Sau Khi Lưu Đày, Địa Vị Của Ta Cực Cao (Dịch Full)

Chương 618 - Chương 618.

Chương 618. - Chương 618. -

Từng người cầm lấy bát cháo, cháo rất nhiều, uống vào một ngụm, cháo ấm áp trượt xuống dạ dày, nhanh chóng làm giảm đi sự cồn cào trong dạ dày, không biết làm sao mà từng người đỏ cả vành mắt.

Đã rất lâu không được ăn đồ ăn nóng, còn dễ nuốt như thế.

Mọi người trân quý uống vào bát cháo đậu xanh, không nỡ cứ uống xong như vậy.

Hứa Dũng cũng bưng bát cháo đậu xanh lên uống, uống một ngụm liền ngây ngẩn cả người, có cảm giác ngon ngoài ý muốn, mềm mại thuận hoạt, còn có một chút vị mặn.

Mấy tiểu đệ Ngô Nhân ngồi vây quanh ở bên cạnh hắn, bưng miệng bát lên uống một hớp lớn,"Cho tới bây giờ ta cũng chưa từng được ăn qua món cháo nào ngon như vậy, thật sự quá kỳ quái, không phải chỉ là một bát cháo đậu xanh thôi sao?"

Một tiểu đệ mặt mày hớn hở nói:"Khả năng cháo đậu xanh của Lương Thành không giống bình thường."

Một âm thanh cười nói vang lên trong đám người, "Đây chính là tay nghề của Huyện Chủ Thanh Bình."

Lời này vừa nói ra, mấy huynh đệ Hứa Dũng liền đưa mắt liếc nhìn nhau, sôi nổi ghé qua.

"Cái gì? Huyện Chủ Thanh Bình? Nàng là quý nhân cao cao tại thượng, làm sao có thể nấu cháo cho chúng ta chứ?"

Ở đối diện là một nam nhân mặc quần áo rách rưới, trên mặt tất cả đều là bụi đất, cả người dơ dơ hề hề.

Nhưng thanh âm lại rất to: "Trước kia Huyện Chủ Thanh Bình từng trải qua khó khăn, trên đường toàn tộc bị lưu đày đến Lương Thành nàng từng phải nếm qua rất nhiều gian khổ, chịu qua nghèo chịu qua đói, đặc biệt có thể hiểu được sự khổ cực của mọi người, đã sớm an bài cháo đậu xanh, có biết tại sao lại là cháo đậu xanh không?"

Những người dân chạy nạn quay mặt nhìn nhau, đều không biết a.

Nam nhân này lớn tiếng nói, "Cháo đậu xanh thanh nhiệt giải độc, có tác dụng giải khát giải nóng, nàng thấy trời nóng như vậy mọi người còn chạy tới đây, khẳng định vừa mệt vừa nóng, sợ mọi người bị cảm nắng."

Những người dân chạy nạn kích động đến hỏng rồi, Huyện Chủ Thanh Bình quan tâm bọn họ như vậy sao? Còn suy nghĩ chu đáo như vậy.

Những người dân chạy nạn hiểu ra được hốc mắt liền đỏ cả lên, "Huyện Chủ Thanh Bình quá tốt rồi, một lòng cân nhắc vì chúng ta, nàng cùng những cẩu quan mặc kệ sự sống chết của chúng ta kia không hề giống nhau."

Nam nhân cao lớn cười nói, "Đúng vậy, Huyện Chủ Thanh Bình không chỉ là mỹ lệ mà tấm lòng cũng rất thiện lương, nàng mang theo tộc nhân mở ra một con phố ăn vặt, tất cả những người làm thuê cho nàng đều là bá tánh nghèo khổ không có cơm ăn, vừa cho họ công việc, vừa cho họ ăn uống miễn phí. Nếu như các ngươi đã từng tới Lương Thành, vậy thì sẽ biết được cháo đậu xanh này là do nhà nàng làm ra, đây là quà tặng của Huyện Chủ Thanh Bình."

Tất cả những lời nói được phát ra đều là lời ca tụng, ngưỡng mộ Mộc Vãn Tình như Hoàng Hà chi thủy thao thao bất tuyệt.

Ánh mắt Dũng ca loé lên, bỗng nhiên mở miệng hỏi: "Làm sao ngươi biết rõ ràng như vậy?"

Chẳng lẽ đây là người của Huyện Chủ Thanh Bình, cũng không biết đã trà trộn vào đây từ khi nào.

Đám người hoài nghi nhìn về phía nam nhân, thần sắc hắn tự nhiên nói: "Trước kia ta từng đi đến Lương Thành thăm người thân, thân thích đưa ta đến con phố ăn vặt, đã được nếm qua cháo đậu xanh."

Bỗng nhiên, một thủ hạ khác của Dũng ca là A Tiến âm dương quái khí mở miệng, "Chỉ cho mỗi cháo thì làm được gì chứ? Nàng không phải rất có tiền sao? Không phải có toàn bộ con phố ăn vặt sao? Nàng ăn ngon uống say, sao lại không cho chúng ta ăn thịt?"

Lời này vừa nói ra, bầu không khí liền trở nên tế nhị.

Nam nhân cao lớn cười lạnh một tiếng, "Huyện Chủ Thanh Bình có quan hệ gì với ngươi chứ? Là phụ mẫu của ngươi sao? Hay là bằng hữu thân thích? Nàng thiếu ngươi cái gì sao? Da mặt của ngươi thật dày, dáng vẻ không biết xấu hổ đến mẫu thân của mình cũng không nhận ra."

A Tiến một chút cũng không cảm thấy kinh sợ , cứng cổ nói: "Nàng không phải là mệnh quan triều đình sao? Có trách nhiệm trấn an bá tánh..."

Bình Luận (0)
Comment