Sau Khi Lưu Đày, Địa Vị Của Ta Cực Cao (Dịch Full)

Chương 177 - Chương 177.

Chương 177. - Chương 177. -

Mộc Vãn Tình từng bước tiếp nhận tin tức, nhanh chóng phân tích, "Hoàng trưởng tử hai mươi tám tuổi? Độ tuổi này vừa vặn, hắn có lãnh địa rồi sao?"

Tằng đại nhân khẽ lắc đầu, "Không có, hắn rất được Hoàng Thượng yêu thích, dù đã đến tuổi nhưng còn giữ hắn lại kinh thành."

Vậy gạch bỏ đại hoàng tử ra khỏi danh sách, cứ như vậy, khả năng hoàng thất bằng không.

Còn lại chỉ có một khả năng, "Vậy tông thất ở bên ngoài, tuổi từ mười tám tới hai mươi có bao nhiêu?"

"Có không ít, thế tử Ngụy vương cùng mấy công tử, đám thế tử Triệu vương, Tấn vương. . ."

Mộc Vãn Tình đột nhiên cắt ngang nói, "Chờ một chút, thế tử Tấn vương? Kể cụ thể về hắn đi."

Tằng đại nhân hơi trầm ngâm, lấy ra ký ức có liên quan từ trong đầu, "Từ nhỏ thế tử Tấn vương đã vào kinh và được nuôi dưỡng dưới gối Hoàng thượng, rất được Hoàng Thượng coi trọng, sau mười tám tuổi thành hôn ở kinh thành rồi mới trở về Tấn vương phủ, nghe nói thân phận hắn ở Tấn vương phủ khá xấu hổ, phu thê Tấn vương gia càng thiên vị ấu tử lớn lên bên cạnh, một lòng muốn ấu tử kế thừa vương vị."

Trong đầu Mộc Vãn Tình nhanh chóng suy nghĩ, phân tích các loại tin tức, "Hắn cưới cô nương nhà nào?"

"Đích nữ của viện trưởng Bạch Vân viện."

Mộc Vãn Tình nhíu mày, "Bạch Vân viện rất có danh vọng đúng không?"

Tằng đại nhân có chút bất ngờ, nàng không biết Bạch Vân viện sao? Không nên. "Vâng, là thư viện nổi tiếng nhất cả nước, rất nhiều quan viên đều có xuất thân từ Bạch Vân viện."

Hắn im lặng, "Ngài hoài nghi, hắn là thế tử Tấn vương?"

Mộc Vãn Tình gõ nhẹ bàn, "Không phải hoài nghi, là xác nhận."

Tằng đại nhân hít một hơi khí lạnh, người có lai lịch lớn như vậy, bọn họ còn đắc tội, muốn chết.

Mộc Vãn Tình thì không lo lắng lắm, "Nếu hắn không muốn lộ thân phận, nghĩa là có điều cố kỵ, vậy chúng ta liền giả vờ không biết, dù sao chỉ là chuyện một đêm, ngày mai né đi là được ."

"Vâng."

Nhưng có những thứ ngươi muốn tránh cũng tránh không được.

Vào giờ khắc này bánh răng vận mệnh liền chuyển động, cứ như vậy mà gặp phải kẻ địch trong tương lai, không hề báo trước.

Nhiều năm sau, khi hai bên gặp nhau và nhớ tới đoạn chuyện cũ này, không thể không cảm khái, vận mệnh kỳ diệu.

"Cốc cốc." Tiếng gõ cửa vang lên.

Mọi người trong phòng đều bừng tỉnh, Mộc Vãn Tình xoay người đứng lên, "Là ai?"

"Là ta." Là thanh âm của Mộc Cẩm Dao.

Mộc nhị phu nhân thẩn thờ, buồn ngủ mông lung, "Buổi tối nàng không ngủ, lại gõ cửa cái gì?"

Mộc Vãn Tình nhẹ nhàng thở dài một hơi, nên tới vẫn sẽ tới.

"Nương, Vu tứ tiểu thư, các người ngủ đi, ta đi ra ngoài xem thử."

Nàng khoác áo rồi đứng lên, thu dọn quần áo rồi mở cửa, ngoài cửa, Mộc Cẩm Dao mang theo một chiếc đèn lồng đỏ thẫm, một bộ váy trắng khiến cho nàng càng phá lệ thoát tục.

Mộc Vãn Tình mím môi, "Nói đi."

Thần sắc Mộc Cẩm Dao cổ quái, bình tĩnh nhìn Mộc Vãn Tình, "Ngươi thật sự không chịu buông tha đại phòng chúng ta sao?"

Mộc Vãn Tình đánh giá nàng vài lần, rửa mặt chải đầu, còn trang điểm tinh xảo, búi tóc tiên khí phiêu dật.

"Ngươi nói ngược rồi, là đại phòng các ngươi không chịu buông tha cho ta, các ngươi không ngừng làm yêu, không ngừng gây chuyện, muốn khôi phục địa vị trước kia, khiến cho tất cả tộc nhân đều ở phải dưới chân các ngươi. . ."

Cho tới nay, đích phòng Mộc gia đều ỷ vào thân phận để diễu võ dương oai, tự cho mình hơn người.

Cho dù gây họa trên triều, còn muốn hút máu tộc nhân để cả nhà bọn họ thoải mái sống qua ngày.

Dù sao, Mộc Vãn Tình cũng không chấp nhận được.

Mộc Cẩm Dao thẳng thừng phủ nhận, "Không phải, bọn họ chỉ nhất thời không tiếp thu được, thời gian dài sẽ. . ."

Không đợi nàng nói xong, Mộc Vãn Tình liền cắt ngang nói, "Ngươi cảm thấy ta là kẻ ngốc sao? Loại lời dối trá này không lừa được ta, Mộc Cẩm Dao, ta tự hỏi đã giúp ngươi không ít lần, nhưng thời khắc mấu chốt ngươi vẫn đứng ở phía đối địch với ta, ta có thể hiểu được, dù sao chỉ là một đường muội không có tình cảm, không cách nào so sánh được với người nhà tương thân tương ái, chính là vì tình thân mặc kệ luân lý."

Bình Luận (0)
Comment