhìn hắn một cái, "Ta quen biết tam tiểu thư trước."

Thẩm Vĩnh đã được nếm trải niềm vui khi đi cùng đại gia, làm sao chịu buông tay? "Ta cùng tam tiểu thư kề vai chiến đấu, tình nghĩa không tầm thường."

Mộc nhị gia không nghe nổi nữa, nhịn không được lên tiếng, "Đừng nói bậy, tiểu nữ có thể có tình nghĩa gì với ngươi chứ?"

Thanh danh nữ hài tử quý giá, nhất quyết không thể để mấy lời đồn bậy bạ gì đó truyền ra.

Thẩm Vĩnh ngẩn người, "A, ta thiếu chút nữa đã quên mất tam tiểu thư là một nữ hài."

Chủ yếu vì Mộc Vãn Tình vẫn đang mặc nam trang, cử chỉ hào phóng, người khác lại luôn miệng kêu tiểu huynh đệ, khiến cho hắn có một loại ảo giác.

Mộc Vãn Tình:... Con hàng này phải ném đi!

Thẩm Vĩnh ý thức được mình đã nói sai, vội vàng giải thích, "Ý ta là, tam tiểu thư là nam hay nữ đều không quan trọng, quan trọng là. . . Tam tiểu thư, ta nguyện ý vì ngài mà lên núi đao xuống biển lửa, vạn chết không từ."

Đây là lần đầu tiên hắn biểu lộ lòng trung thành, những thị vệ khác nhao nhao bắt chước.

"Tam tiểu thư, ta đặc biệt phục ngài, một đường này, lại làm thêm mấy đơn như vậy đi."

"Tam tiểu thư, cùng ngài lăn lộn chúng ta đều yên tâm, trong lòng đặc biệt kiên định, ta nhất định nghe lời ngài."

"Tam tiểu thư, nhìn ta nhìn ta này, ta nghe lời ngài nhất, bọn họ đều không nghe lời bằng ta!"

Đi theo Mộc Vãn Tình kiếm được tiền, lại thú vị, vô cùng kích thích.

Bọn họ đã sớm muốn nói như vậy, chỉ là ngại làm người đầu tiên.

Thủ đoạn và tâm kế của Mộc Vãn Tình khiến cho bọn họ phải kính sợ, mà nghĩa khí của nàng khiến cho mọi người cảm thấy an tâm.

Tằng đại nhân trợn mắt há hốc mồm, nhịn không được nhắc nhở, "Chư vị, có phải các ngươi đã quên mình là thị vệ của phủ Ngũ hoàng tử hay không?"

Bình Luận (0)
Comment