Sau Khi Lưu Đày, Địa Vị Của Ta Cực Cao (Dịch Full)

Chương 522 - Chương 522.

Chương 522. - Chương 522. -

Đỗ phu nhân chớp mắt nhìn về phía phu quân, có phải là nghĩ sai rồi hay không?

Tầm mắt Mộc Vãn Tình rơi vào hai tay tinh tế trắng nõn của Hương Vân, không biết còn tưởng rằng có xuất thân tiểu thư, nàng nhíu mày, "Hương Vân có lai lịch gì?"

Tâm tình Đỗ phu nhân đặc biệt tệ, "Là người hầu, nương nàng là nha hoàn hầu hạ ta chải đầu đã nhiều năm, sau khi nương nàng qua đời, Hương Vân liền tới, trong nhà chỉ có một ca ca, năm ngoái đã thành thân, nàng hẳn không có vấn đề."

Chỉ có thế? Mộc Vãn Tình không có được tin tức hữu dụng, "Cưới người nào? Tình cảm của hai huynh muội như thế nào? Mối quan hệ của nàng cùng tẩu tử như thế nào? Nàng thân thiết với ai?"

Giọng điệu thẩm vấn của nàng chọc giận Đỗ phu nhân, "Ta là phu nhân Đỗ gia, mỗi ngày có rất nhiều chuyện phải xử lý, làm sao có thể chú ý quá nhiều đến một cái nha hoàn?"

Đối mặt với cơn giận dữ của nàng, Mộc Vãn Tình cũng không dao động, vẫn hợp tình hợp lý như cũ hỏi lại, "Chẳng phải càng là người thân cận bên cạnh càng nên điều tra kỹ lưỡng sao? Không chỉ tra gia thế bối cảnh, còn phải tra xét những mối quan hệ xã hội, còn phải thành lập hồ sơ lưu trữ, có bất kỳ thay đổi gì liền nắm bắt liền được."

Người hầu sinh trong nhà thì có thể tín nhiệm sao? Chớ có nói đùa.

Đỗ phu nhân sừng sộ lên, "Làm như vậy rõ ràng là không tín nhiệm với người bên cạnh, sẽ làm cho người bên dưới lạnh tâm."

Mộc Vãn Tình dùng phương pháp quản lý hiện đại, ân sủng song hành cùng uy quyền, dựng lên quy củ, để cho tất cả mọi người đều biết ranh giới cuối cùng của nàng ở nơi nào.

"Sai, cái này gọi là lập quy củ, đối với hai bên đều có lợi, ai không chấp nhận được có thể để cho hắn đi. Trên đời này không có mãi mãi tín nhiệm, phải xem cái giá để phản bội có đủ hay không."

"Mà mù quáng tín nhiệm, chỉ khiến cho thứ mình để ý nhất dễ bị hủy hoại … Đỗ soái, ngài thấy sao?"

Đỗ soái hơi gật đầu, điều này cũng giống với việc lãnh binh đánh giặc.

Đỗ phu nhân nhưng lại có cái nhìn bất đồng, "Ta không thể gật bừa, từ trước đến nay ta luôn lấy đức phục người."

Mộc Vãn Tình nhẹ nhàng nói một câu, "Cho nên, năm năm trước Đỗ nhị tiểu thư bị bắt, năm năm sau ta gặp phải phục kích."

Nhân từ không quản được binh, mềm lòng cũng không quản được nhà.

Đỗ phu nhân:...

"Phu quân, ngươi cũng cảm thấy Hương Vân có vấn đề?"

Hương Vân bị kéo ra ngoài đánh, một tiếng lại một tiếng, tiếng kêu thảm thiết làm cho lòng người hoảng hốt, những hạ nhân khác mặt có vẻ không đành lòng.

Đỗ soái nhàn nhạt liếc nàng một cái, năm tháng phá lệ hậu đãi nàng, vẫn mỹ lệ đơn thuần như cũ, chỉ nhiều thêm một tia phong thái thành thục.

Lúc còn trẻ chỉ biết tình ái, nhưng hiện tại mới hiểu được, hai chữ thích hợp này quan trọng như thế nào.

"Ta chỉ tin tưởng chứng cứ."

Thị vệ đi vào bẩm báo, "Đỗ soái, vẫn là không có nhận tội."

"Lại đánh." Lông mày Đỗ soái cũng không nhấc lên một chút.

Đỗ phu nhân nghe tiếng kêu thảm thiết, trong lòng trực tiếp phát run, cực độ khó chịu, "Phu quân, ta tin tưởng Hương Vân là trong sạch, đừng đánh."

Mộc Vãn Tình liếc mắt, thật sự ngu xuẩna, trường hợp này hai phu thê phải thống cách xử lý mới là quan trọng nhất.

Lương thiện là ưu điểm, nhưng quá lương thiện là khuyết điểm.

Đỗ soái nhìn mọi chuyện ở trong mắt, "Phu nhân, ngươi nếu là quả thực không chịu nổi, vậy ra sau núi đi dạo chút đi.

Đỗ phu nhân lại thật sự đứng lên, đi ra ngoài.

Mộc Vãn Tình cũng nhìn ngây người, không phải chứ? Không phải đâu? Ngươi là đương gia chủ mẫu a.

Nhưng vào lúc này, một tên thị vệ chạy vào, "Đỗ soái, Phương ma ma tự sát."

"Tự sát?" Phu thê Đỗ soái cực kỳ sợ hãi, "Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"

Phương ma ma là tâm phúc của Đỗ lão thái thái, trước khi Đỗ lão thái thái qua đời đã đưa Phương ma ma cho Đỗ phu nhân, Đỗ phu nhân hết sức coi trọng nàng, là đệ nhất tâm phúc, chuyện lớn nhỏ trong nhà đều do bà quản.

Mặc dù hai năm nay lui về dưỡng lão, nhưng vẫn được người Đỗ gia kính trọng như cũ, ngày lễ ngày tết cũng sẽ vào phủ ôn lại chuyện xưa.

Bình Luận (0)
Comment