Sau Khi Lưu Đày, Địa Vị Của Ta Cực Cao (Dịch Full)

Chương 647 - Chương 647.

Chương 647. - Chương 647. -

Mộc Vãn Tình cười tủm tỉm ngắt lời hắn, "Hôm nay ta tự mình xuống bếp, người muốn ăn món gì?"

Tức thì hai mắt Mộc nhị gia sáng lên, thật lâu rồi Mộc Vãn Tình không nấu cơm, tay nghề nấu ăn của nàng là nhất tuyệt.

"Thịt thăn chua ngọt, ức gà rán, thịt dê hầm." Đều muốn ăn.

Hai phụ nữ ăn một bữa thịnh soạn, đều hài lòng, Mộc nhị gia đã sớm quên lo lắng, trong mắt tràn ngập thức ăn ngon.

Còn về tin đồn, đường sự còn không quan tâm, không chút gì ảnh hưởng tới nàng.

Quan viên phủ Đô Ty lúc đầu ánh mắt còn kỳ quái, nhưng đương sự là nàng quá mức thản nhiên, bên phía Đỗ phủ cũng không phản ứng gì.

Thái độ của hai kẻ đầu sỏ này cũng đủ nói lên rất nhiều vấn đề.

Qua một đoạn thời gian, Tôn Đồng Tri hưng phấn chạy tới, "Thanh Bình Huyện Chủ, thư của ngài tới rồi."

Theo bên người hắn còn có một hàng dài người, tất cả đều vô cùng phấn khích.

Mộc Vãn Tình vừa thấy, đây là chính thức tấn phong chức Phó Chỉ Huy Sứ Tây Lương cho nàng, từ đây, việc phụ trách các vấn đề dân sự của Tây Lương liền danh chính ngôn thuận.

Nàng hài lòng cười khẽ, "Đúng là Hoàng thượng không khiến ta thất vọng."

Vậy thì, nàng cũng sẽ không làm hắn thất vọng.

Nếu Quân dĩ quốc sĩ đãi ngã, ngã tất quốc sĩ báo chi *.

Quân dĩ quốc sĩ đãi ngã, ngã tất quốc sĩ báo chi

*Quân vương coi nàng như trụ cột đất nước mà đối đãi, nàng tất sẽ báo đáp ân tình này của quốc gia.

*Quân vương coi nàng như trụ cột đất nước mà đối đãi, nàng tất sẽ báo đáp ân tình này của quốc gia.

Giọng nàng nói rất nhỏ, người kế bên không nghe thấy, "Cái gì?"

Mộc Vãn Tình cao hứng cười nói: "Ta rất vui, chúng ta đi đoạt thành Phù Phong để ăn mừng đi."

Nàng đã có được thứ mình muốn, cũng đến lúc đáp lại một phần hậu lễ rồi.

Như một quả bom oanh tạc nổ tung, nụ cười của mọi người đông cứng lại, trên mặt tràn đầy vẻ khó tin.

Không phải chứ, phương thức chúc mừng này quá đặc biệt rồi.

Lại nói tiếp, thành Phù Phong ngài muốn đoạt là đoạt được à?

A, không đúng, thành Phù Phong thuộc về đất phong phủ Tấn Vương.

Nàng, Huyện Chủ Thanh Bình, muốn gây chuyện! Gây chuyện lớn!

Thành Phù Phong nằm ở phía tây gần với đất phong của phủ Tấn Vương nhất, tiếp giáp với đất Tây Lương.

Thành Phù Phong cũng là quân lũy trọng trấn, có trọng binh đóng quân ở đây, lại đánh thuế nặng, khiến cho cuộc sống của bá tánh thành Phù Phong không dễ dàng gì, ăn không đủ no mặc không đủ ấm, bán nhi bán nữ.

Dù sao có tiếng là nghèo, cực kỳ nghèo.

So sánh ra, cuộc sống của bá tánh thành trấn Tây Lương ở cách đó không xa dễ chịu hơn rất nhiều.

Thu thuế ít là một chuyện, lúc nhàn rồi còn có thể đi đến Lương Thành làm việc vặt, một tháng một nhà cũng có thể kiếm được mấy lượng bạc, chi tiêu mỗi năm đều đủ, bữa nào cũng được ăn no, cách mấy ngày còn có thể cắt một đầu thịt heo để ăn.

Bây giờ lại có vải bông, bá tánh ở địa khu Tây Lương đều có thể dựa vào hộ tịch để mua được với giá cả rẻ hơn, làm gì có nhà ai không muốn chiếm được phần tiện nghi này chứ? Mua! Người người đều có quần áo mới để mặc!

Điều này khiến cho bá tánh Phù Phong thành ghen tị đến đỏ cả mắt, đáng tiếc, bọn họ không giống.

Vào một ngày này, cửa thành Phù Phong vẫn náo nhiệt như cũ, người đi đường vẫn như thường ngày ra ra vào vào, đám thủ vệ tra xét đặc biệt nghiêm ngặt.

Bỗng nhiên, từ nơi xa truyền đến tiếng vó ngựa cộc cộc, trời rung đất động, tất cả mọi người đều thay đổi sắc mặt, địch tập kích!

Quan tướng thủ thành vội vã hạ lệnh phong tỏa cửa thành, báo cáo với cấp trên, đồng thời hướng về phía quân đội trú đóng xin giúp đỡ.

Những người khác đứng ở phía trên cao cửa thành nhìn những đội quân đang giục ngựa lao nhanh mà đến, trong lòng khẩn trương không thôi.

Tây Lương bị công phá? Ngoại địch xâm lấn? Trời ạ, làm sao bây giờ?

Đỗ gia quân cũng quá vô dụng rồi, chiến thần bách chiến bách thắng đã nói đâu rồi? Thế mà không thể trấn thủ được biên quan!

A, đó là cái kia? Hai mặt đại kỳ đón gió tung bay, một mặt viết chữ Mộc, một mặt viết chữ... Đỗ?

Người nghe được tin vội vàng chạy đến cửa thành thấy vậy thì kinh ngạc không thôi, "Thích đại nhân, kia là cờ xí của Đỗ gia quân phải không?"

Vệ sở Chỉ Huy Sứ thành Phù Phong - Thích đại nhân sững sờ nhìn đại kỳ đặc biệt quen thuộc kia, toàn bộ bá tánh của Đại Tề đều biết, đây là đại kỳ của Đỗ gia quân.

Vấn đề là, tại sao lại xuất hiện ở nơi này?

Bình Luận (0)
Comment