Sau Khi Lưu Đày, Địa Vị Của Ta Cực Cao (Dịch Full)

Chương 497 - Chương 497.

Chương 497. - Chương 497. -

Mộc Vãn Tình ngẩng đầu nhìn về phía hai vị lão ma ma trong cung, "Hai vị trước kia là người hầu ở nơi nào?"

Lão ma ma trong cung đều là nhân tinh, thờ ơ lạnh nhạt nửa ngày, đã hiểu biết được chút ít về thủ đoạn của Mộc Vãn Tình, chỉ mất một thời gian ngắn ngủi đã thu phục được mấy người liền.

Thủ đoạn như vậy cũng không thua những hậu phi ở trong cung kia.

Các nàng cũng không dám khinh thường, ăn nói đàng hoàng, Trương ma ma tại Lễ Giáo Ty, Phương ma ma tại Ty Tân(*).

(*): quản việc tiếp đãi khách khứa khi có triều kiến

(*): quản việc tiếp đãi khách khứa khi có triều kiến

Sau khi Mộc Vãn Tình nghe xong liền có điều suy nghĩ, "Là Hoàng hậu nương nương tự mình chọn lựa sao?"

Mấy người này đều là tỉ mỉ chọn lựa, ai cũng có sở trường riêng, Lễ Giáo Ty là dạy bảo quy củ cho tú nữ, Ty Tân là chưởng quản tân khách yến hội.

Hai lão ma ma nhìn nhau, âm thầm kinh hãi, nàng làm sao mà biết được? “Đúng vậy"

Mộc Vãn Tình khẽ gật đầu, "Nhận được hậu ái của Hoàng hậu nương nương, ta vô cùng cảm kích, yến hội ngày sau liền nhờ cả vào hai vị ma ma."

Có hai người kia, công việc xã giao tiếp đãi liền giao cho các nàng toàn quyền xử lý, bớt đi được rất nhiều chuyện cho nàng, hoàng hậu đúng là phí tâm.

Khi biết tin Mộc Vãn Tình được làm phong Huyện Chủ, bá tánh thiên hạ đều chấn động.

Trong một năm nhảy lên trở thành Hương Chủ, bây giờ lại nhảy thêm hai cấp, thành Huyện Chủ, dạng vinh quang này khiến khắp thế gian đều kinh ngạc.

Sau khi nghe ngóng xong thì biết nguyên nhân được sắc phong là tiến cống vải bông có công, vải bông sao? Đó là đồ chơi gì? Chưa từng nghe nói qua.

Người trong thiên hạ đều đang sôi nổi nghị luận, còn Mộc gia thì gióng trống khua chiêng đổi bảng hiệu tại cửa lớn thành phủ Huyện Chủ Thanh Bình, còn xếp đặt yến hội chúc mừng, mời mọi người trong toàn thành đến dự yến hội.

Lần này, người tới rất nhiều, người không nhận được lời mời cũng đều cầm lễ vật tới.

Đỗ phu nhân cũng tự mình đến nhà ăn mừng, nàng hiếm khi đi ra ngoài, trừ phi là vạn bất đắc dĩ, lần này xem như cho Mộc Vãn Tình đủ mặt mũi.

Phủ của Mộc gia không có lớn bằng Đỗ phủ, cũng không tinh xảo như Đỗ phủ, nhưng khéo léo đẹp đẽ, sinh cơ bừng bừng, có những thứ đặc biệt thú vị.

Các nàng còn phát hiện, yến hội lần này ngay ngắn trật tự, phong phú mà không loạn, cực kỳ quy củ, các chi tiết cũng được sắp xếp gọn gàng.

Mọi người bao quanh ngồi chúc mừng một phen, lập tức không kịp chờ đợi mà hỏi, "Huyện Chủ, ngài tiến công bông có công, có thể để cho chúng ta mở mang kiến thức một chút về bông không?"

Mộc Vãn Tình mỉm cười nói: "Không phải ta hẹp hòi, mà vì tất cả hai mươi cân bông, đều tiến dâng lên, không dám giữ lại làm vật tư cho mình, sang năm đi, đến lúc đó còn phải mới mọi người cùng tới thưởng thức."

Tất cả mọi người đều rất thất vọng, nhưng cũng không có cách nào.

Một thanh âm bỗng nhiên vang lên, "Huyện Chủ, lần này chỗ ở của ngươi trở nên rất quy củ đó nha."

Mộc Vãn Tình nhàn nhạt lườm Triệu Nhất Đan một cái, khách không mời mà tới đúng là rất chán ghét.

Triệu Nhất Đan từ khi chịu phạt ăn đại bản, sau khi trọng thương tính tình liền thay đổi rất lớn, tràn đầy là lệ khí.

Trong ngày vui lớn tốt lành như vậy không ai sẽ đuổi khách, Mộc Vãn Tình cũng không quan tâm.

"Lão ma ma trong cung làm việc đương nhiên là không giống, mọi chuyện đều chu toàn, rất có quy củ, tất cả đều là ân điển của Hoàng hậu nương nương."

Hiểu rõ rồi chứ? Dám gây chuyện liền để cho người trong cung quất ngươi! Ngươi cũng không có nơi để khóc cầu.

Nàng lặng lẽ nhìn qua, Triệu Nhất Đan không tự chủ được rụt rụt bả vai.

Nàng bị Mộc Vãn Tình hung hăng trừng trị qua một lần, trong lòng tất nhiên có hận, nhưng, nàng hận nhất vẫn là người nhà của mình!

Con mắt nàng ta loạn chuyển , "Ngài là người có phúc khí, được cả danh cả lợi, phú quý ngập trời, không giống ta, đến cả việc cầu thân cũng đều không có, cũng không biết có thể gả cho ai."

Bình Luận (0)
Comment