Sau Khi Lưu Đày, Địa Vị Của Ta Cực Cao (Dịch Full)

Chương 568 - Chương 568.

Chương 568. - Chương 568. -

Sắc mặt lão cai ngục không thay đổi, tùy ý nói, "Đây là người mới tới, ngươi khả năng chưa từng thấy qua, hôm nay tạm thời có chút chuyện nên lại đây nhìn xem, vừa rồi là chuyện gì xảy ra?”

Đối phương lại ngáp một cái, "Ta cũng không rõ lắm, đã cho người đi kiểm tra rồi."

"Vậy được, hôm nào ta mời ngươi uống rượu.” Lão cai ngục ngoài miệng nói chuyện, mang theo người nhanh như chớp chạy ra ngoài.

Mắt thấy hai người sắp biến mất, nha dịch như biến thành người khác, nghiêm mặt nói, “Đuổi theo.”

“Vâng.” Trong bóng tối xuất hiện mấy bóng người, nhanh chóng đuổi theo.

Dưới sự an bài của cai ngục, đầu tiên là ngồi xe ngựa, sau là ngồi xe la, Thế tử Tấn Vương kịp chạy tới khi cổng thành vừa mở lúc hừng đông, trà trộn vào trong đám người ra khỏi thành.

Sau một nén hương, các quan Đề Đốc ở năm cổng hạ lệnh, khẩn cấp đóng cổng thành, muốn tróc nã khâm phạm không chuyện ác nào không làm.

Trên đường lớn, một chiếc xe ngựa chạy thật nhanh, "Thế tử, Thế tử phi còn mang thai..."

Thế tử Tấn Vương ngồi trong xe mặt mày rủ xuống, nhìn không ra tâm tình gì, "Trước ủy khuất nàng vài ngày, sau này sẽ bồi thường nàng.”

Vài ngày sau, Thế tử Tấn Vương liền xuất hiện ở Vị Thành cách đó ngàn dặm, một thân thanh y xám xịt, mặt hóa trang tới mẹ cũng không nhận ra.

Chạy liên tiếp mấy ngày, hắn đã mệt không chịu nổi, mãnh liệt yêu cầu tìm một tửu lâu ăn một bữa thật ngon,

Cai ngục trốn đông trốn tây cũng cực kỳ mệt, hai người chọn một tửu lâu không lớn không nhỏ ăn cơm.

Thế tử Tấn Vương gọi một bàn cơm, thuận tiện hỏi thăm tình huống thử.

Hắn không dám trực tiếp trở về đất phong, mà lại đi một vòng lớn.

Bên tai truyền đến một thanh âm, "Nghe nói chưa? Từ Ninh cung bị thiên lôi đánh trúng, Thái hậu bị đốt thành than tại chỗ, này phải làm bao nhiêu chuyện thất đức a.”

Bàn bên cạnh tán gẫu bát quái cực kỳ cao hứng, hưng phấn không thể nói.

Mà sắc mặt Thế tử Tấn Vương đại biến, kiếp trước Thái hậu tự thiêu ở trong cung, kiếp này cũng trốn không thoát vận mệnh.

Chỉ là, Thái hậu tự thiêu là chuyện nửa năm sau, còn là ở trước mặt văn võ bá quan lên án đế hậu ngược đãi bà rồi mới chết.

Từ đó, đế hậu đánh mất lòng người, đánh mất đạo nghĩa.

Quần chúng ăn dưa khác kích động muốn chết, “Thật hay giả? Thái hậu mẫu nghi thiên hạ, làm sao có thể......”

"Nghe nói, vị Thái hậu này vì thượng vị, trên tay dính đầy máu tanh, phàm là cung phi nổi bật hơn bà ta, đều bị bà ta trừ bỏ, còn giết hại hoàng tử, ngay cả tiểu hài tử cũng không tha."

"Trời ơi", mọi người hét lên.

Có thể lăn lộn xuất đầu ở thâm cung, há lại là hạng người thiện lương? Có mấy người trong tay sạch sẽ?

Thế tử Tấn Vương hơi nhắm mắt, đây nhất định là do Hoàng thượng thả tiếng gió, mọi chuyện đều không giống trước.

Ngôi vị hoàng đế còn có thể rơi xuống trên đầu hắn sao?

Bỗng nhiên, khách nhân ngồi ở bên cửa sổ kinh dị một tiếng, "Quan phủ dán hoàng bảng, mau đi xem thử là chuyện gì?"

Phía chéo đối diện chính là nha môn, cách rất gần, người tinh mắt liếc mắt một cái liền thấy được.

Thực khách thích náo nhiệt liền chạy tới, chỉ chốc lát sau đã đi tới, hai mắt tỏa sáng, tâm tình rất kích động, "Thế tử Tấn Vương mưu nghịch bị nhốt thiên lao, ban đêm đồng đảng xông vào thiên lao cướp người đi.”

Hắn nói liên tiếp một hơi không dừng lại thở, "Thế tử Tấn Vương bị phế bỏ tước vị, giáng chức làm thứ dân, dán thông báo truy nã.”

Các thực khách:...

Sắc mặt Thế tử Tấn Vương trắng bệch, tuy đã sớm dự đoán sẽ có một ngày như vậy, nhưng, khi thật sự gặp phải, ngực đều nghẹn lại.

Thiên hạ to lớn, lại có loại cảm giác không có chỗ an thân.

Một ngày nào đó, hắn sẽ phong quang trở về.

Hắn muốn tất cả mọi người quỳ gối dưới chân hắn.

Đúng rồi, hôm nay Thái tử phát độc bỏ mình sao?

Kinh thành!

Liên tiếp xảy ra hai đại sự, dân chúng kinh thành vừa kích động, vừa sợ hãi, sợ lại có một hồi gió tanh mưa máu.

Văn võ bá quan nhìn sắc mặt Hoàng thượng mỗi ngày một kém, mỗi người câm như hến, không dám trêu chọc hắn.

Bình Luận (0)
Comment