Kỷ Trừng nghe say sưa ngon lành, "Thiếu chủ, ngươi như vậy là thích nàng đúng không?"
Chỉ là một câu nói tùy tiện của nàng lại khiến cho nội tâm Đỗ Thiếu Huyên nhận lấy kích thích lớn, "Ai thích...... Nàng?"
Thích Mộc Vãn Tình sao? Điều này sao có thể chứ? Hắn chỉ xem nàng như.... Bằng hữu!
Đúng, chỉ là bằng hữu.
"Ánh mắt ngươi nhìn nàng có ánh sáng." Kỳ thật Kỷ Trừng biết trong nhà dự định muốn để nàng gả cho thiếu chủ, trước đó nàng còn do dự, thông gia mà, cũng nên chọn nhà môn đăng hộ đối.
Cúi đầu kết hôn, ngẩng đầu gả nữ, so với Kỷ gia tốt hơn cũng chỉ có Đỗ gia.
Tình tình ái ái không quan trọng, nàng chỉ để ý lợi ích mà thông gia mang đến, dù sao cũng phải lập gia đình, vì cái gì không chọn lựa một nơi tốt nhất chứ?
Nhưng sau khi gặp được Mộc Vãn Tình, nàng triệt để từ bỏ suy nghĩ nỳ, thật tâm thật ý nói, "Các ngươi rất xứng đôi."
Đỗ Thiếu Huyên cảm thấy bọn hắn là quan hệ bằng hữu trong sạch, nhưng không tự chủ được vẫn hỏi lại: "Xứng chỗ nào chứ?"
Kỷ Trừng là người đứng ngoài xem, ngược lại là người nhìn rõ ràng nhất.
"Nàng thông minh tài giỏi, ngươi khoan hậu bao dung, mặc kệ nàng làm cái gì, ngươi cũng ủng hộ nàng vô điều kiện, mà nàng có chuyện tốt gì cũng đều sẽ suy nghĩ đến ngươi đầu tiên, thật làm cho người khác ghen tị."
"Con mắt của ngươi vẫn luôn không rời khỏi người nàng dù chỉ một chút."
Đáy lòng Đỗ Thiếu Huyên nhấc lên một cơn sóng lớn, một tầng giấy mỏng mông lung không rõ đã bị chọc thủng.
Bằng hữu gì chứ, rõ ràng là sự yêu thích của nam nhân đối với nữ nhân.
Chỉ là, hắn quá ngu ngốc, vẫn luôn không ý thức được điều này.
Hắn thích mộc Vãn Tình! Thích muốn chết!
Đêm khuya, Mộc Vãn Tình cuối cùng cũng đếm xong số tiền, đơn đặt hàng cũng sắp xếp thành sách, chợ chung này có tiềm năng hơn so với nàng tưởng tượng .
Xà phòng thơm là sản phẩm tiêu hao, có thể cung ứng lâu dài.
Lại chọn ra một số loại đồ ăn dễ dàng bảo quản để cung ứng lâu dài.
Đổi thành một lượng lớn lông dê, cứ như vậy, nguyên vật liệu có, xưởng lông dê có thể thuận lợi khai trương.
Nàng dự định chính thức thành lập Thương hội Mộc Thị, thiết lập một chi nhánh ngân hàng tại thành Cam Châu, vậy nên chọn ai đến đây quản lý lâu dài đây?
Nàng nghĩ được mấy cái tên, nghĩ một chút, nhịn không được ngáp một cái, thôi, đi ngủ, ngày mai lại tìm Đỗ Thiếu Huyên thương lượng tâm sự sau.
Có thể kéo Đỗ gia tham gia vào chung một cỗ, vậy thì ở khu vực Tây Lương liền có thể đi ngang...
Đúng rồi, hôm nay ở chợ chung Đỗ Thiếu Huyên bỗng nhiên rời đi, cũng không chào hỏi một tiếng với nàng, mà chỉ để Kỷ Trừng chuyển lời, gấp gáp như vậy cũng không biết đã xảy ra chuyện gì.
Nàng ngủ một giấc dài đến hừng đông, sau khi tỉnh lại rửa mặt chuyện đầu tiên nàng làm chính là đi tìm Đỗ Thiếu Huyên.
Ám vệ bẩm báo: "Thiếu chủ vẫn chưa trở về, hắn cùng Kỷ Vệ Chỉ Huy đều ở lại quân doanh, có chuyện quan trọng cần xử lý."
Dính đến phương diện quân sự, Mộc Vãn Tình cũng không tiện hỏi nhiều, "Được rồi, ta đã biết."
Những ngày tiếp theo, nàng đều bận rộn chế định chế độ quản lý chợ chung, còn chỉ huy người cải tạo lại con phố Phong Nguyệt, còn đi ra ngoài thành để đo đạc đất đai chuẩn bị xây dựng một con phố hàng hóa.
Kỷ Trừng làm trợ thủ cho nàng, hai người đều bận bịu túi bụi, chỉ cảm thấy nhân thủ không đủ dùng.
Thời điểm bận rộn nhất, Mộc Tử Thành mang theo tộc nhân tới, "Muội muội, chúng ta tới rồi."
Hắn vừa tiếp nhận được bồ câu đưa tin của muội muội, lập tức chọn lựa một nhóm người đi cả ngày lẫn đêm chạy tới.
Mộc Vãn Tình thật cao hứng khi nhìn thấy người nhà, thật vui vẻ nói, "Đại ca, các ngươi tới thật đúng lúc, ta lại có ý tưởng kiếm tiền mới."
"Muội muội, ngươi thật quá lợi hại." Mộc Tử Thành mặc dù rất mệt mỏi, nhưng tinh thần coi như không tệ, hắn sờ sờ đầu Mộc Vãn Tình, cẩn thận chu đáo, "Ngươi gầy rồi,không ăn uống đầy đủ sao? Bận rộn cỡ nào thì cũng phải chăm sóc tốt cho mình, thân thể mới là quan trọng nhất."
"Ta vẫn luôn ăn uống thật tốt."Mộc Vãn Tình trong lòng ấm áp.