Triệu Nhất Đan trong lòng đố kị, “Ta cảm thấy ta đẹp hơn nhiều so với nàng .”
Nàng biết trong nhà đang tính toán chuyện gì, cũng tích cực phối hợp, loại chuyện tốt có thể gả cho chủ nhân tương lai của Tây Lương, sao có thể từ chối.
Nàng mơ mộng rất nhiều, thậm chí còn tưởng tượng ra cảnh sau khi thành thân, thầm coi mình là phu nhân tương lai của Đỗ gia.
Vẻ mặt Đỗ Thiếu Huyên không thể tin tưởng được, nữ nhân này thật không biết lượng sức mình, “Là ai đã cho ngươi ảo giác hoang đường nực cười như vậy hả? Tự soi gương nhìn lại mình đi.”
Triệu Nhất Đan giận dữ nhếch miệng, “Đại tẩu đã khen ta là người đẹp nhất Tây Lương.”
Đỗ Thiếu Huyên liền bật cười, “Là ai? Đại tẩu ngươi là ai? Ánh mắt kém như vậy.”
“Ngươi…” Triệu Nhất Đan không thể tin được, hắn không biết nàng ta? Sao có thể? Vừa rồi còn nói chuyện, “Đại tẩu ta chính là nhị tỷ ngươi.”
Đỗ Thiếu Huyên thật sự không nhớ nổi mấy người đó, cứ trang điểm và thay quần áo là như một người khác vậy.
Hắn cũng không thể chằm chằm nhìn vào mặt một nữ nhân, ngày thường tiếp xúc cũng rất ít, hắn thậm chí còn không nhìn thẳng vào nàng, làm sao mà nhớ được.
Hơn nữa, nếu đã không có việc gì, tại sao hắn phải nhớ nhung một nữ quyến làm gì chứ?
“Ồ, nếu vậy thì cũng khó trách, ánh mắt của nàng trước giờ đều không tốt, không giỏi nhìn người.”
Ngay cả thân tỷ nhà mình mà cũng không khách khí, vậy ngươi là cái thá gì chứ?
Mộc Vãn Tình không thể nhịn được, phá lên cười, “Ha ha ha”
Triệu Nhất Đan tức giận muốn điên, nhưng không dám hướng vào Đỗ Thiếu Huyên phát giận, chỉ có thể chọn quả hồng mềm mà bóp, “Mộc Vãn Tình, ngươi cười cái gì?”
Mộc Vãn Tình cũng không phải quả hồng mềm cho nàng ta bóp, “Tiểu tướng quân thật đáng yêu.”
Người nam nhân vừa rồi mặt không biểu cảm dần dần đỏ mặt, nàng trêu chọc hắn ư? Trong lòng hắn cảm thấy có chút ngọt ngào là như thế nào vậy? “Nam nhân không thể dùng từ đáng yêu, là uy vũ.”
Mộc Vãn Tình lập tức ngoan ngoãn đổi lại, “Vâng, tiểu tướng quân thật uy vũ.”
“Bỏ chữ tiểu đi, ta cũng không còn trẻ nữa.” Đỗ Thiếu Huyên vẫn không hài lòng lắm, cảm thấy mình không đủ uy nghiêm.
“Được, tướng quân uy vũ.” Mộc Vãn Tình rất dễ nói chuyện, cười mà làm theo ý muốn của hắn, việc nhỏ như vậy mà cao hứng thì rất tốt.
Bọn họ có qua có lại vô cùng tự nhiên, nhưng trong mắt những người đang đứng kia, tất cả đều sợ ngây người.
Bọn họ đang mồm mép bịp người sao?! Đây còn là vị thiếu chủ nghiêm túc không vậy? Nhưng bất hạnh là họ không có chứng cứ.
Triệu Nhất Đan hoàn toàn điên rồi, cảm giác vật sở hữu của mình bị đoạt vô cùng đau đớn, “Ban ngày ban mặt còn ve vãn nhau, còn ra thể thống gì nữa? Mộc Vãn Tình, ngươi thân là nữ nhân, không biết kiểm điểm, làm mất mặt hết nữ nhân thiên hạ này…Ta muốn cứ báo ngươi là kẻ không đứng đắn.”
Mộc Vãn Tình: …? ? ?
“Ngươi kiện ta, có tư cách gì? Ngươi kiện ở đâu?”
“Ta…” Triệu Nhất Đan không thể đáp lại.
Lúc này, một người hầu chạy đến, “Phu nhân, thiếu gia, Thánh chỉ của Hoàng Thượng đã đến.”
“Thánh chỉ? Mau đi chuẩn bị.” Đỗ phu nhân có chút sốt ruột, mọi người vội vàng quay lại bờ, chuẩn bị đi nhận thánh chỉ.
Mộc Vãn Tình vẫn ngồi yên tại chỗ, đám người hầu liền lớn tiếng kêu, “Mộc Vãn Tình tiểu thư, mời ngài cùng đến nhận Thánh chỉ, có tên của người trong đó.”
Tất cả mọi người đều quỳ xuống nhận Thánh chỉ, công công ban chỉ cầm lấy Thánh chỉ lớn tiếng đọc, "Phụng thiên thừa vận, Hoàng đế chiếu viết: Mộc thị Mộc Vãn Tình thông minh nhanh nhẹn, thiết kế ra guồng nước tạo phúc cho bách tính một phương, Thái hậu cùng trẫm ở trong cung nghe ngóng được cảm thấy rất vui mừng. Đặc biệt phong làm Thanh Bình Hương Chủ, thưởng nguyên bộ quan phục, ban thưởng một toà nhà làm phủ cho Hương Chủ, một toà nông viên......"
Trong lòng mọi người cực kỳ chấn động, Thanh Bình Hương Chủ? Nàng đây chính là một bước lên trời nha.
Công Chúa, Quận Chúa, Huyện Chủ, Hương Chủ, phẩm cấp giảm dần theo thứ tự. Mặc dù Hương Chủ là phẩm cấp thấp nhất, nhưng vẫn có thể để cho quan viên dưới tứ phẩm hành lễ với nàng.
Từ một giới áo vải thường dân đến Hương Chủ, có thể nói là cá chép vượt Long Môn, một bước lên trời.
Khiến cho người ta ghen tị đến đỏ mắt, nhưng hết lần này tới lần khác, nàng lại kiếm được dựa vào bản lĩnh của chính mình.