Sau Khi Lưu Đày, Địa Vị Của Ta Cực Cao (Dịch Full)

Chương 434 - Chương 434.

Chương 434. - Chương 434. -

Một thanh âm thanh thúy vang lên, "Đây là?"

Lúc này Mộc Vãn Tình mới nhớ đến Kỷ Trừng đang đứng bên cạnh, chủ động giới thiệu nói, “Đại ca của ta, Mộc Tử Thành."

"Đây là đại tiểu thư của Kỷ Vệ Chỉ Huy, Kỷ Trừng."

Bốn mắt nhìn nhau, trong chốc lát, phảng phất như có một tia lửa điện hiện lên.

Sau khi Mộc Tử Thành đến, áp lực mấy ngày nay của Mộc Vãn Tình cũng có thể suy giảm, cuối cùng cũng có thể thở phào nhẹ nhõm.

Mộc Vãn Tình đem bản kế hoạch xây dựng con phố hàng hóa của chợ chung nơi ngoại thành cho đại ca, Mộc Tử Thành vốn có kinh nghiệm trong phương diện này, rất nhanh liền bắt tay vào làm, thực hiện nó một cách sinh động.

Điều duy nhất không thuận tay chính là chưa quen với cuộc sống nơi đây, vật liệu xây dựng cùng nhân thủ không có cách lấy được.

Mộc Vãn Tình dứt khoát để Kỷ Trừng đến giúp hắn, Kỷ Trừng là người đứng đầu ở đây, trong tay có lượng nhân mạch và tài nguyên rất lớn.

Vật liệu xây dựng? Cái này dễ xử lý, ra lệnh một tiếng, các thương nhân sau khi nghe tin liền đưa đến, có Kỷ đại tiểu thư tán thành, Mộc Tử Thành chỉ cần để cho người ta đưa đến công trường kiến trúc, hắn chỉ kiểm tra chất lượng là được.

Nhân thủ không đủ? Thứ nhiều nhất ở biên quan chính là quân nhân xuất ngũ cùng gia đình của họ, phần lớn đều là người có cuộc sống không quá tốt, có người bị tàn tật hay không có cơm ăn áo mặc, thời gian qua đều rất quấn bách.

Kỷ Trừng đề nghị thuê những người này, hai mắt Mộc Tử Thành nhịn không được nhìn nàng nhiều hơn một chút.

"Thế nào? Không được sao?" Kỷ Trừng đi theo hắn cùng làm việc, phát hiện phong cách hành sự của hắn và Mộc Vãn Tình hoàn toàn không giống nhau.

Mộc Vãn Tình hành động kiên quyết mạnh mẽ, hắn thì làm đâu vào đấy, tỉ mỉ cẩn thận, tâm tư cực kỳ tinh tế.

Thần sắc Mộc Tử Thành có chút kỳ quái, "Tại sao ngươi lại nghĩ đến dùng những người này hả?”

"Bọn hắn đều đã từng vì quốc gia chảy máu hy sinh, bây giờ sống không quá tốt, ta......" Trong lòng Kỷ Trùng có chút cảm giác khó chịu, thân vệ của phụ thân lui binh đều đến nông trường nhà mình, nhưng những binh lính bình thường khác thì lại cực kỳ gian nan, bọn hắn không có kỹ năng sinh tồn, có tay gãy chân gãy, cầm mấy đồng tiền trợ cấp cho binh lính xuất ngũ căn bản không đủ dùng.

"Cũng không giúp được cái gì, chỉ hy vọng có khả năng giúp đỡ một chút, những người này sống rất vất vả, nhưng bọn họ có thể làm, người nhà của bọn họ cũng có thể ăn bữa cơm no, thuê bọn họ đi." Kỷ Trừng mặc dù thân phận rất tôn quý, nhưng nàng là phụ tá, biết phân rõ nặng nhẹ.

"Được rồi." Mộc Tử Thành nhẹ gật đầu, "Ngươi rất giống với muội muội ta, nàng thuê người sẽ ưu tiên cân nhắc ba loại người."

Kỷ Trừng âm thầm thở dài một hơi, "Ba loại người là nào?"

"Đầu tiên là những nhà nghèo khổ, tiếp đến là quân nhân xuất ngũ, và cuối cùng là cô nhi quả mẫu." Trong mắt Mộc Tử Thành tràn đầy ôn nhu, "Nàng thường xuyên nói, đây là những nhóm người có cuộc sống gian nan nhất, hi vọng có thể giúp bọn họ chống đỡ một chút. Cho bọn họ công việc, bọn họ đều sẽ trân quý hơn với so bất luận kẻ nào, trong rất nhiều sản nghiệp của chúng ta đều là ba loại người này."

Người làm thuê của con phố ăn vặt đều những người nghèo khổ lân cận, chiêu mộ đội bảo vệ cũng là quân nhân xuất ngũ.

Bên trong các xưởng cũng đều là cô nhi quả mẫu cùng các nữ tử tử nhà nghèo, chỉ cần tay chân lanh lẹ, phẩm hạnh đoan chính là được.

Những người này thật sự cố gắng, rất trân quý những công việc này, làm việc đều không tiếc tính mạng.

Kỷ Trừng đối với Mộc Vãn Tình càng khâm phục hơn, "Hương Chủ là một kỳ nữ hiếm có khó gặp, là chuẩn mực của chúng ta."

Theo lẽ thường nói như vậy, Mộc Tử Thành sẽ đáp lại vài câu khách khí, ai ngờ, hắn thật cao hứng gật đầu, "Đúng vậy, nàng là vị cứu tinh của Mộc thị nhất tộc chúng ta, cũng là sự kiêu ngạo của chúng ta. Ngươi không biết muội muội ta tốt bao nhiêu...."

Hắn nói đến chuyện cũ, trên mặt nhịn không được nổi lên ý cười nồng đậm.

Bình Luận (0)
Comment