Mộc lão thái thái lớn tiếng quát: "Nàng ta chỉ là một nhãi ranh thì có thể có chuyện gì? Nhất định đã giở thủ đoạn không thể để người nhìn thấy, nàng ta đúng là giống hệt như di thái thái, một bộ hồ ly tinh..."
Người mà bà nói hồ ly tinh chính là thân mẫu của Mộc nhị gia, người mà bà hận nhất đời.
Lửa giận trong lòng Mộc nhị phu nhân dâng lên, còn có kiểu chà đạp người như vậy sao? "Nương, coi như người không thích nhị phòng chúng ta, nhưng bất kể như thế nào, Tình nhi vẫn là nữ nhi Mộc gia..."
"Chát chát chát." Ba tiếng bạt tai vang lên, toàn trường tất cả yên tĩnh.
Mộc Tử Ngang nhào tới đỡ Mộc nhị phu nhân, nhìn khuôn mặt sưng đỏ của nàng, vừa tức vừa giận lại đau lòng. "Nương."
"Mộc lão thái thái, ngươi thật quá đáng, sao có thể nói đánh là đánh người?"
Mộc lão thái thái hung hăng tát Mộc nhị phu nhân, càng thêm kiêu căng phách lối.
Bà chỉ vào mẫu tử Mộc Tử Ngang, "Quỳ xuống, các ngươi đều quỳ xuống cho ta."
Mộc Tử Ngang đỡ lấy mẫu thân, trong mắt tất cả đều là hận ý.
Bình thường khi dễ không nói, hiện nay đều đã là lưu phạm mà còn giở thói uy phong.
"Quỳ xuống cho ta..."
Mộc Cẩm Dao từ trong đám người chen vào, đẩy Mộc tam gia ra,"Tổ mẫu, thân thể ngài không tốt đừng nóng giận, ta đỡ ngài đi nghỉ ngơi."
Làm gì chứ? Lúc trước không phải rất yên tĩnh rất hoà nhã sao? Sao bỗng nhiên quái lạ như vậy?
Mộc lão phu nhân đứng im không chịu nhúc nhích, khuôn mặt già nua tràn đầy vẻ ác độc, "Ta làm sao còn an tâm nghỉ ngơi? Ta là chủ mẫu đương thời của Mộc gia, hôm nay mặt mũi Mộc gia chúng ta đều bị Mộc Vãn Tình vứt sạch sẽ, nàng cùng dã nam nhân chạy..."
Bà ở trước mặt nhiều người như vậy bôi xấu thanh danh Mộc Vãn Tình, Mộc Tử Ngang không thể nhịn được nữa, "Lão phu nhân, ngươi nói chuyện kiểu gì đó? Muội muội ta không phải loại người như vậy, nàng thật sự có chuyện, ngươi rõ ràng cố ý gây chuyện, không muốn thấy nhà chúng ta sống thoải mái."
Trong mắt Mộc lão phu nhân lóe lên một tia lãnh ý, "Vả miệng cho ta."
Mộc Tam gia đắc ý cười gằn, vung lên một cái tát, oán hận chất chứa đã lâu rốt cục có cơ hội phát tiết.
Hắn đều nghẹn tới điên rồi.
Mộc Tử Ngang cũng sẽ không đứng im cho hắn tùy ý đánh, dùng sức đẩy một cái, Mộc tam gia liền ngã xuống. "A."
Mộc lão phu nhân giận tím mặt, ỷ vào người đông thế mạnh lớn tiếng kêu gào.
"Đây là muốn tạo phản a, mọi người tới xem đi, đây chính là tức phụ Mộc gia chúng ta, dạy ra một nữ nhi không tuân thủ quy củ, không biết liêm sỉ, còn nuôi ra một nghịch tử bất kính trưởng bối, lão đại, dựa theo tộc quy xử lý như thế nào?"
Ánh mắt Mộc đại gia lạnh như băng đáng sợ, "Nữ nhi không biết liêm sỉ phải nhốt lồng heo, con cháu bất hiếu loạn côn đánh chết."
Bầu không khí lập tức thay đổi, mọi người kinh ngạc không dứt, gì, đánh chết? Điên rồi sao?
Bọn họ hông dám tin mà trợn to hai mắt, bọn họ bị sao vậy? "Đại bá, chúng ta cũng là người một nhà, tại sao phải tổn thương lẫn nhau?"
Mộc đại gia không để ý đến lý lẽ của nàng, "Phàm là nhân tộc Mộc thị ta đều nghe, đây chính là kết cục vi phạm tộc quy, gia có gia pháp, tộc có tộc quy, ta trước mặt mọi người chấp hành tộc quy."
Quyền uy của tộc trưởng như hắn đã giảm xuống ngàn trượng, không có lực chấn nhiếp tộc nhân trước kia, rất nhiều người đều không phục hắn.
Mà Mộc Vãn Tình chiếm thời cơ, gần như trở thành đầu lĩnh của Mộc gia, giẫm hắn cùng đại phòng tam phòng ở dưới bàn chân.
Chuyện này hoàn toàn đụng chạm tới lợi ích của hắn, giẫm lên ranh giới cuối cùng của hắn, hắn đã sớm ghi hận trong lòng.
Trước có Tằng đại nhân trấn giữ, hắn không dám ra tay.
Hôm nay, Mộc Vãn Tinh tự tay đem đưa nhược điểm đến trong tay hắn, để cho hắn tìm được cái cớ để làm khó làm dễ tốt nhất.
Lúc này Tằng đại nhân cũng không có ở đây, Lý phó đội dẫn người đi tìm nguồn nước, quan sai ở lại cũng không trấn áp được.
Cơ hội trời ban, để cho hắn thu phục lại đất bị mất, một lần nữa có cơ hội tốt mời chào lòng người.