Mộc Vãn Tình chỉ chờ một câu nói này của nàng, trên mặt lại bất động thanh sắc, "Tháng bảy năm sau sẽ chiêu sinh một nhóm học sinh khác họ, tổng cộng ba mươi danh ngạch, dù là nam nữ, dù có xuất thân bối cảnh gì, chỉ cần thông qua khảo hạch là được."
Duy trì được nguồn học sinh mới thì mới có thể duy trì sức sống của thư viện, nàng cũng cần rất nhiều người có tài.
Thay vì tốn sức tìm ở bên ngoài, không bằng tốn chút tâm tư tự mình đào tạo.
Mà, cái thời đại này tôn sư trọng đạo, phản bội sư môn sẽ bị đâm xương sống, thế tục sẽ không dung túng.
Cho nên, nàng cũng không quá lo lắng sẽ dạy ra một tên nghịch đồ.
"Khảo thí cái gì?"
Mộc Vãn Tinh khẽ mỉm cười, "Không biết, ta vẫn chưa nghĩ ra."
Đây là lời nói vô trách nhiệm nhất, nhưng cũng không có cách nào, nàng có sức tùy hứng.
Mọi người còn đi thăm vườn trẻ, môi trường đặc biệt cùng biểu hiện của hài tử cũng khiến cho người ta sáng mắt.
Những hài tử này trông đều rất thông minh, sáng sủa hào phóng lại biết lễ phép, so với con khỉ nghịch ngợm ở nhà hoàn toàn khác nhau.
A a a, nơi này, nhất định phải lấy được một danh ngạch.
Mộc Vãn Tình mỉm cười không nói, còn có cái gì so với trường học càng khiến cho các phụ huynh mong muốn hơn?
Phụ huynh hiện đại vì để cho con cái của mình học được một trường học tốt mà phí hết tâm tư, phụ mẫu cổ đại tất nhiên cũng có tâm tư như vậy.
Hài tử đến tay nàng, những người này bất tri bất giác trở thành mạng lưới giao thiệp của nàng.
Ừ, hoàn mỹ.
Đỗ đại tiểu thư tìm một khoảng trống, kéo Mộc Vãn Tình đến nơi an tĩnh, "Vãn Tình muội muội, nương ta không phải là không muốn tới, mà là trở về liền ngã bệnh, cả người đều sốt đến hồ đồ, nàng..... Trong lúc bị bệnh vẫn một mực kêu tên nhị muội."
Đỗ phu nhân là thẹn trong lòng, cảm thấy có lỗi với nhị nữ nhi.
Mộc Vãn Tình mím môi, Đỗ phu nhân luôn khiến cho nàng một lời khó nói hết, nàng không xấu, chỉ là ngốc nghếch ưa dỗ ngọt.
Thôi, dù sao người khổ cũng không phải là nàng.
"Vậy phải kêu nhị tiểu thư trở về hầu bệnh sao?"
Đỗ đại tiểu thư ở trước mặt mọi người phá lệ hoạt bát, nhưng lúc không có người khó nén vẻ mệt mỏi âm thầm, "Có ta chiếu cố là được, chúng ta cũng không muốn nhị muội lại cuốn vào, nàng đã đủ khổ rồi."
"Như vậy cũng tốt, qua vài ngày nữa ta sẽ trở về nông trang, mẫu tử nhị tiểu thư ở nông trang sẽ không có việc gì." Mộc Vãn Tình đã an bài Mộc nhị tiểu thư học dệt, trước tiên bắt đầu từ cơ bản nhất.
Đỗ đại tiểu thư không nhịn được cười khổ, nàng từ nhỏ được nuôi dưới gối tổ mẫu, thấy tổ mẫu ghét bỏ mẫu thân là kẻ bất tài, nàng cảm thấy cực kỳ giận dữ bất bình thay cho mẫu thân.
Nhưng lớn lên, mới phát hiện tổ mẫu lại không có sai.
Đáng tiếc tổ mẫu qua đời quá sớm, ai.
"Đa tạ, tuy rằng Phương ma ma đã chết, nhưng cũng theo đó mà khơi ra được mấy cái kẻ nằm vùng, đáng tiếc, bọn họ biết cũng không nhiều, đầu mối bị cắt đứt, không tra ra được chủ mưu."
Có kẻ địch ở trong tối âm thầm nhìn trộm như vậy, nàng suy nghĩ một chút liền thấy đáng sợ.
Mộc Vãn Tình hơi cau mày, lần này là hướng tới phái nàng, nàng cũng sẽ không bỏ qua cho kẻ chủ mưu sau màn.
"Đỗ phủ một ngày bất bại, người nọ sớm muộn gì cũng sẽ nhảy ra."
Cái này càng đáng sợ, Đỗ đại tiểu thư mặt nhăn thành một đoàn, "Chỉ có ngàn ngày làm kẻ gian, nào có ngàn ngày đề phòng cướp, vừa nghĩ đến việc có một bàn tay gây tội đang nhìn chằm chằm nhà chúng ta, buổi tối ta đều không ngủ được."
"Cũng không đến nổi..." Mộc Vãn Tình mới vừa muốn nói cái gì, hạ nhân liền bẩm báo, thị vệ canh giữ nông trang tới.
Ánh mắt Mộc Vãn Tình sáng lên, cuối cùng cũng tới.
Thị vệ sau khi đi vào, hai tay một mực cung kính đưa lên một phần tài liệu, "Chủ tử, những người đó đều khai."
Người trung thành đến đâu cũng không tránh được hình phạt tích thủy, mấy ngày qua ý chí của hắc y nhân nhanh chóng tan rã.
Mộc Vãn Tình nhận lấy báo cáo thẩm vấn rồi xem, hắc y nhân chỉ nghe lệnh làm việc, hoàn toàn không biết gì về người phía sau màn cả, bất quá, hắc y nhân cầm đầu cung cấp một manh mối trọng yếu.
"Cầm tới cho Đỗ soái."
Đỗ đại tiểu thư vội vàng nhận lấy xem thử, nhất thời sắc mặt đại biến, "Diêu phu nhân? Chuyện này sao có thể? Ta nhớ Diêu phu nhân không hề thông minh..."
Diêu phu nhân rất thích náo nhiệt, lúc nào có thể nhìn thấy nàng trong yến hội của các nhà, cũng không phải là người khéo léo gì.