Sau Khi Lưu Đày, Địa Vị Của Ta Cực Cao (Dịch Full)

Chương 61 - Chương 61.

Chương 61. - Chương 61. -

Mộc nhị phu nhân vội vàng kéo rèm ra, "Tử Ngang, mau lấy áo tơi xuống."

Trong danh sách vật tư của Mộc Vãn Tình có năm bộ áo tơi, tạm thời không dùng sẽ buộc ở trên nóc xe.

Mộc Tử Ngang nhanh chóng đứng lên, lấy mấy bộ áo tơi ra.

Áo tơi, nón tre, guốc gỗ, ba món bảo vật cho ngày mưa.

Phụ tử ba người vừa mới mặc xong, lại khoác một lớp vải dầu lên thân con la, sắc trời tối sầm lại, một tia chớp bổ xuống, trong lúc nhất thời, những hạt mưa to như hạt đậu liền rơi xuống.

Mộc nhị gia vội vàng dắt la, miễn cho con la kinh hãi chạy loạn.

Hắn cùng hai nhi tử bảo vệ bên cạnh xe, "Phu nhân, nàng cùng nữ nhi ngồi yên trong xe đi, chúng ta không sao."

Mưa càng lúc càng nặng hạt, giống như tầm màn treo trên bầu trời, gió lạnh kèm theo hạt mưa rơi thẳng vào mặt, khiến cho người ta nhịn không được rùng mình một cái.

Trên nóc xe la có một lớp vải dầu, cửa sổ xe và rèm đều được gia cố thêm một lớp vải dầu, mưa gió có lớn hơn thì cũng không thấm được vào thùng xe nửa phần.

Bên trong thùng xe ấm áp như mùa xuân, lò sưởi gạch đỏ phát ra tiếng "lách tách" trong lúc nấu trà gừng, hai mẫu nữ Mộc Vãn Tình rụt vào trong chăn ấm, vô cùng thoải mái.

Mộc Vãn Tình tiến đến khe cửa sổ nhìn ra bên ngoài, nhìn phụ huynh đang đứng trong mưa gió để bảo vệ hai mẫu nữ bọn họ, nội tâm nàng tràn ngập ấm áp.

Mặc dù con đường lưu đày này vô cùng nguy hiểm, nhưng người trong nhà che chở cho nhau, cảm giác này thật tốt.

Các nàng đã sớm chuẩn bị chu toàn, cho nên đâu vào đấy, mọi thứ đều có thể kiểm soát.

Nhưng những người khác lại không được may mắn như vậy, đội ngũ trở nên hỗn loạn.

Trong cơn mưa tầm tã, mọi người chạy như ruồi nhặng tán loạn.

Hầu hết mọi người đều không chuẩn bị đồ che mưa, cũng không có thùng xe để tránh mưa. Nơi này là vùng hoang vu trơ trụi, trước không có thôn sau không có tiệm.

Trong lúc nhất thời, tiếng thét chói tai, tiếng hô loạn không dứt bên tai.

Nhóm quan sai đã có chuẩn bị, một đám người mặc áo tơi duy trì thứ tự.

Bọn họ dùng xe ngựa vây thành một vòng tròn, ra lệnh cho tất cả mọi người ở bên trong, không được chạy loạn.

Nếu dám chạy, liền giết chết không tha.

Phạm nhân lưu đày ăn mấy roi, đau đớn khiến cho bọn họ tỉnh táo lại, chỉ có thể ôm đầu ngồi xổm trên mặt đất, mặc cho mưa to tầm tã xối lên người, chỉ chốc lát sau liền trở thành gà rơi vào nồi, nước mưa lạnh run người.

Đích phòng Mộc gia cũng bị cơn mưa to đột ngột này đánh cho trở tay không kịp, chỉ chuẩn bị mười bộ áo tơi, căn bản không đủ cho mỗi người một bộ.

Chuyện may mắn duy nhất chính là, lúc trước Mộc lão thái thái chê xe lừa không có mái che, ánh mặt trời mùa thu rất có hại, liền để lệnh cho con cháu dùng bốn cây gậy trúc chống một miếng vải dầu làm một cái mái che tạm thời.

Mộc đại gia là gia chủ, đầu tiên phân phối áo tơi cho nam đinh trong nhà, cũng cho lão thái thái một bộ, nhóm nữ quyến ôm hài tử nhỏ tuổi được an bài ở dưới bồng tránh mưa, nhóm nam đinh ôm mấy cây gậy trúc vây quanh một vòng bên ngoài.

Nhưng, những thiếp thất kia liền thảm, các nàng cái gì cũng không được, vị trí có hạn, chỉ có thể bất lực dầm mưa.

Mọi người dựa sát vào nhau, Mộc lão thái thái bị vây ở giữa, nhưng vẫn cảm thấy lạnh, trong lòng lộ ra một cỗ hàn khí, khiến cho bà cảm thấy khó chịu.

Mưa to gió lớn làm ướt mặt mọi người, mắt cũng không mở ra được, lạnh tới phát run, chỉ có thể dựa gần vào nhau để sưởi ấm.

Thời gian cũng chưa trôi qua được bao lâu, nước mưa đã ngập thành một đường, cảm giác như bầu trời xuất hiện một lỗ hổng.

Mưa to gió rền, gậy trúc ngã trái ngã phải, tấm bồng che lắc lư sắp đổ, khiến cho người ta run sợ.

Lão thái thái túm chặt cổ áo, ngửa đầu nhìn mái che, cau mày: "Lão đại, cơn mưa quá lớn, cái mái xe này hình như sắp không chống đỡ nổi nữa rồi."

Mộc đại gia mắt đầy ưu sắc, ảo não không thôi, hắn không nghĩ tới cơn mưa đột ngột này lại lớn như vậy.

Sớm biết như vậy đã nên nghĩ hết biện pháp để có được một chiếc xe ngựa.

Ai có thể nghĩ đến, hiện tại điều khiến hắn hâm mộ nhất chính là người có xe ngựa.

Nhưng hắn là người đứng đầu trong nhà, không thể lộ ra nửa điểm sợ hãi

Bình Luận (0)
Comment