"Mọi chuyện đều có thể thương lượng." Yến Vương ngoài miệng thì nói như vậy, nhưng không thấy có thành ý gì, chủ đề lại chuyển đến phương diện hắn quan tâm, "Đúng rồi, sảnh phòng quản lý của chợ chung ở đối diện là tình huống gì vậy? Ngươi xây dựng một dãy nhà ở tại biên giới là có ý gì vậy?"
Đây cũng là một trong những mục đích của hắn khi đi chuyến hành trình này, điều tra những động thái gần đây nhất của thành Cam Châu.
Gần đây thành Cam Châu thường xuyên xảy ra những động thái mới, đông đảo nhân thủ ra tay đều không tìm hiểu được gì, hắn dứt khoát tự mình tới điều tra.
Mộc Vãn Tình vuốt vuốt chén trà, khóe miệng ngậm lấy một vòng cười nhạt, "Sao lại không thấy sứ giả Tây Vu đi cùng ngươi vậy?"
Yến Vương có chút sửng sốt, "Ta không quen với bọn họ."
Hắn phủi sạch quan hệ, nhưng Mộc Vãn Tình một chữ cũng đều không tin, "Được rồi, mời sứ giả Tây Vu đến, nói cho hắn biết, ta và Yến Vương Bắc Sở muốn cùng hắn bàn bạc kế hoạch lớn.”
"Vâng." Nha hoàn bên cạnh nghe vậy liền đi ra ngoài.
Yến Vương nhìn chằm chằm nàng, tâm tư xoay nhanh,"Cùng bàn đại kế sao? Có thể tiết lộ trước một chút được không?"
Mộc Vãn Tình khoát tay áo, "Không vội, đợi người đến đủ cùng một chỗ rồi nói, miễn cho ta phải nói lặp đi lặp lại, lãng phí thời gian."
Nàng chuyển sang nói chủ đề khác, "Đến đã tới, không mang theo ít đồ vật trở về sao?"
Nàng phất phất tay, nha hoàn đem mấy món hàng mẫu bày ra trên bàn, "Xà phòng này rất rẻ, đang được giảm giá, năm mươi văn, xà phòng thơm một trăm văn, có muốn mua một chút không?"
Nàng không để ý đến tự tôn của một Hương Chủ mà tự mình chào bán sản phẩm, Yến Vương tự nhiên sẽ cho nàng một ít mặt mũi, "Vậy thì mỗi món đều cho ta một vạn khối.”
Hai mắt Mộc Vãn Tình trợn tròn, kinh ngạc vạn phần, "Chỉ có một vạn sao? Không phù hợp với thân phận vương gia của ngài nha, mười vạn khối mới phù hợp, mới sẽ không bị người khác nói móc là vương gia keo kiệt."
Vương gia keo kiệt? Yến Vương trầm mặc, mà thôi, cái đồ chơi này cũng không đắt.
Lúc đầu hắn cũng nghĩ thể hiện ra một chút thực lực của mình để làm cho đối phương lau mắt mà nhìn....... “Vậy thì mỗi loại đều lấy mười vạn khối."
"Yến Vương đúng là hào sảng, không hổ là mẫu mực của thế hệ chúng ta." Mộc Vãn Tình lập tức gọi Mộc Tử Thành tới lấy hóa đơn.
Mộc Tử Thành dựa theo thủ tục lấy hóa đơn, hai tay đưa đến trước mặt Yến Vương, "Xin hỏi, người muốn thanh toán bằng cách nào? Ngân phiếu? Bạc? Hay là vàng?"
Yến Vương tùy ý nhìn thoáng qua tờ giấy, ra hiệu cho tùy tùng đứng một bên bỏ tiền, "Giao ngân phiếu ra."
Mộc Tử Thành vui sướng tiếp nhận ngân phiếu, nói đa tạ, đi lấy hóa đơn đưa lên, giao dịch xem như hoàn thành.
Yến Vương cho rằng như vậy là đã xong, nhưng, hắn đối với Mộc Vãn Tình hoàn toàn không biết gì cả.
Dê béo tự đưa tới cửa há có thể tuỳ tiện bỏ qua? Mộc Vãn Tình biểu thị, một thương nhân ưu tú hẳn là biết móc sạch tiền trong túi khách hàng, một khối tiền đồng cũng không lưu lại.
"Đã nhìn ra, vương gia bình thường nhất định rất được thuộc hạ kính yêu." Nàng thổi một đợt rắm cầu vồng, sau đó lại uyển chuyển nói: "Khó có khi đến đây mua đồ một chuyến, sao ngài không mua một chút đồ vật đặc biệt phát phúc lợi cho thuộc hạ, bọn hắn sẽ càng trung tâm hơn."
Nàng vẫy vẫy tay, nha hoàn lại một lần đưa lên hàng mẫu, "Ngươi nhìn, những tơ lụa này mềm mại xinh đẹp biết bao nhiêu, những lá trà này là trân phẩm cực kỳ khó được, chỉ có người tôn quý như ngài mới xứng dùng, cũng mua luôn mười vạn thất vải cùng mười vạn cân lá trà ngon cực kỳ hiếm có chứ?"
Yến Vương mặt đều tái rồi, không phải, đây cũng không phải là xà phòng giá rẻ, động một chút lại mười vạn thất, mười vạn cân, hắn có tiền đi nữa cũng không chịu đựng nổi.
Nhưng, ngay trước mặt là nữ tử xinh đẹp, hắn có thể trực tiếp từ chối sao? Nhất định là không thể a, hắn vắt hết óc muốn tìm lấy cớ, "Cái này......"
"Yến Vương có vấn đề gì không?" Mộc Vãn Tình mở to một đôi mắt to tròn vô tội, "Chẳng lẽ, là tiền không đủ sao?"
Yến Vương không chút nghĩ ngợi phủ nhận, "Không phải." Để hắn thừa nhận mình không có tiền, hắn gánh không nổi trận mất mặt này!