Sau Khi Lưu Đày, Địa Vị Của Ta Cực Cao (Dịch Full)

Chương 496 - Chương 496.

Chương 496. - Chương 496. -

Mộc Vãn Tình còn nhẹ nhàng nâng hắn lên môt phen: "Ngài thế nhưng là thái y, chỉ là làm thái y ở phủ Huyện Chủ thì có chút không trọng dụng nhân tài, thân là thầy thuốc, chỉ có thể tiếp xúc với đủ loại người bệnh, y thuật mới có thể cao lên vài bước, hai vị cao đồ cùng tôn tử của ngài lại đang học y ở thời điểm mấu chốt, không tiến ắt sẽ lui."

Mỗi một chữ nàng nói đều nói trúng tâm tư của Tống thái y, chẳng phải như vậy hay sao? Đây chính là tâm sự của Tống thái y.

"Không bằng, ta bỏ vốn ra mở một y quán tại Lương Thành, ngài mỗi ngày mang theo bọn họ ngồi ở đó chữa bệnh nửa ngày, kiếm được tiền liền chia đôi, ngài cảm thấy như thế nào?"

Con mắt đệ tử Tống thái y đều sáng lên, chủ ý này hay nha, tranh thủ thời gian nháy mắt ra hiệu với sư phụ. Việc này có thể tiếp nhận!

Tâm tình Tống thái y có chút phức tạp, "Làm như vậy ngươi sẽ chịu thua thiệt."

Những oán khí cùng không cam lòng của hắn đều tiêu tán hết dưới tiền tài của Mộc Vãn Tình, với, ừm, cũng không phải lỗi của nàng, tiểu cô nương này rất biết tôn trọng người nha.

Mộc Vãn Tình không chút khách khí khoe khoang, "Con người của ta tâm địa thiện lương, liền yêu làm việc tốt, muốn tạo phúc cho bá tánh Lương Thành chúng ta, cũng cho bọn họ được mở mang kiến thức, xem qua y thuật tốt nhất trong thiên hạ là như thế nào, mở mang tầm mắt, biết cái gì gọi là tiêu chuẩn của thái y."

Nàng nâng người lên cao, "Ngài đã tới, để lại chút danh tiếng trong dân gian cũng là chuyện tốt, tương lai trở lại kinh thành cũng có thể nói khoác một đợt, ngài không chỉ là thái y tốt nhất, còn là thần y dân gian."

Bây giờ người đã tới đây rồi, muốn rời đi liền khó, thái y khó có được như vậy, nhất định phải nắm chắc trong tay.

Tống thái y bị nàng nịnh nọt khiến người lâng lâng, "Huyện Chủ quá biết nói chuyện, ta đều không có cách nào cự tuyệt."

Đây là gặp được tri kỷ, tuyệt đối không phải là bởi vì nàng cho hắn nhiều thứ!

Mộc Vãn Tình biết nhìn sắc mắt người khác nhất, thấy thần sắc hắn buông lỏng, cười tủm tỉm nói, "Vậy liền vui vẻ quyết định như vậy, ngài cần dược liệu gì có thể liệt kê ra một danh sách, ta để cho người ta đi mua."

"Được."

Việc của Tống thái y đã xử lý xong, Mộc Vãn Tình nhìn về phía bốn người thị vệ, hỏi đơn giản vài câu, liền an bài ra bên ngoài viện.

Nàng nhìn về phía các cung nữ. Bốn cung nữ không hẹn mà cùng tiến lên hành lễ, "Xuân Lan, Hạ Hà, Thu Cúc, Đông Mai gặp qua chủ tử."

Mộc Vãn Tình đánh giá qua vài lần, không phải rất xinh đẹp, nhưng đều có điểm nổi bật đặc sắc, "Đứng lên đi, các ngươi am hiểu cái gì nhất?"

Xuân Lan tinh thông nữ công, Hạ Hà tinh thông trù nghệ, Thu Cúc tinh thông trang điểm, Đông Mai cầm kỳ thư họa đều tinh thông.

Mộc Vãn Tình nhíu mày, ba người phía trước nàng còn có thể hiểu được, người cuối cùng vì cái gì đưa tới cho nàng?

Cầm kỳ thư họa đều tinh thông cũng không phải kỹ năng bình thường mà một cung nữ nhỏ có thể học.

"Nói một chút về lai lịch của ngươi."

Bị nàng nói trúng tim đen, trái tim của Đông Mai liền run lên, "Nô tỳ là người nhà phạm quan, sau đó sung nhập dịch đình, chuyến này là do nô tỳ cầu đến.”

"Nguyên nhân?" Mộc Vãn Tình cầm lấy chén trà uống một ngụm.

Đông Mai nhắm mắt lại không thèm đếm xỉa đến chuyện gì khác, "Nô tỳ muốn nhìn thử xem ngài đã làm thế nào mà ngược gió lật bàn, mang theo tộc nhân cùng nhau thoát tội, lại làm sao có thể có được thành tựu sự nghiệp như bây giờ."

Mộc Vãn Tình giật mình, "Ngươi muốn cứu người nhà của ngươi?"

Nàng đúng là nhạy cảm không tưởng nổi, Đông Mai sắc mặt kịch biến, "......Đúng vậy." Chính là muốn liều một lần.

Mộc Vãn Tình khẽ gật đầu, "Vậy ngươi phải cố gắng nhiều hơn, triều đình khen thưởng rõ ràng, bên phía ta cũng như vậy, chỉ cần vì ta lập được đại công, ta sẽ đồng ý với ngươi một việc, mặc kệ chuyện đó có khó khăn đến đâu cũng đều được."

Hốc mắt Đông Mai nghe vậy liền trở nên ẩm ướt, cúi đầu thật sâu xuống dưới, hành lễ một cách trang nghiêm nhất, "Tạ ơn chủ tử."

Bình Luận (0)
Comment