"Để cho mọi người thay phiên nhau đốt, chịu đựng qua đêm nay rồi nói sau. . ." Trong đầu nàng hiện lên một ý tương, nhất thời trở nên phấn chấn, "Chờ một chút, Lục thúc, ngươi gọi tiểu nhi tử nhà ngươi tới."
Mộc lục thúc hoảng sợ, "Hắn? Hôm nay hắn đến tìm ngài sao? Ngài đừng để ý tới hắn, hắn cũng chỉ biết làm ầm ĩ, cũng không có chút ổn trọng nào, lỗ tai cũng mềm."
Đây là ám chỉ có người xúi giục, Mộc Vãn Tình nghe hiểu, lại chỉ cười nói, "Bảo hắn mang theo vài người tới đây, chúng ta thử làm than củi ngay tại, nếu như thành công, lại có thêm một đường lui"
Chuyện này thì được, Mộc lục thúc cao hứng rời đi.
Về phần than củi có thể thành công hay không, người khác nói thì chắc chắn không tin, nhưng nếu là Mộc Vãn Tình nói thì khẳng định có thể thành.
Nàng cũng chưa bao giờ thất bại.
Mộc tứ ca mang theo người ồn ào chạy tới, thần sắc cực kỳ kích động.
"Tộc trưởng, nhanh như vậy mà ngài đã nghĩ ra biện pháp kiếm tiền?"
Mộc Vãn Tình chậm rãi ăn cơm, thuận miệng phân phó, "Các ngươi đi tìm nhặt gỗ với cành cây trước đo, cần khô ráo một chút, mau đi đi."
Không ai có thể ngăn nàng ăn cơm nữa!
Mộc tứ ca lập tức phát động đám nam nhân đang nhàn rỗi không có việc gì làm, sôi nổi chạy vào rừng.
Người nhiều sức nhiều, chỉ chốc lát sau mỗi người ôm một bó gỗ đi tới.
Cuối cùng Mộc Vãn Tình cũng ăn cơm xong, lau miệng, tiện tay cầm lấy áo lông trên giường, mag mũ, lúc này mới nhảy xuống xe ngựa.
Trong cơn gió lạnh, nàng mang theo người chọn một nơi rộng rãi, "Ai biết làm lò đất?"
"Ta, nhưng chỉ có thể làm loại đơn giản nhất." Một quan sai đi ra, phụ thân hắn là thợ lò, từ nhỏ đã biết một ít.
"Khai thúc, vậy phiền toái ngươi." Mộc Vãn Tình lại sai người dựng gỗ thẳng thành một ngọn núi nhỏ trước, khối lớn thì đặt ở phía dưới, lần lượt chồng chất lên.
Thêm nước và bùn vào bên ngoài gỗ, làm một bức tường lò nung, trên cùng có một lỗ mở, phía dưới có một số cửa hút khí.
Tìm một ít lá cây để châm lửa, sau khi châm lửa từ cửa lò, chỉ chốc lát sau đã có khói bốc ra từ lối ra.
Đây được gọi là phương pháp đốt lò nung.
Vô số người vây xem đều tò mò, chuyện này có thể thành công sao?
Có thể tự làm than được bán trên thị trường sao? Chưa bao giờ nghe qua chuyện này.
Mộc Vãn Tình gọi phụ tử Mộc lục thúc cùng Khai thúc, "An bài người thay phiên nhau canh giữ, chờ đến khi đốt cho đỏ, liền niêm phong lối vào cùng lối ra, chờ lò đất nguội rồi mới mở, khai thúc, ngươi có kinh nghiệm, chịu khó canh giữ nhiều, chú ý đề phòng hỏa hoạn."
"Không thành vấn đề." Khai thúc vỗ ngực cam đoan.
Mộc Vãn Tình phân phó xong liền mặc kệ, chui vào xe ngựa ngủ, nàng ngủ rất ngon, một đêm không mộng ngủ đến hừng đông.
Buổi sáng, nàng bị tiếng ồn bên ngoài đánh thức, mở cửa sổ xe, đã xảy ra chuyện gì?
"Mộc tứ ca muốn mở lò đất ra xem, lục thúc không cho phép, nói chờ ngài dậy rồi chủ trì nghi thức khai lò."
"Chờ." Mộc Vãn Tình rửa mặt chải đầu một phen, sau đó bò ra khỏi xe ngựa.
Mộc tứ ca lòng nóng như lửa đốt, cả đêm đều không có ngủ, vẫn luôn canh giữ ở bên cạnh, con mắt đều đỏ lên, "Có thể mở được chưa?"
Chuyện này có liên quan đến đại kế kiếm tiền trong tương lai, hắn thật sự rất khẩn trương.
Có vài người không tin có thể tạo ra than củi, ngoài miệng không dám nói cái gì, chỉ vụng trộm chạy tới xem náo nhiệt.
Nhất là người Phương gia, trên cơ bản đều không tin, cảm thấy Mộc Vãn Tình có chút hoang tưởng.
Tiểu cô nương rất có năng lực, nhưng, không có khả năng tinh thông mọi thứ.
Cái gì cũng biết, sao có thể chứ?
Mộc Vãn Tình kiểm tra một phen, bàn tay nhỏ bé vung lên, "Mở đi."
Khoảnh khắc chứng kiến kỳ tích đã đến.
Mộc Tứ ca thật cẩn thận mở ra, đẩy ra ngoài cùng, a, không thành công! Gỗ không bị đốt cháy.
Người Mộc gia rất thất vọng, nhưng cũng không nói gì, dù sao bọn họ cũng đã nhận được nhiều chỗ tốt.