Đôi mắt của Yến Vương nguy hiểm nheo lại, "Ngươi có công thức bí mật của xi măng cùng bản thiết kế của guồng nước hay không?"
"Tạm thời không có tiến triển." Sắc mặt thám tử trắng bệch,"Xi măng Đỗ Thiếu Huyên nắm giữ trong tay, Tây Lương cơ mật tối cao, bản vẽ guồng nước là được phân ra gửi đi, mỗi một công xưởng chỉ có bản vẽ của một bộ phận, các bộ phận mấu chốt nhất đều do Mộc Vãn Tình nắm giữ trong tay, các xưởng chỉ phụ trách lắp ráp thành phẩm.”
"Bên người Đỗ Thiếu Huyên đều là gia tướng, có vinh cùng vinh có nhục cùng nhục, rất khó trà trộn đi vào, cũng không thể mua chuộc người. Về phần Mộc Vãn Tình người này, nàng ta có ánh mắt độc ác tâm trí cao tuyệt, người bình thường đều không phải đối thủ của nàng.”
Yến Vương đối với xi măng nhất định phải có được, loại đồ chơi này quá hữu dụng, "Vậy thì mua chuộc người trong Mộc thị nhất tộc, trên đời này không có người nào vĩnh viễn trung thành, chỉ cần xem giá trị phản bội có đủ hay không."
Săc mặt thám tử đắng chát, "Trước đó khi thăm dò có tính tiếp xúc qua mấy người, nhưng quay đầu lại đều bị báo cáo, bọn ho đối với người ngoài có lòng đề phòng rất nặng.."
Mỗi nhà đều có công thức bí mật, có thể không đề phòng hay sao? Hơi làm quá mức chút, đã cảm thấy ngươi đến trộm đồ, đoạn hắn tài lộ, có thể để cho ngươi sao?
Yến Vương chau mày, nói cho cùng, nhân vật mấu chốt là Mộc Vãn Tình, chỉ cần bắt lấy nàng thì cái gì cũng có.
Nhưng, sau lần đầu tiên tiếp xúc cùng nàng, mới phát hiện ra Mộc Vãn Tình là người có tính cách kiêu ngạo khó thuần phục, thông minh hơn người, không phải người dễ bị khống chế.
"Nàng có nhược điểm gì?" Là người luôn có nhược điểm, tỉ như yêu tiền, trọng tình.
Thám tử lắc đầu, bí mật quan sát thật lâu, "Nhìn không thấu."
"Tiếp tục tra, ta muốn biết tất cả tư liệu về nàng."
"Được."
Sau khi thám tử rời đi, thuộc hạ của hắn có chút lo lắng.
"Vương gia, nếu ngài có thể đả động Mộc Vãn Tình, để nàng cam tâm tình nguyện đi theo bên ngài, đó mới là thượng sách."
"Ta biết." Yến Vương mặc dù biết khả năng không lớn, nhưng vẫn là muốn thử qua một chút. "Trung sách thì sao?"
Thuộc hạ không chút nghĩ ngợi nói, "Nếu như bị người phía trên nghi kỵ, nàng chỉ có hai con đường có thể đi, hoặc là phản bội chạy trốn, hoặc là nhận lấy cái chết."
Những điều này Yến Vương không phải không biết, nhưng vẫn muốn nghe một chút ý kiến của người khác, "Còn hạ sách?"
"Lưỡng bại câu thương."
…
Lại là một ngày mới, sáng sớm Mộc Vãn Tình liền dẫn người đi con phố Phong Nguyệt, à không phải, bây giờ đã đổi thành con phố Thanh Bình.
Con đường xa hoa trụy lạc ngày xưa đã bị cải tạo cho rực rỡ hẳn lên, thành một nơi có cảnh đẹp ở thành Cam Châu.
Con đường xi măng trải dài sạch sẽ, hai bên là các kiến trúc muôn hình muôn vẻ, bắt mắt nhất chính là sảnh phòng quản lý chợ chung ở giao lộ, cửa chính trước có một cái cột cờ, cờ đỏ cách mạng bay lên. Hấp dẫn vô số ánh mắt của mọi người.
Đối diện chính là Thương hội Mộc Thị, bảng hiệu cực kì khí phái.
Hôm nay là ngày thương hội khai trương, vô số người đến vây xem, náo nhiệt ghê gớm.
Mộc Vãn Tình tự mình chủ trì nghi thức mở màn của buổi lễ khai trương, cũng tự tay đốt pháo lên.
Bên trong tiếng pháo hoa nổ đoàn đoàn, nét mặt Mộc Vãn Tình tươi cười như hoa, đặc biệt lấp lánh bên trong đám người.
"Chư vị hương thân, trong ba ngày đầu tiên sau khai trương sẽ có ưu đãi lớn, tất cả sản phẩm trong tiệm đều mua một tặng một, phàm là mua sản phẩm của thương hội đều có thể rút thưởng, có một giải đặc biệt, phần thưởng là một cỗ xe la......"
Nàng vẫn chưa nói xong, phía dưới liền ồn ào lên tiếng: "Hương Chủ, đây là thật sao?"
Xe la đó, đối với bá tánh bình thường mà nói là những điều chỉ ước mong khi chìm vào vào giấc mộng, có mơ cũng không thể trở thành hiện thực.
"Ta chưa bao giờ nói dối." Mộc Vãn Tình chỉ về hướng khu phần thưởng cách đó không xa, mỉm cười nói, "Mời xem bên kia, ta đã chuẩn bị xong tất cả phần thưởng, mời toàn bộ bá tánh trong thành đến tham dự nha."
Bá tánh thuận theo ngón tay của nàng nhìn sang, mắt trợn cả lên, thật nhiều đồ vật! "Giải nhì là cái gì?"