Sau Khi Lưu Đày, Địa Vị Của Ta Cực Cao (Dịch Full)

Chương 391 - Chương 391.

Chương 391. - Chương 391. -

Mộc Vãn Tình trở thành Hương Chủ, bá tánh thực tình cảm thấy cao hứng thay nàng, liền hô to Hoàng thượng thánh minh.

Đây là phần thưởng nàng xứng đáng nhận được.

Một đoàn khâm sai ăn mặc quần áo bình thường, mỗi ngày đi đi lại lại trên con phố ăn vặt để ăn uống, ăn đến bụng tròn vo, ai cũng cảm thấy thỏa mãn.

Kinh thành không được ăn nhiều món ngon, vậy ở đây ăn một lần cho đủ.

Nào là bánh ngọt lạnh, thạch sương sáo, lương bì, mì lạnh, trà lạnh, cơm cuộn , sữa chua, đều là những món ăn rất thích hợp để giải nhiệt mùa hè.

Nào là lẩu tê cay, gà giòn, đậu hũ chiên, móng heo nướng, đồ nướng, các loại đồ ngọt, thỏa mãn nhu cầu khác nhau của mọi người, ngọt mặn chua cay, mọi thứ đều có, luôn có một món khiến người yêu thích nhất.

Bọn họ cũng nhìn ra được sự phồn thịnh của phố nam thành là nhờ có con phố ăn vặt, cạnh đó bày đầy đủ các loại quán nhỏ, có đủ loại đồ ăn và quần áo, mọi thứ đều có.

Phải biết, trước đây nơi này rất hoang vu.

Phủ Đô Ty cũng rất ra sức, đưa tới mấy bản vẽ cho Mộc Vãn Tình tùy ý lựa chon.

Mộc Vãn Tình từ trong đó chọn một đại trạch có ba cửa lớn làm phủ Hương Chủ, vốn là tư thất của một Thiên Hộ, về sau phạm tội liền sung công.

Bố cục bên trong coi như không tệ, vật liệu xây dựng đều là thượng hạng, có một cái sân đặc biệt lớn, mấu chốt là cách con phố ăn vặt rất gần, đi bộ chỉ mất hai mươi phút, ngồi xe ngựa thì chỉ mất năm phút.

Mặc dù tòa nhà có chút tiêu điều sập xệ, nhưng thu dọn tốt là có thể vào ở ngay, sửa chữa cũng là chuyện của quan phủ, Mộc Vãn Tình chỉ cần đưa ra yêu cầu là được.

Về phần nông trang, nàng không đòi nông trang của quan phủ, mà chỉ yêu cầu chia đất hoang ở gần nông trang Thủy Mộc cho nàng, nàng muốn xây dựng mở rộng thêm.

Bên phía phủ Đô Ty đồng ý rất sảng khoái, nàng không cần nông trang đã xây sẵn, mà là muốn đất hoang, thấy thế nào cũng đều là nàng bị thiệt thòi.

Nông trang Thủy Mộc lập tức liền thăng cấp thành nông trang lớn với hơn hai vạn mẫu đất, còn bổ sung thêm hai ngọn núi hoang.

Không chỉ như vậy, Mộc gia còn bao một cái tửu lâu, mở yến tiệc ba ngày liên tiếp, ngày đầu tiên mời vòng tròn xã hội thượng lưu, quan viên cùng nhóm gia quyến.

Ngày thứ hai nhóm trưởng thôn của những địa phương xung quanh, mặc dù vốn dĩ không quen biết, nhưng bọn họ vừa nghe được tin tức liền tặng lễ vật đến nhà, đều là lễ vật quý giá.

Về tình về lý đều nên mở tiệc chiêu đãi một lần, cũng coi như là hành động thông thường.

Ngày thứ ba mới là với người nhà, mời những người quen biết thân thiết tới, thống thống khoái khoái chúc mừng một ngày.

Ba ngày này Mộc Vãn Tình đều thu lễ vật đến mỏi tay, đem khố phòng hậu chất đầy.

Vào ngày này, Tưởng Đồng Tri dẫn tới mấy người, "Hương Chủ, người ngài muốn nay đã đưa tới cho ngài."

Ánh mắt Mộc Vãn Tình sáng lên, "Đây là?"

Tưởng Đồng Tri nhìn nam nhân phía trước một chút, nam nhân kia một mực cung kính nói, “Bẩm Hương Chủ, trong nhà ta có mở một cửa hàng vải nhỏ."

Mộc Vãn Tình đã từng để cập với Đỗ Thiếu Huyên rằng nàng muốn chiêu mộ một nhóm người có kinh nghiệm trong nghề dệt may.

Chuyện chuyên môn liền giao cho thợ nhân chuyên nghiệp làm.

Đỗ Thiếu Huyên liền giao nhiệm vụ tìm người này cho đại tỷ phu, còn thần thần bí bí kêu giữ bí mật.

Tưởng Đồng Tri không biết bọn họ muốn làm cái gì, nhưng, Mộc Vãn Tình cũng không phải người bình thường, nàng có tài năng xuất chúng, vì vậy những yêu cầu nàng đưa ra đều tận lực thỏa mãn.

Những người này cũng chỉ là những người thợ thủ công râu ria, nàng muốn thì cho thôi.

Những người khác cũng đều là mở cửa hàng vải, có lớn có nhỏ.

Mộc Vãn Tình suy nghĩ một chút rồi nói: "Ta có thể đi xem thử một chút không?"

Trong lòng nam nhân mờ mịt, nhưng không dám có nửa điểm lãnh đạm, "Đương nhiên, là vinh hạnh của ta."

Bình Luận (0)
Comment