Sau Khi Lưu Đày, Địa Vị Của Ta Cực Cao (Dịch Full)

Chương 617 - Chương 617.

Chương 617. - Chương 617. -

Mộc Vãn Tình đúng lúc mở miệng, "Cần một trăm người quản sự duy trì trật tự, mỗi người quản một trăm bá tánh, sẽ được phát thêm một cái bánh bao, ai nguyện ý làm thì đi đến bên này, tới trước được trước, người không tuân quy củ làm rối loạn tự động bỏ quyền, một, hai, ba, bắt đầu."

Lần này, mọi người liền tương đối quy củ, đều chạy đến, nhưng rất chú ý đúng mực.

Trong nháy mắt liền đủ quân số, Mộc Vãn Tình ở phía trên nhìn thấy rõ ràng, "Được rồi, đã đủ một trăm, những người này sẽ làm quản sự, mỗi người lĩnh một cái bảng hiệu đại biểu thân phận, cầm cái bảng hiệu này mới có thể đến lĩnh bánh bao, ta chỉ có một yêu cầu đối với các ngươi, làm việc thật tốt, không được phép ức hiếp bá tánh."

Nàng sắp xếp rõ ràng cho mọi người, cái này gọi là nạn dân tự trị, nội bộ quản lý.

Nàng đứng ở trên cao nhìn xuống những đầu người đen nghịt ở phía dưới, nhíu mày, người tới người đi liên tục.

"Ai là Hứa Dũng? Ai là Ngô Nhân? Đứng ra."

Như bị sấm sét giữa trời quang nện xuống, huyết sắc trên mặt hai người Hứa Dũng hoàn toàn biến mất, vạn phần hoảng sợ, Huyện Chủ Thanh Bình...... Làm sao biết tên của bọn hắn?

Hai người này có thanh danh rất cao ở bên trong đám dân chạy nạn, rất được mọi người kỳ vọng, mọi người đều nhao nhao nhìn qua.

Mộc Vãn Tình thuận theo tầm mắt của mọi người tìm được hai người này, cao lớn mạnh mẽ, trên mặt bẩn thỉu, không thấy rõ được diện mạo, nhìn qua cũng không khác gì những người dân chạy nạn khác.

Nhưng, Mộc Vãn Tình đứng ở trên cao nên liếc mắt liền nhìn ra sự khác biệt, tinh thần cùng khí lực không giống nhau, ánh mắt của người được ăn uống no đủ cùng những người dân chạy nạn không giống nhau.

Lão thái thái nằm ở trên lưng Hứa Dũng không khỏi lo lắng, "Huyện chủ, A Dũng cùng A Nhân đều là người tốt."

Những người khác cũng nhao nhao nói theo, thật tâm thật ý khen một đợt.

Trong mắt Mộc Vãn Tình lóe lên một tia sáng lạnh, "Hứa Dũng, ta bổ nhiệm ngươi làm tổng quản sự lâm thời, Ngô Nhân làm phó quản sự, phụ trách quản lý những người dân chạy nạn này, nếu như xảy ra chuyện gì, hai người các ngươi liền đợi đến chịu chết đi, ta sẽ âm thầm nhìn chằm chằm vào nhất động nhất cử của các người."

Nàng không theo lý lẽ thông thường, khiến cho tất cả mọi người đều choáng váng không hiểu gì.

Hứa Dũng: ...... Hắn có thể cự tuyệt sao?

Ngô Nhân: ...... Có loại dự cảm không tốt!

Mộc Vãn Tình chuyển sang lời khác, ngữ khí ôn hòa hơn mấy phần, "Đương nhiên, nếu như không có chuyện gì, ban thưởng mỗi người mười quả trứng gà, mười cái bánh bao nhân thịt, mười lượng bạc, sau đó còn có trọng thưởng, nghe rõ chưa?"

Mọi người ghen tị đến đỏ ngầu cả mắt, vận khí của hai người này thật tốt.

Huyện Chủ Thanh Bình thật hào phóng a a a, người mỹ tâm thiện.

Nhưng Hứa Dũng cùng Ngô Nhân nhìn nhau, lại ở trong mắt đối phương thấy được sự kinh ngạc cùng bất an.

Những người khác chỉ có thể thấy được sự hào khí cùng nhân nghĩa của Huyện Chủ Thanh Bình, nhưng bọn hắn lại thấy được vị Huyện Chủ Thanh Bình này có thủ đoạn làm cho người ta quá sợ hãi, vừa đấm vừa xoa, ân uy cùng sử dụng, lấy độc trị độc, mấy câu liền nắm lấy bọn hắn, sát phạt quyết đoán lại máu lạnh lãnh khốc.

Điều quan trong nhất chính là không biết từ lúc nào đã bị để mắt tới, bọn hắn cũng chẳng biết từ lúc nào lại lọt vào mắt nàng!

Nàng đến cùng đã biết được những điều gì?

Buồn cười là bọn hắn tự cho mình là thông minh, mọi chuyện đều nắm ở trong lòng bàn tay, ai ngờ...

Từng thùng cháo đậu xanh được đưa ra từ cửa phụ, một trăm tiểu quản sự theo thứ tự đi đến lấy, mọi người tìm một khối đất trống, phụ trách phát cháo cho hai trăm người dân chạy nạn đang xếp hàng.

Những người dân chạy nạn nhìn vào thùng cháo đậu xanh sền sệt, bụng điên cuồng kêu ục ục, hận không thể bổ nhào về phía trước để được phát trước.

Nhưng, đều phải tuân theo quy củ, nếu không Hứa Dũng sẽ đi qua đem xách người ra quất hai roi, có một người bị đánh đẫm máu làm ví dụ, tất cả mọi người đều an phận hơn.

Dù sao, Huyện Chủ Thanh Bình đã nói người người đều có phần, rồi có thể sẽ được uống.

Bình Luận (0)
Comment