Sau Khi Lưu Đày, Địa Vị Của Ta Cực Cao (Dịch Full)

Chương 528 - Chương 528.

Chương 528. - Chương 528. -

Hoàng thượng nhìn đám con mình cấu xé nhau, đáy mắt một mảnh thất vọng, "Như vậy đi, trẫm cho các ngươi một cơ hội, trẫm cho mỗi người các ngươi một cái nông trang, thời hạn một năm, xem thử nông trang của ai thu thập được nhiều nhất, có nhiều phát minh độc quyền nhất, trẫm liền hứa với người đó một chuyện."

Chúng hoàng tử trợn tròn mắt, không phải chứ?

"Điều kiện tiên quyết là, không thể lục soát chiếm đoạt của cải xương máu của bá tánh, gian lận liền hủy bỏ tư cách, đến lúc đó nộp lên sổ sách một năm lên, để cho thần dân thiên hạ nhìn thành quả lao động của các ngươi, trẫm muốn xem dáng vẻ các ngươi xuống ruộng cày cấy."

Thay vì tung quyền múa cước làm loạn, không bằng cho toàn bộ đến nông trang làm việc.

Các hoàng tử:... Muốn chết!

"Phụ hoàng, chúng ta không làm được a."

"Có ai trời sinh liền biết làm?" Hoàng thượng kỳ thật chỉ muốn mài giũa tính tình bọn họ, nhưng nếu có thể mài ra được một chút thành tích, tất nhiên sẽ được trọng dụng.

Không thể leo lên ngai vàng, nhưng làm một vương gia có thể làm việc thực tế cũng được.

Hoàng đế nào sẽ đề phòng huynh đệ có thể mang đến tài phú có cho quốc gia?

"Chuyện Thanh Bình Huyện Chủ có thể làm được, các ngươi vì sao không được? Các ngươi chậm chạp hơn nàng à? Ngu ngốc hơn nàng? So với nàng không có đầu óc? Đừng quên, các ngươi là hoàng tử của triều Đại Tề."

Các hoàng tử hận nghiến răng nghiến lợi, lại là Mộc Vãn Tình! Quá đáng ghét!

Hoàng thượng còn mắng cả đám người vừa nhảy ra tố giác tới máu chó đầy đầu, mắng bọn hắn phế vật, không điều tra rõ ràng liền làm khó dễ, một đám đại nam nhân vây công một Huyện Chủ có công với quốc gia, thật là xấu hổ mất mặt.

Hắn còn mượn cơ hội trút giận một phen, loại trừ mấy tên quan chức cầm đầu.

Nhất thời, thần hồn nát thần tính, mỗi người đều tự lo cho bản thân, sợ bị liên lụy.

Thái tử bàng quan xem toàn bộ quá trình, mặt mày mang theo một tia cười nhạt, Mộc Vãn Tình tuy rằng không ở giang hồ, nhưng giang hồ vẫn có truyền thuyết của nàng.

Cảm giác tồn tại của nàng quá lớn.

Tầm mắt của hắn rơi vào trên người Thủ Phụ, khẽ mỉm cười, đợt vây công Mộc Vãn Tình lần này, Thủ Phụ không thoát khỏi quan hệ.

Ngoại trừ phụ tử bọn họ ra, hắn là người duy nhất biết được mong muốn của Mộc Vãn Tình.

Biết rõ sẽ bị hoài nghi, còn làm như vậy, chỉ có thể nói, tư tâm của hắn quá nặng.

Được rồi, với tính cách của phụ hoàng, Thủ Phụ cũng không làm được mấy năm, một khi có người kế thừa thích hợp, sẽ để cho hắn lui xuống.

Thái tử bỗng nhiên cảm thấy có người đang nhìn hắn, ngẩng đầu lên, chính xác tìm được mục tiêu, là thế tử Tấn Vương

Lại là loại biểu tình kỳ quái này, giống như là thăm dò, lại giống như hưng phấn khó hiểu, còn có một loại ngạo mạn người trên đời đều say duy ta tỉnh.

Ánh nhìn như vậy cũng không chỉ lần này, rốt cuộc có ý gì?

Thế tử Tấn vương ung dung khẽ mỉm cười với hắn, ngay sau đó tự nhiên dời tầm mắt đi chỗ khác.

Thái tử hơi cau mày, người này làm sao lại thay đổi lạ như vậy, khiến cho người ta cực kỳ không thoải mái.

Trong lòng thế tử Tấn vương hừ lạnh một tiếng, yên lặng đếm ngày, nhanh, sắp đến đêm giao thừa, khi đó Thái tử liền hoàn toàn xong đời.

Chờ! Chờ Thái tử trúng độc bỏ mạng, hoàng tử loạn đấu, cơ hội của hắn liền đến.

Rất nhanh, Hoàng thượng liền nhận được bức thư thứ hai của Mộc Vãn Tình, đầu tiên là báo cáo một chút tình hình gần đây của mình, sau đó lại một phen khoác lác về bản thân.

Trong lòng Hoàng thượng rất cao hứng, chậm rãi cầm ly lên tiếp tục đọc, Mộc Vãn Tình sao lại tinh mắt như vậy? Người thông minh đúng là khác biệt.

Cuối cùng, Mộc Vãn Tình trực tiếp đưa ra một yêu cầu với Hoàng thượng, muốn có quyền tự chủ hôn nhân, không muốn bị lôi kéo kết duyên.

"Phụt." Hoàng thượng phun trà.

"Phụ hoàng." Thái tử sợ hết hồn, vội vàng lên kiểm tra trước.

Hoàng thượng đem thư ném cho hắn, thần sắc cổ quái, "Ngươi nhìn thử hai hàng cuối cùng."

Thái tử không rõ nguyên do, tin của ai a? Nhưng nhìn vài lần liền biết là tin Mộc Vãn Tình.

Trong miệng hắn nói ra, "Ta không muốn ở góa liên tục, cho nên thỉnh Hoàng thượng đáp ứng thỉnh cầu của ta đi, trong vòng năm năm ta cũng không muốn lập gia đình a a a."

Liên tục ở góa? Giống như suy nghĩ của hắn đúng không? Khóe miệng Thái tử giật giật, "Nàng sao cái gì cũng dám nói cho người nghe a? Không sợ người chém nàng sao?"

Bình Luận (0)
Comment