Sau Khi Lưu Đày, Địa Vị Của Ta Cực Cao (Dịch Full)

Chương 280 - Chương 280.

Chương 280. - Chương 280. -

Đỗ Cửu nãi nãi chưa từng gặp qua người nào đi đâm người khác mà còn nói hợp tình hợp lý như thế, nàng tức giận đến mức nói cũng không được mạch lạc: “Ngươi...ngươi có biết ta là ai không?”

Mộc Vãn Tình mỉm cười tủm tỉm, nói: “Ta biết, bên ngoài là đồ bại hoại của Đỗ phủ, là người phá hoại thanh danh của Đỗ soái, phá hư quân dân đoàn kết, hồng nhan hoạ thuỷ, đây là lần đầu tiên ta gặp loại người như vậy, cảm ơn ngươi đã khiến ta mở mang tầm mắt.”

Nàng đem từng cái từng cái mũ chụp tới, Đỗ Cửu nãi nãi tức giận điên lên, trên đời này tại sao lại có một nữ nhân ghê tởm như thế chứ?

“Nghe hết đây cho ta, ai giết được nàng, ta sẽ thưởng trăm lượng bạc.”

Nghe phía dưới bắt đầu ngo ngoe rục rịch, một trăm lượng bạc đấy, bằng tiền tiêu hàng tháng của mấy năm liền.

Mộc Vãn Tình hếch cái miệng nhỏ nhắn lên, nàng chỉ trị giá một trăm lượng bạc sao? Đang nhục nhã ai đó vậy?

“Có một trăm lượng? Nhà ngươi nghèo như vậy sao? Thế còn đeo đồ trang sức làm cái gì nha? Người nghèo không mất mặt, chỉ có người nghèo mà còn thích giả bộ giàu có mới là đáng xấu hổ, phẩm chất có vấn đề.”

Xong nàng cầm một tờ ngân phiếu ra nói tiếp: “Đến đến đến, cho mọi người mở mang tầm mắt, trong tay ta có một vạn lượng bạc, nếu như ai có thể giết chết Đỗ Cửu nãi nãi, thì tờ ngân phiếu này sẽ thuộc về người đó.”

Mẹ kiếp, còn có thể làm như vậy?

Xét về các thao tác lật ngược tình thế, vẫn là Mộc Vãn Tình rõ nhất.

Nghe xong câu này, ngay cả thủ hạ Đỗ Cửu nãi nãi đều động tâm, tất cả đồng loạt nhìn về phía nàng.

Đỗ Cửu nãi nãi như bị ác lang theo dõi, vừa kinh vừa sợ lại vừa giận, nàng không tự đủ được tự động lùi về sau hai bước, những thân tín lập tức đem nàng bảo hộ ở bên trong.

“Ta là người Đỗ phủ, ai dám đụng đến ta? Mặc dù tiền là thứ tốt, bất quá chỉ sợ có tiền mà không có mạng để tiêu thôi.”

Mộc Vãn Tình nở một nụ cười khả ái, nhưng lời nói ra lại có thể lấy mạng người khác: “Có một vạn lượng bạc trong tay, mang theo người nhà chạy đi, đi nơi nào mà chả được, số tiền này đủ để cả đời sinh hoạt không lo lắng.”

“Muốn đi cũng không được.” Đỗ Cửu nãi nãi nghiến răng nghiến lợi nói.

“Có thể, ta cam đoan.” Vừa nói nàng vừa nhìn xuống mọi người, “Các người không muốn biết, vì sao Tưởng Đồng Tri đại nhân mặc kệ sống chết vẫn muốn bảo vệ ta sao?”

“Vì sao?” Chuyện này làm mọi người đã sớm tò mò không thôi.

Mộc Vãn Tình chỉ chỉ vào bản thân mình, vừa phô trương lại tự tin, nói: “Là do ta có công với đế quốc.”

Chỉ một câu đơn giản nhưng lại bao hàm quá nhiều thông tin, khiến trong đầu mọi người bắt đầu không ngừng bổ não suy nghĩ.

“Nếu như ta chết ở nơi đây, không chỉ riêng các ngươi gặp xui xẻo, mà thành Tây Lương cũng gặp phải một đợt phong ba.”

Trong việc lừa dối chém gió, khỏi cần phải nói, nàng là dân chuyên nghiệp.

Đỗ Cửu nãi nãi tức giận hổn hển kêu to: “Đừng tin lời ma quỷ của nàng ta, nàng chỉ là một phạm nhân bị lưu đày mà thôi.”

Nghe thế, có người không tin hỏi lại: “Vậy giải thích việc Tưởng đại nhân che chở nàng như thế nào?”

Đỗ Cửu nãi nãi đảo đảo mắt, cuối cùng nghĩ ra một lý do, nói: “Nàng…là nàng câu dẫn Tưởng đại nhân, đúng, nàng chính là yêu nữ, nàng sẽ gây tai họa cho nhiều nam nhân hơn, chúng ta phải diệt trừ nàng…”

Thần sắc Mộc Vãn Tình nhanh chóng trầm xuống, nàng mở một cánh cửa sổ khác ra, trên đấy hiện lên rõ ràng một cây nỏ bắn tỉa.

Nàng cầm ở trong tay, điều chỉnh phương hướng, mục tiêu khóa chặt nữ nhân dưới lầu, rồi nói: “Đỗ Cửu nãi nãi, miệng của ngươi thật dơ bẩn, trong thâm tâm còn bẩn hơn, vậy liền dùng máu để tẩy đi.”

Trước ánh mắt đang trừng trừng của bao người, mũi tên ra khỏi vỏ, vèo một tiếng bay ra ngoài, với tốc độ cực nhanh.

Chuyện xảy ra quá nhanh chóng, ai cũng không kịp ngăn cản, chỉ có thể trơ mắt nhìn mũi tên đang lao tới, tàn nhẫn bắn trúng cánh tay phải Đỗ Cửu nãi nãi.

Mũi tên dài lập tức xuyên qua cánh tay, bắn về bức tường phía sau, không ngờ lại có thể xuyên thủng ba phân.

Bình Luận (0)
Comment