Sau Khi Lưu Đày, Địa Vị Của Ta Cực Cao (Dịch Full)

Chương 529 - Chương 529.

Chương 529. - Chương 529. -

Khóe miệng Hoàng thượng hơi nhếch lên, có vẻ đắc ý, "Nàng ấy nói, đối với quân phụ có chút giấu giếm chính là chuyện đại bất kính, cho nên, trong thiên hạ này, nàng cũng không nói thật với bất kỳ người nào, chỉ nói thật với trẫm."

Thái tử:... Lời nói dối như vậy, phụ hoàng anh minh thần võ sẽ tin được sao?

Hoàng thượng: Tại sao không tin? Hắn tin a.

Nói cách khác, Mộc Vãn Tình không đầu nhập vào bất luận thế lực nào, chỉ hướng về phía Hoàng thượng tỏ vẻ trung thành, chỉ chọn ôm cái đùi vàng lớn nhất.

Dĩ nhiên, người bình thường cũng không ôm được, Mộc Vãn Tình thông minh có năng lực, nhiều lần lập công, người như vậy ai sẽ cự tuyệt chứ?

Thái tử chần chờ một chút, "Vậy người đáp ứng nàng sao?"

Hoàng thượng vuốt ve phần ngực đã bị nước trà thấm ướt, "Tại sao lại không? Nếu như có thể, trẫm còn hy vọng nàng cả đời không cưới không gả."

Lời này mặc dù lãnh khốc vô tình, nhưng, đây mới là tối đa hóa lợi ích.

Loại nhân vật thông minh tuyệt đỉnh như Mộc Vãn Tình, mặc kệ gả vào nhà nào, đều sẽ mang tới trợ lực cực lớn, nói không chừng sẽ mang đến một đợt chấn động, thay đổi cục diện triều đình hiện tại.

Nàng không thể bị bất kỳ một phe thế lực nào lôi kéo, nhưng, người bình thường nàng cũng chướng mắt.

Thái tử nhớ tới biểu đệ, có chút đau lòng cho hắn, Đỗ Thiếu Huyên thường xuyên gửi tin đến, chút tâm tư đó dĩ nhiên quá rõ ràng.

"Thật ra thì, ta cảm thấy nàng rất thích hợp với biểu đệ, đều là người thẳng thắn vô tư, tâm tư thuần khiết, bọn họ đều muốn có quyền tự chủ hôn nhân."

Hoàng thượng khẽ lắc đầu, nếu như Mộc Vãn Tình có lòng thì cũng sẽ không có chuyện như vậy.

"Cưỡng ép Mộc Vãn Tình cũng chỉ mang đến họa sát thân, vẫn nên thuận theo tự nhiên đi."

Mặc dù hắn tín nhiệm phụ tử Đỗ soái, nhưng, cũng không hy vọng Đỗ gia quá mức cường thịnh, công cao lấn chủ.

Hắn hy vọng sinh thời lúc nào cũng là quân thần tương hòa, mà không phải đến một thời khắc nào đó, đao kiếm đối nghịch.

Nghi ngờ là điều mỗi quân chủ đều có, cao xử bất thắng hàn, cửu vương chi tôn tự xưng là quả nhân, đời người cô quả.

Một mực khoan dung tín nhiệm sẽ không ngồi vững giang sơn, đây là tâm bệnh của đế vương.

Ánh mắt Thái tử chợt lóe, không phải Mộc Vãn Tình đã đoán được tâm tư của phụ hoàng chứ? Vậy cũng quá yêu nghiệt đi.

Không, hẳn sẽ không, bọn họ cũng chưa từng gặp mặt nhau, phụ hoàng cũng chưa từng viết cho nàng bất kỳ một phong thư, không thể đoán được.

"Người thật sự không cân nhắc để cho nàng làm quan sao?"

Hoàng thượng thản nhiên nói, "Chờ sang năm xem thử hiệu quả cây bông vải, nếu như thật sự như lời nàng nói, tất nhiên phải thành lập Mộc Miên Đề Cử Ty, nàng cũng là ứng viên sáng giá."

Tất cả tư liệu của bông gòn đều nằm trong tay nàng, hơn nữa nàng một lần quyên góp hai trăm vạn lượng, năng lực kiếm tiền này cũng tương đối lợi hại, đầu óc cũng linh hoạt rõ ràng, phân rõ nặng nhẹ, chỉ trung thành với quân vương, công thần như vậy tại sao không bắt lại sử dụng chứ?

Đây là một con dao tốt.

Thái tử vui mừng phục tùng, "Phụ hoàng anh minh."

Chờ tới khi Mộc Vãn Tình lấy được chỉ thị viết tay của Hoàng thượng, cho phép nàng tự chủ hôn nhân, nàng không khỏi cười rộ lên, mọi chuyện đều nằm trong sự tính toán của nàng.

Trong lòng Mộc nhị phu nhân rối rắm muốn chết, hài tử này thật sự to gan lớn mật, cái gì cũng dám làm.

Nàng tức giận khẽ chọc vào ót của nữ nhi, "Ngươi còn cười được nữa sao? Đây thật sự là chuyện tốt sao?"

Mộc Vãn Tình cười híp mắt, đương nhiên là chuyện tốt rồi, nàng bày tỏ lòng trung thành, ám chỉ sẽ không đầu nhập vào bất kỳ một phe nào khác, sẽ không thông qua chuyện hôn nhân để kết minh, còn thể hiện năng lực các phương diện của nàng, Hoàng thượng hoàn toàn có thể yên tâm về nàng.

Ừm, nàng sắp làm quan, cơ hội thi triển tài hoa cuối cùng đã tới.

Bình Luận (0)
Comment