Sau Khi Lưu Đày, Địa Vị Của Ta Cực Cao (Dịch Full)

Chương 355 - Chương 355.

Chương 355. - Chương 355. -

“Đại tỷ phu đâu?”

Đỗ đại tiểu thư kiêu ngạo nhướng mày, nói: "Hắn đương nhiên là đi chấp hành công vụ rồi.”

Mặt Triệu Nhất Phàm nhanh chóng trầm xuống, là đang trào phúng hắn kém hơn đại tỷ phu sao?

Đỗ đại tiểu thư lười nhìn sắc mặt sa sầm của hắn, hoàn toàn không có cách nào nói chuyện với hắn, hầu như lúc nào cũng là ông nói gà bà nói vịt.

Xụ mặt trước mặt mọi người gì chứ? Có ai thèm để ý tới hắn a, nhưng gia hỏa này vẫn luôn không hiểu được tình hình.

Ở hiện trường thí nghiệm, một đám người khẩn trương thực hiện vòng điều tra cuối cùng.

“Mộc tiểu thư, khu vực số 1 không thành vấn đề.”

“Mộc tiểu thư, khu vực số 2 không thành vấn đề.”

.

.

.

“Mộc tiểu thư, khu vực số 9 có vấn đề gì không?”

Mộc nhị gia cũng trả lời, "Tình nhi, ta đã điều tra qua, các khâu không có vấn đề." Hắn quá mức khẩn trương, thanh âm cũng trở nên khô khốc.

Mộc Vãn Tình khẽ gật đầu, thanh âm bình tĩnh trầm ổn, nói: “Mấy vị đại nhân, vậy bắt đầu đi?”

Hai vị Đồng Tri đều nhìn về phía Đỗ Thiếu Huyên, ở đây Đỗ Thiếu Huyên là người có chức vị cao nhất, hắn liền khẽ gật đầu.

“Được, nghe theo lời ngươi.”

Trong mắt Mộc Vãn Tình hiện lên nụ cười, mỗi ngày hắn đều đến kiểm tra tình huống, thay Mộc Vãn Tình chèo chống, nhưng cũng không nhúng tay vào, cái gì không hiểu thì lắng nghe người có chuyên môn.

Điểm này khiến cho nàng phá lệ hài lòng, đây mới là tố chất những quan lớn nên có.

Nàng tổ chức một buổi lễ cắt băng trịnh trọng, vô cùng có cảm giác nghi thức.

Dân chúng vây xem hô hào, trong lòng càng thêm chờ mong.

“Bắt đầu.” Mộc Vãn Tình vung lá cờ màu sắc rực rỡ, mặt mày tự tin cùng kiên định, trong mắt như có ánh sáng.

Đỗ Thiếu Huyên si ngốc nhìn nàng, dáng vẻ lúc nàng phát đồng thật đẹp, như có ánh sáng hấp dẫn ánh mắt của hắn.

Trái tim hắn không khỏi tăng tốc, chuyện này là sao?

Mộc Vãn Tình hạ lệnh một tiếng, ấn xuống một cơ quan, guồng nước chậm rãi khởi động, chỉ thấy dưới sự dẫn động của dòng nước, cái phễu khổng lồ trượt về phía mặt sông, múc đầy nước sông rồi dần dần hướng lên, lên tới độ cao nhất định, cái phễu lật ngược, đổ toàn bộ nước sông vào trong máng gỗ, dòng nước chảy như trút, nhưng lại không chút rò rỉ, toàn bộ dẫn vào trong kênh đã được đào sẵn.

Các kênh rạch đan xen, lượng nước được các van kiểm soát, căn cứ nhu cầu khác nhau mà lượng nước được đưa vào các cánh đồng cũng khác nhau.

Dưới cái nhìn chăm chú của bá tánh toàn thành, những đồng ruộng lớn vẫn luôn khô hạn đã được tưới tiêu.

Mà guồng nước vẫn còn đang không ngừng dẫn nước vào những cánh đồng ruộng ở xa hơn, guồng nước không biết mệt mỏi dẫn nước từ sông, không ngừng sinh sôi.

Mọi người mê muội nhìn guồng nước khổng lồ, ánh mắt cũng không nỡ chớp một cái.

Đây là thần tích phải không? Ông trời đang phù hộ Đại Tề, đang phù hộ Tây Lương!

Không biết qua bao lâu, trong đám người bộc phát ra một tiếng hoan hô.

“Mộc Vãn Tình tiểu thư, guồng nước mà người nghiên cứu chế tạo đã thành công, người thật giỏi, bá tánh Lương Thành vĩnh viễn sẽ không quên người.”

Một tiếng này như tia lửa đốt lên niềm vui sướng của bá tánh, tiếng hoan hô liên tiếp, hô to tên Mộc Vãn Tình.

Họ sẽ không cần phải lo lắng về hạn hán sau này nữa! Nàng chính là Bồ Tát cứu khổ cứu nạn a!

Cái tên Mộc Vãn Tình truyền khắp mọi ngóc ngách, tạo nên uy vọng.

Mộc Vãn Tình nghe thấy giọng nói đầu tiên hơi quen tai, nhìn qua, là người Mộc gia, nhịn không được mỉm cười.

Còn hiểu được cách tạo thế, không sai, có tiến bộ.

Đỗ Thiếu Huyên vui mừng nhìn nàng, nói: "Vãn Tình, ngươi thật lợi hại, ta biết ngươi nhất định có thể làm được mà.”

“Hy vọng ngươi có thể thích món quà này.” Mộc Vãn Tình nở một nụ cười rạng rỡ nói.

"Đồ ngươi tặng ta đều thích, phần lễ vật này đặc biệt thích, cám ơn ngươi." Đỗ Thiếu Huyên cười rất thoải mái, "Qua đây ta muốn cùng ngươi thương lượng một việc, ta muốn hiến thứ này cho Hoàng Thượng, có thể không?"

Ánh mắt Mộc Vãn Tình lóe lên, quả nhiên không nằm ngoài dự đoán của nàng, rất tốt, mọi sự phát triển đều nằm trong tầm tay.

“Cho ngươi thì chính là đồ của ngươi, tùy ngươi xử trí, nếu như có thể giúp được nhiều người hơn, giúp được đế quốc này, là vinh hạnh của ta.”

Tại sao lại có thể có nữ tử phẩm hạnh cao thượng như vậy chứ?

Bình Luận (0)
Comment