Sau Khi Lưu Đày, Địa Vị Của Ta Cực Cao (Dịch Full)

Chương 406 - Chương 406.

Chương 406. - Chương 406. -

Mộc Vãn Tình không nhịn được cười, nàng thích được ca ngợi như vậy, càng nhiều càng tốt.

“Chúng ta có thể dẫn Quách Nhị ca đi cùng không?”

Chúng ta? Đỗ Thiếu Huyên vô cùng thích từ này, tâm tình trở nên tốt, “Được, mang theo tên ngốc kia, có cơ hội ta sẽ giúp hắn kết giao, những lời vừa rồi không được nói với ai, cả người thân cũng không được.”

Tên ngốc kia đến bây giờ vẫn không biết Mộc Vãn Tình là nữ nhi, quá là ngốc.

“Ta biết rồi.” Mộc Vãn Tình nếu không phải có cơ duyên cùng đồng hành với hắn thì cũng sẽ không nói ra chuyện này.

“Nhưng mà, quay lại cái kia, chợ chung vẫn nên chỉnh đốn lại, nếu không sẽ lãng phí tài nguyên.”

Rõ ràng là một con gà đẻ trứng vàng nhưng lại không mang lại tác dụng nên có.

“Kỷ Vệ Chỉ Huy vẫn đang phụ trách việc này, không nghĩ tới hắn lại như vậy…” Đỗ Thiếu Huyên khẽ lắc đầu, do dự nói: “Dùng người không khách quan.”

Dường như hắn có chuyện không tiện nói, Mộc Vãn Tình cũng không muốn xen vào chuyện riêng của người khác, “Nếu không tiện cho ngươi xen vào, vậy giả như không biết đi, ta sẽ đi làm vài thứ.”

“Làm vài thứ?”

Mộc Vãn Tình có chút sửng sốt, “Ừm, chính là tạo phong ba.”

Hai mắt Đỗ Thiếu Huyên sáng lên, “Ta giúp ngươi.”

Vẻ mặt háo hức của hắn khiến Mộc Vãn Tình nói không nên lời, đại ca à, ngươi quên Kỷ gia là thuộc hạ trung thành nhất của gia tộc ngươi sao?

Một pháo đài quân sự quan trọng như vậy ở thành Cam Châu lại để cho Kỷ gia đóng quân, điều này cho thấy có bao nhiêu coi trọng.

Mối quan hệ giữa hai bên thân thiết hơn tưởng tượng.

“Không, không cần, ngươi không tin năng lực của ta ư?”

“Đương nhiên là có.” Đỗ Thiếu Huyên vẫn là ngo ngoe rục rịch, “Nhưng là…”

Mộc Vãn Tình đánh gãy lời hắn, “Cứ quyết định vậy đi, nếu ta thật sự nghĩ không ra liền nhờ ngươi giúp đỡ.”

Đỗ Thiếu Huyên còn có thể làm gì khác, chỉ có thể nghe nàng.

Quách Nhị nghe nói rằng Đỗ Thiếu Huyên và nhóm người của hắn sẽ đến thành Cam Châu liền lập tức đề xuất muốn được đi cùng.

Đỗ Thiếu Huyên đồng ý nhưng vẫn nhắc nhở hắn phải giữ thái độ khiêm tốn trong mọi việc và không được gây rắc rối cho hắn.

Quách Nhị đã nhìn ra vị công tử trước mặt mình là một người phi thường, không phải hạng bình thường, vì thế hắn liên tục đồng ý.

Trên đường đi, Mộc Vãn Tình và Quách Nhị trò chuyện rất nhiều về tình hình kinh tế hiện tại, sự phân bố của những cửa hàng lớn, tình hình kinh doanh mỗi nơi,…

Quách Nhị từ lâu đã quen với tính tò mò của nàng, tất nhiên cái gì biết cũng nói hết, không nửa lời giấu diếm.

Thời điểm Mộc Vãn Tình gặp đúng thứ nàng hứng thú, nàng sẽ viết nó ra giấy, khi một mình thì sửa sang nó thành một cuốn sách.

Đỗ Thiếu Huyên không quan tâm lắm đến chuyện kinh doanh, nhưng mỗi khi bọn họ trò chuyện hắn sẽ luôn ở đó mà lắng nghe.

Hắn cũng không nói lời nào, chỉ nghe.

Nghe qua vài ngày, hắn cũng cân nhắc được một số thông tin, “Vãn Tình, ngươi muốn bán vải bông ở khắp nơi trên cả nước à?”

Hắn cũng không ngốc, ngược lại, còn nhạy bén hơn người thường, càng giỏi về phân tích suy luận.

Mộc Vãn Tình cũng không giấu hắn, “Hơn cả vậy, chỉ cần nơi nào có dân địa thì đều là nơi phát triển của ta, không chỉ vải bông mà còn có các loại mỹ thực.”

Không muốn câu nệ chôn chân ở một thành nào, mà mở rộng ra khắp thiên hạ.

Tham vọng của nàng so với những gì Đỗ Thiếu Huyên tưởng tượng còn lớn hơn nhiều, nhưng, hắn rất hào hứng, chỉ là nghĩ tới cũng vô cùng chờ mong.

“Ta sẽ giúp ngươi.”

Mộc Vãn Tình dùng sức gật đầu, mặt mày đều là tươi cười, “Ừm, chúng ta cùng nhau nỗ lực, xây dựng Tây Lương thành ngôi nhà xinh đẹp, mỗi người đều an cư lạc nghiệp, không lo cơm áo gạo tiền.”

Khi nàng nói những lời này đôi mắt như có ánh sáng, lấp lánh tỏa sáng thu hút những người xung quanh nàng.

Tim Đỗ Thiếu Huyên bắt đầu lại đập nhanh, thịch thịch thịch, không nhịn được lặng lẽ che ngực.

“Làm sao vậy? Ngực khó chịu sao?” Mộc Vãn Tình nhìn lại đây, đôi mắt nàng đầy vẻ quan tâm.

Không phải, là sợ nhịp tim đập mạnh bị nàng nghe được, Đỗ Thiếu Huyên càng che chặt hơn, “Ta…hơi buồn ngủ, đi ngủ một lát.”

Nhìn bóng dáng hắn chạy trối chết, trong mắt Mộc Vãn Tình hiện lên một chút mê mang, thật là càng ngày càng kỳ lạ.

Bình Luận (0)
Comment