Sau Khi Lưu Đày, Địa Vị Của Ta Cực Cao (Dịch Full)

Chương 432 - Chương 432.

Chương 432. - Chương 432. -

Toàn bộ hành trình Đỗ Thiếu Huyên đều không hề lộ diện, đứng ngay bên cạnh yên lặng nhìn nàng, trong mắt tất cả đều là ý cười.

Tiểu quỷ này lại có chủ ý.

Vị khách lớn không khỏi gấp gáp, "Mỗi loại đều cho ta một trăm cân, không, hai trăm cân."

"Ta cũng muốn."

Đơn đặt hàng rất nhanh đã đầy, đến khi những người khác cũng nghe được vội vàng chạy đến thì đã không còn, thất vọng không thôi.

Mộc Vãn Tình biểu thị có thể chờ đến phiên chợ lần sau, lần sau lại tới đặt hàng.

Nàng biết ăn nói, miệng đầy hoa, dẫn dắt đám người , lần lượt biểu thị có thể chờ đợi.

Đồ ăn ngon mà, đáng giá để chờ đợi.

Đơn đặt hàng đều được đặt tới cả năm sau, Mộc Vãn Tình thu tiền cọc thôi cũng thu đến mỏi tay.

Kỷ Trưng vẫn luôn ở bên cạnh làm trợ thủ hỗ trợ, từ lúc mới bắt còn ngượng ngùng, sau đó là chấn kinh, rồi đến phục sát đất.

Cuối cùng nàng cũng đã thấy được năng lực buôn bán làm ăn của Mộc Vãn Tình, thật sự không khoác lác, nàng đúng là rất có năng lực.

Đều nói kiếm tiền khó, khó cái gì chứ? Nhìn một đợt thao tác này của Mộc Vãn tình, chẳng phải rất dễ dàng sao?

Cho nên, người với người khác biệt.

Mấy thiếu nữ thảo nguyên nhao nhao chạy tới, chỉ vào Mộc Vãn Tình rồi thét lên, "Chính là chỗ này, chính là nàng!"

Một vị khách lớn vẫn chưa rời đi thấy vậy liền vội vàng hỏi, "Ngươi mua đồ ăn nhà nàng ăn vào có vấn đề sao?"

"A? Ăn uống cái gì chứ? Ta không biết." Đôi mắt lấp lánh tỏa sáng của thiếu nữ nhìn thẳng vào Mộc Vãn Tình, "Cô nương, ngươi còn có...... Xà phòng thơm không? Nhóm bằng hữu của ta cũng muốn mua.”

Mộc Vãn Tình liếc mắt một cái đã nhận ra, chính là cô nương vừa rồi đã đổi thảm lông cừu với nàng, "Có, nhưng số lượng không nhiều."

Nàng lấy ra mười mấy khối xà phòng thơm đủ loại màu sắc kiểu dáng khác nhau, có loại trong suốt, có loại trắng noãn như ngọc, có trắng trẻo đầy đặn, giá trị thẩm mỹ rất cao, còn tỏa ra mùi hương thơm ngát.

Đám nữ hài tử nhìn thấy vậy trợn cả mắt lên, nha nhao nói: "Ta muốn lấy hết."

Ngươi hai khối, ta ba khối cứ thế liền phân hết.

Vị khách lớn tò mò hỏi, "Đây là thứ gì vậy?"

Khuôn mặt nhỏ thiếu nữ hưng phấn đến đỏ bừng, "Xà phòng thơm dùng để rửa mặt tắm rửa gội đầu, rất thơm.”

Vị khách lớn một mặt ghét bỏ, "Đại nam nhân chúng ta không dùng được."

Mộc Vãn Tình lại cười tủm tỉm chào hàng, “Có thể tặng cho mẫu thân, thê tử hoặc người trong lòng của ngươi, nữ nhân đều thích, tặng họ sẽ được khen ngợi a."

"Ai mà thèm chứ." Vị khách lớn liếc mắt, lập tức móc ra một tờ ngân phiếu, "Cho ta hai mươi khối."

Đám người: ...... Ngoài miệng nói không muốn, thân thể ngược lại rất là thành thật nha, a, đúng là nam nhân!

"Không còn nữa.” Đồ mà Mộc Vãn Tình mang đến đều bị quét sạch toàn bộ, "Theo quy củ, chúng ta chỉ tiếp nhận đơn đặt hàng trước."

Được rồi, dù sao cũng đã quen, đặt trước đi.

Đồ đều đã bán xong, cuối cùng Kỷ Trừng cũng có thể thở ra một hơi thật dài, chạy đến nơi hẻo lánh uống một chén nước.

Đỗ Thiếu Huyên vẫn luôn ngồi ở chỗ này, đôi mắt từ đầu đến cuối cũng không có rời đi khỏi người của Mộc Vãn Tình.

Trong lòng Kỷ Trừng hiện lên rất nhiều cảm xúc, "Hương Chủ thật biết làm ăn, nàng vẫn luôn...... Cong lưng cúi eo sao?" Rõ ràng đã là Hương Chủ cao quý, còn nguyện ý làm một thương nhân nhỏ, có thể co có thể duỗi.

Đỗ Thiếu Huyên nhìn thiếu nữ tỏa sáng trong đám người, trong lòng tràn đầy kiêu ngạo, "Nàng là đang thử nghiệm, quan sát thị trường, làm quen tình huống của thị trường, chuẩn bị cho bước đi tiếp theo."

Vừa mở rộng chuyện kinh doanh nhà mình, vừa điều tra trước để tiện quản lý chợ chung.

Kỷ Trừng nghe vậy thì ngẩn ngơ, "Ngươi hiểu rất rõ về nàng."

Đỗ Thiếu Huyên nhướng mày, có vẻ đắc ý, "Làm ăn buôn bán thì có là gì chứ, chuyện này đối với nàng mà nói là chuyện đơn giản nhất, nàng kiến thức rất rộng, nàng......"

Nói về Mộc Vãn Tình, Đỗ Thiếu Huyên cứ luyên thuyên không thể ngừng, sự kiêu ngạo sắp tràn cả ra ngoài.

Bình Luận (0)
Comment