Sau Khi Lưu Đày, Địa Vị Của Ta Cực Cao (Dịch Full)

Chương 354 - Chương 354.

Chương 354. - Chương 354. -

Đây là một trận đánh cược lớn, đánh cược tương lai của Mộc gia.

Lá gan không phải ai cũng lớn giống nhau, Mộc Vãn Tình, tiểu cô nương này không thể khinh thường.

Một bên khác nữa, dưới mái che nắng màu sắc rực rỡ.

Đỗ phu nhân mặc thường phục thuần khiết, không thoa son phấn, nhưng vẫn khó che được một thân phong thái xuất chúng.

Hai nha hoàn cầm quạt quạt cho nàng, tảng băng trong góc mang đến một tia cảm giác mát mẻ.

Không ít người của Đỗ phủ đã tới, đám nữ quyến đều đi theo Đỗ phu nhân.

Hai nữ nhi Đỗ gia tùy thị ở bên cạnh mẫu thân, cười cười nói nói, nữ quyến trong tộc thường chêm vào vài câu chọc cười, không khí rất vui vẻ.

Bỗng nhiên, một thanh âm vang lên, "Nhạc mẫu, trời nóng như vậy sao ngài nhất định phải đi ra ngoài? Nhiều người nhét chung một chỗ như vậy, cũng thật khó chịu.”

Là phu quân của Đỗ nhị tiểu thư - Triệu Nhất Phàm, hôm nay hắn mặc một bộ bạch bào nguyệt sắc, dáng vẻ đậm chất thư sinh nhã nhặn.

Khuôn mặt trắng trẻo nõn nà, nhưng biểu tình mất kiên nhẫn phá hủy khí chất văn nhã.

Hiện trường lập tức yên tĩnh, đám nữ quyến chỉ coi như không nghe thấy, dù sao, đây không phải là lần đầu tiên hắn nói mấy câu ngu xuẩn.

Ngay từ đầu Đỗ phu nhân cũng không có ý định dẫn hắn tới, nhưng nhị nữ nhi nhất định muốn để cho vị hôn phu đi cùng.

Ngay cả mí mắt của nàng cũng không có chớp một cái, nói: “Người đọc sách như ngươi tôn quý hơn chúng ta, ngươi trở về đi.”

Triệu Nhất Phàm không phải là người biết nhìn sắc mặt người khác, Đỗ nhị tiểu thư nhẹ nhàng chọc hắn một cái, hắn mới ý thức nhạc mẫu đang mất hứng.

Thật là, hắn nói sai chỗ nào sao? Trời nóng như vậy, ở nhà thỏa mái chờ đợi không phải thoải mái hơn sao?

Nữ nhân a, đều thích tự làm khó mình.

“Nhạc mẫu, ta không có ý này, ta chỉ cảm thấy thân phận của người tôn quý, không cần phải đi tới góp vui, đây nhất định là một trò khôi hài lấy lòng mọi người.”

Đỗ phu nhân rũ mi mắt, thưởng thức ngọc bội bên hông.

Nàng đến cổ động cho nhi tử, chuyện lần này liên quan đến nhi tử nhà mình, nàng há có thể ngồi yên không để ý tới?

Chỉ có kẻ ngốc này mới không ý thức được điểm này, cứ luôn lải nhải, ngu xuẩn tới khó tin, không để ý tới là được.

Đỗ nhị tiểu thư bưng nước trà tới, hai tay tươi cười dịu dàng đưa cho Đỗ phu nhân, "Nương, uống trà lạnh đi, trà này có thể tĩnh tâm."

Sau đó nàng lại rót cho Triệu Nhất Phàm một chén, nói: "Phu quân, ngươi cũng uống đi, lòng tĩnh tự nhiên sẽ giải nhiệt.”

Đỗ đại tiểu thư khẽ lắc đầu, lại dùng chiêu này.

Triệu Nhất Phàm uống một chén lớn, cả người thoải mái hơn một chút, rồi nói: "Tiểu tiện nhân Mộc Vãn Tình kia chỉ biết nháo chuyện, quá mức càn rỡ, ngay cả ta cũng không để vào mắt, nhạc mẫu, ngài là nữ chủ nhân của thành Tây Lương, hẳn nên làm gương, hung hăng thu thập nàng một trận, giết gà dọa khỉ, để cho nữ tử Tây Lương đều biết tam tòng tứ đức là gì.”

Hắn châm ngòi cũng trắng trợn như vậy, không hề che giấu suy nghĩ của mình.

Hắn bị Mộc Vãn Tình đè nặng, thanh danh đều bị đem đi quét rác cả rồi, ánh mắt mọi người nhìn hắn đều trở nên kỳ lạ, phu tử cùng các đệ tử đều tránh hắn còn không kịp, chuyện này khiến hắn nghẹn khuất tới sắp hỏng.

Tất cả đều do Mộc Vãn Tình hại, hắn tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho nàng.

Nữ quyến đang ngồi không hẹn mà cùng nhíu mày, bản thân hắn đọc sách đến ngu người rồi sao? Còn mưu toan cải tạo nữ tử biên quan thành tam tòng tứ đức, cả người đều có bệnh.

Biên quan là nơi thoải mái, nữ tử có thể tự do ra cửa, cũng cho phép quả phụ tái giá.

Dù sao, bất cứ lúc nào khu vực biên quan cũng có thể phát sinh chiến sự, nam tử chết trận, vậy chỉ có dựa vào nữ nhân chèo chống một gia đình, nữ nhân tam tòng tứ đức không có trượng phu làm sao sống được?

Đỗ phu nhân có chút phiền chán, nói: "Ngươi thân là một nam tử lại ở trong đám nữ nhân, thật không có quy củ, mau đi ra ngoài.”

Triệu Nhất Phàm có chút sửng sốt, lúc này mới ý thức được trong toàn bộ mái che chỉ có một mình hắn là nam tử, những người khác đều là nữ quyến trong tộc.

A, những nam nhân khác đâu?

Bình Luận (0)
Comment