Sau Khi Lưu Đày, Địa Vị Của Ta Cực Cao (Dịch Full)

Chương 407 - Chương 407.

Chương 407. - Chương 407. -

Lập Xuân thận trọng mở miệng nói, “Tiểu thư, Đỗ thiếu gia có phải thích người hay không?”

“Đừng nói bậy.” Mộc Vãn Tình vẫy vẫy tay, hoàn toàn không để trong lòng, nàng ngáp một cái, “Gọi nước ấm đi, ta cũng muốn nghỉ sớm một chút, ngày mai còn phải di chuyển một đường dài.”

Lập Xuân còn muốn nói, nhưng Lập Đông bên người đã kéo tay áo nàng, đem nàng kéo ra ngoài, “Việc tư của chủ tử không cần quản nhiều như vậy.”

Các nàng đều vì do gia đình quá nghèo mà bán đi, rơi vào tay Mộc gia như rớt vào bể hạnh phúc, ăn no mặc ấm, chủ nhân cũng dễ chịu, không đánh không chửi, mọi người đều quý trọng ngày lành hiện tại, không cho phép bất cứ ai phá hư.

Một lòng của Lập Xuân đều suy nghĩ vì Mộc Vãn Tình, “Nhưng, đây là một hôn sự rất tốt. Đỗ Thiếu Huyên thiếu gia thân phận cao quý, bản thân ngài cũng rất tốt với tiểu thư, hai người có thể kết hợp thì đúng là một đôi trời đất tác thành.”

Nữ nhân cuối cùng vẫn phải cưới gả, gả vào nơi tốt mới tính là tốt. Đỗ thiếu gia là nhi tử duy nhất của Đỗ gia, có địa vị cao, gả cho người cả đời đều tốt.

Lập Đông đầu cũng muốn phình to, chủ tử dạy các nàng như thế nào? Phải tự lập tự mạnh mẽ, đừng hy vọng dựa dẫm vào người khác.

Nhưng mà, mấy tháng ngắn ngủi không cách nào thay đổi được tư tưởng ăn sâu vào đầu nhiều năm.

“Im miệng, ngươi quên rằng quy tắc thứ ba của Mộc gia rồi đúng không? Làm tốt công việc được giao, không tự ý quyết định, không buôn chuyện, giữ bí mật chuyện của chủ tử.”

Lập Đông tức giận trừng mắt nhìn nàng một cái, “Ngoài ra, ngươi thông minh hay chủ tử người thông minh? Đừng lấy danh nghĩa chủ tử mà tự ra quyết định, chủ tử không phải khuê nữ tầm thường, nếu phạm đến nàng, sẽ không có quả ngon để ăn đâu.”

Mộc Vãn Tình nhìn rất tốt tính, đối xử tốt với người hầu, nhưng là, người gánh vác công việc cả một gia tộc sao lại có thể là người yếu đuối và mê muội?

Lập Xuân liền rùng mình, “Được rồi, ta không nói gì nữa.”

Lập Đông nhẹ nhàng chọc chọc trán nàng, “Lần trước chủ tử đã nói rồi, không thích người khác thay nàng làm chủ, ngươi quên rồi à? Muốn tìm chết hả.”

Lập Xuân lập tức ôm tay nàng xin tha, “Ta biết sai rồi, ta không dám nữa.”

Thành Cam Châu, đoàn người rốt cuộc cũng tới được thành.

Binh lính thủ thành nhìn người cưỡi ngựa là Đỗ Thiếu Huyên thì sửng sốt một chút, sau đó quỳ xuống hành lễ, “Bái kiến tiểu tướng quân.”

Tiểu tướng quân? Mọi người đều kích động chạy tới, đều hướng Đỗ Thiếu Huyên hành lễ chào hỏi.

Đỗ Thiếu Huyên nâng người dậy, vui vẻ mà chào hỏi cùng mọi người, thân thiết mà ôn hòa, làm bọn họ vui đến không làm chủ được mình.

Quách Nhị vén màn lên, thấy một màn này, vẻ mặt khiếp sợ.

Không nghĩ đến Đỗ Thiếu Huyên giống như thay đổi cả người, không còn sự lạnh lùng kiêu ngạo trước đó.

Chậc, cũng có khả năng, chỉ như vậy với hắn.

A a a, không đúng, bọn họ kêu hắn là tiểu tướng quân? Họ Đỗ, đó là ý muốn nói hắn là nhi tử của Đỗ soái ư?

Ai da, hắn gặp được quý nhân!

Trong một chiếc xe ngựa khác, Mộc Vãn Tình cũng vén màn che lên, nhìn thoáng qua cảnh tượng Đỗ Thiếu Huyên với các binh lính chào hỏi náo nhiệt, khóe miệng khẽ cong lên.

Nàng hơi ngẩng đầu, mắt dừng lại ở ba chữ to lớn trên cửa thành Cam Châu.

Nàng, đã về rồi.

Ngay lúc này, vài tiếng vó ngựa lộc cộc kêu vang, bụi đất bay mù mịt, một đám kỵ sĩ chạy như bay đến đây.

Dẫn đầu là một nam nhân râu ria xồm xoàm, kỹ thuật cưỡi ngựa khá tốt, còn chưa dừng ngựa đã nhảy xuống, một chân khụy xuống, “Thiếu chủ, tha tội ta chậm trễ.”

Không đợi hắn kịp quỳ xuống, Đỗ Thiếu Huyên đã giữ người hắn lại, “Kỷ thúc, mau dừng lại, có thể nhìn thấy tinh thần ngài vẫn rất tốt, ta rất vui, phụ thân cũng bảo ta truyền đạt lời hỏi thăm người.”

Kỷ Vệ Chỉ Huy lập tức hành lễ, vô cùng kính trọng, vội hỏi: “Đỗ soái thân thể tốt chứ? Tất cả mọi thứ có ổn không?”

“Đều tốt, đều tốt.” Đỗ Thiếu Huyên bày ra bộ dạng của một vãn bối, Kỷ Vệ Chỉ Huy cũng không dám thúc ép hắn, vừa cung kính vừa tình cảm, bầu không khí vô cùng hòa thuận.

Mộc Vãn Tình chống cằm nhìn tất cả những việc này, khóe miệng hơi cong lên.

Thật ra, Đỗ Thiếu Huyên là người rất thông minh, dễ đoán được hắn vui hay không vui.

Bình Luận (0)
Comment