Sau Khi Lưu Đày, Địa Vị Của Ta Cực Cao (Dịch Full)

Chương 345 - Chương 345.

Chương 345. - Chương 345. -

Mộc Vãn Tình mở to một đôi mắt tinh khiết, "Vì cái gì không dám? Nữ tử là không thể lòng mang thiên hạ sao? Nữ tử là không thể lo lắng cho thiên hạ sao? Nữ tử là không thể trung quân báo quốc sao? Các ngươi nghĩ như vậy, nhưng hỏi những người dân này một chút, bọn họ cũng nghĩ như vậy sao?"

Quyền lợi là dựa vào chính mình tranh thủ đến, mà không phải dựa vào người khác bố thí.

Làm sao có thể có những năm tháng yên bình, là vô số tiền bối dùng máu tươi thay hậu nhân tranh thủ giành thắng lợi.

Điều này có quan hệ đến lợi ích của bản thân bá tánh, bá tánh không còn sống chết mặc bay nữa, nhao nhao đứng ra nói."Mộc tiểu thư, ngươi nói rất đúng, nữ tử cũng là người dựa vào cái gì không thể?"

"Thật sự là buồn cười, thế mà còn không cho nữ tử trung quân báo quốc, ngươi là ai chứ, Hoàng Thượng nếu biết sẽ nghĩ như thế nào chứ?"

"Các ngươi một đám đại nam nhân lại đi khi dễ một tiểu cô nương, quá mất mặt rồi, ta thân là nam tử, cũng hổ thẹn khi cùng các ngươi làm bạn."

"Mộc tiểu thư, chúng ta đều ủng hộ ngài, ngài phi thường không tầm thường, ngài xinh đẹp lại thiện lương, cùng những tên bại hoại này là không giống."

"Mộc tiểu thư, bọn hắn đây là hận ngài phá hư quy củ, ngươi thu ba mươi phần trăm, bọn hắn thu sáu mươi phần trăm, lưu được người lại lưu không được tâm, sớm muộn sẽ xảy ra náo loạn, cho nên mới hận ngươi chết đi được."

"Ngài đừng sợ, chúng ta đều sẽ bảo hộ ngài." Có một cô nương như thế đứng ra vì bọn họ mưu cầu hạnh phúc, thật sự quá cảm động.

Mộc Vãn Tình đã thu được đủ sự thiện cảm đến từ mọi người, uy vọng cũng đang dần dần tạo ra, chờ đến khi đạt đến một đỉnh cao nhất định, mọi người ai cũng phải khách khí với nàng.

Trước mắt, mặc dù nàng làm một con phố ăn vặt, nhưng ở trong mắt một số người, vẫn là thương nhân cấp thấp như cũ.

Kiếm được nhiều tiền, nhưng cũng không chiếm được nửa điểm tôn trọng.

Sĩ nông công thương, thương nhân xếp ở vị trí chót nhất, địa vị còn không bằng thợ thủ công đâu.

Đương nhiên, nàng cũng là vì lợi ích của bá tánh mà trang giành, hai cái này cũng không xung đột.

Tưởng Đồng Tri nhìn xuống Mộc Vãn Tình, lại nhìn xuống đám người bá tánh đang xúc động, đây chính là điều lòng người hướng đến.

Tuy nhiên, đồ vật trong tay nàng lúc nào thì ném ra? Rất mong chờ nó.

Một thanh âm đột nhiên vang lên, "Mộc tiểu thư, cự bất chính, không thể làm phương, quy bất chính, không thể làm tròn, quy củ đối với việc quản lý của một quốc gia là phi thường trọng yếu, bất luận kẻ nào tự tiện sửa đổi quy củ, đều là gây ra thiệt hại không thể khắc phục được cho quốc gia, người vì lợi ích của bản thân mà khinh cuồng vô tri, tự tiện phá hư quy củ, còn dương dương đắc ý, ta bày tỏ sự khinh miệt phỉ nhổ sâu sắc."

Một thư sinh mặt mũi trắng bệch từ trong đám người chui vào, thần sắc kiêu căng, ánh mắt Tưởng Đồng Tri híp lại, đây không phải là nữ tế thứ hai của Đỗ soái Triệu Nhất Phàm sao? Hắn làm sao cũng muốn cuốn vào?

Mộc Vãn Tình đánh giá vài lần, bỗng nhiên hỏi tới một câu, "Xin hỏi, trong nhà ngươi có bao nhiêu ruộng đất?"

Triệu Nhất Phàm có chút sửng sốt, sắc mặt lập tức trầm xuống, "Ta đang giảng đại đạo lý với ngươi, đừng nói ngươi nghe không hiểu những điều này đi?

Bộ dáng khinh bỉ coi thường người khác của người này đúng là đặc biệt muốn ăn đòn.

Trong mắt Mộc Vãn Tình lóe lên một vài tia lãnh ý nhàn nhạt, "Lời này của ngươi chỉ có nửa câu, để ta thay ngươi bù vào. Cự bất chính, không thể vì phương; Quy bất chính, không thể vì tròn; Thân người, sự tình chi quy củ cũng. Không nghe thấy uổng mình mà có thể chính nhân người cũng. Cái này xuất từ Hán Lưu An 《 Hoài Nam Tử · Thuyên nói huấn 》, ý là làm pháp tắc đồ vật nhất định phải công chính nghiêm minh, muốn lấy thân làm mẫu, phải làm tốt tác dụng của gương mẫu, không nghe nói qua chính mình không chính trực, là có thể để người khác trở thành chính nhân quân tử."

Bình Luận (0)
Comment