Sau Khi Lưu Đày, Địa Vị Của Ta Cực Cao (Dịch Full)

Chương 51 - Chương 51.

Chương 51. - Chương 51. -

Mộc đại thiếu gia có chút sửng sốt, ánh mắt lập tức sáng lên, "Dao muội muội, muội cũng hỗ trợ nấu cơm đi, ngươi là tài nữ nổi danh, cầm kỳ thư họa đều tinh thông, nữ công gia chánh cũng ưu tú đứng đầu, ta còn nhớ rõ thọ yến năm ngoái của lão thái thái, ngươi làm món Phú Quý Lâm Môn kia khiến cho tân khách khen không dứt miệng, ngươi mau trổ tài cho đám bao tử thô kia chấn động đi."

Mộc Cẩm Dao bị gọi tên liền ngẩn người, phục hồi tinh thần, không khỏi cười khổ.

Mộc đại gia một lòng muốn được thơm lây, "Ngươi vừa ra tay, sao có thể đến phiên Mộc Vãn Tình xuất đầu chứ? Nhanh lên, chúng ta ủng hộ ngươi."

Mộc Dung Tuyết không chịu nổi đám ngu xuẩn này nữa, "Ngươi có phải là kẻ ngốc hay không? Nói cho ngươi biết, có thiên kim danh môn nào lại tự mình xuống bếp chứ? Đứng bên cạnh chỉ huy một chút, rồi lại theo dõi một lúc, coi như món này là tự mình làm rồi."

Huynh đệ Mộc gia sợ ngây người, không phải chứ?

"Các ngươi thể mà lại ngụy trang am hiểu nữ công? Gia chánh cũng là giả sao?"

Trước khi xảy ra chuyện, Mộc Dung Tuyết cũng rất được sủng ái, tính cách nàng hiếu thắng, lúc nào cũng muốn trở nên nổi bật, "Trong nhà có tú nương tay nghề tinh xảo, vì sao còn phải học? Có thể làm một chiếc túi thơ, đã không tồi rồi."

Huynh đệ Mộc gia:…

Mộc Nhị thiếu gia không hiểu, "Vậy tại sao Mộc Vãn Tình lại tinh thông"

Chuyện này thì Mộc Dung Tuyết biết, "Đám người nhị phòng có làm một phòng bếp nhỏ, nhưng lại không có đầu bếp, chỉ có thể tự mình ra tay."

Mộc Nhị thiếu gia nói một câu, "Cho nên, những cực khổ trước kia phải chịu giờ lại thành ưu thế, mà những thứ chúng ta tinh thông lại không có chỗ để dùng."

Lời này quá thấu tim, người ở xung quanh nhất trí rời xa bọn họ, nhắm mắt làm ngơ.

Đám quan sai ăn cơm xong rồi lau miệng, không hẹn mà cùng nói, "Tằng đại nhân, để Mộc Tam tiểu thư làm đầu bếp đi, vừa nghĩ đến chuyện mỗi ngày đều có thể được ăn cơm nàng nấu, ta liền vui vẻ."

"Ta ủng hộ."

Ăn cơm của Mộc Vãn Tình, hảo cảm của đám quan sai đối với nàng lập tức tăng vọt.

"Ta cũng ủng hộ, cơm do Mộc tam tiểu thư nấu, ta có thể ăn mười chén."

"Mẹ kiếp, mười chén? Ngươi là heo sao?"

Chưa từng nếm qua tay nghề của Mộc Vãn Tình, còn có thể vô tri vô giác ăn cơm heo.

Nhưng sau khi nếm qua, sao phải nhẫn nhịn nữa?

Rõ ràng có thứ tốt hơn, vì sao còn phải nhịn?

Tằng đại nhân thì rất vui vẻ, nhưng Mộc Tam tiểu thư có thể đồng ý sao?

"Ta sợ người khác ghen tị với ta." Lời này nói một cách hợp tình hợp lý, mơ hồ có một tia kiêu ngạo.

Mộc nhị gia ở bên cạnh dùng sức gật đầu, không sai, chuyện gì nữ nhi cũng giỏi, nhưng quá ưu tú, dễ bị người ghen ghét.

Tằng đại nhân trợn mắt há mồm, nhớ lại mấy thao tác tao nhã lần trước, nàng nói ra lý do này cũng không cảm thấy xấu hổ sao?

"Ai dám? Trừ phi là chán sống."

Mộc Vãn Tình vẻ mặt sợ hãi, "Tổ mẫu ta, đại bá ta đều hận ta tới nghiến răng nghiến lợi, đều thầm muốn giết chết ta, nói thật thì có vẻ khó nghe, ai, ta là một cô nương giữ lễ, tính tình bình thản thiện lương, một lòng muốn thế giới hòa bình a, ý ta là muốn tất cả mọi người hòa thuận, hòa thuận ở chung."

Tằng đại nhân nhìn nữ hài tử nói hươu nói vượn, trong lòng cảm thấy mệt mỏi, nàng lại muốn làm gì?

"Ngươi nói rất đúng, nhưng, có ta cùng các huynh đệ trấn áp, bọn họ không thể gây được sóng gió gì, bảo vệ ngươi một đường bình an."

Đây là lời hứa sẽ bảo vệ cô trên suốt đường đi, là lời hứa mà người khác đều mơ ước.

Mộc nhị gia cực kỳ kích động, thật quá tốt.

Mộc Vãn Tình biểu thị bộ dáng mỹ nữ an tĩnh, "Tằng đại nhân ngài thật sự là người tốt, nhưng các ngươi đều là nam nhân bên ngoài, cũng không tiện bảo vệ ta mọi lúc mọi nơi, ta muốn để phụ huynh thay phiên bảo vệ ta."

"Nhưng mà, bọn họ đều đeo gông xiềng, làm gì cũng không tiện, càng đừng nói tới việc bảo vệ ta."

Mộc Nhị gia đã lấy danh nghĩa làm tạp vụ, vẫn còn hai ca ca.

Tằng đại nhân không nói gì mà nhìn trời, quả nhiên, Mộc Tam tiểu thư vẫn là Mộc tam tiểu thư.

Ta biết ngươi đang ủ mưu.

Bình Luận (0)
Comment