Sau Khi Lưu Đày, Địa Vị Của Ta Cực Cao (Dịch Full)

Chương 677 - Chương 677.

Chương 677. - Chương 677. -

Chưởng quầy thấy không ổn, cho người đi can ngăn, nhưng sức lực Triệu cô nương lớn vô cùng, không còn chút tỉnh táo.

Mắt thấy tình huống càng ngày càng mất khống chế, chưởng quầy nhịn không được tự mình lên đánh nàng bất tỉnh.

Có vị khách yên lặng báo án cho quan sai gần nhất, mọi chuyện cứ vậy biến thành to chuyện.

Những vị khách không liên quan đến đều bị đuổi đi, ở lại chỉ còn những người liên quan và cùng tiểu nhị trà lâu.

Hắn sắp xếp mọi thứ ngăn nắp, làm việc sấm rền gió cuốn, Mộc Vãn Tình rất hài lòng mà gật đầu, "Làm rất tốt, đưa cho nàng ta một cái áo choàng đi."

Dù cho có thế nào, cũng không thể để một nữ nhân quần áo không chỉnh tề nằm trên mặt đất như vậy.

Lục Phó Đoạn Sự được Mộc Vãn Tình khen, trong lòng rất vui mừng, "Huyện Chủ thật tốt."

Hắn tùy ý tìm một cái áo choàng ném lên người Triệu cô nương, che đậy nàng kín mít.

Lúc này Mộc Vãn Tình mới nhìn về mấy nam nhân, bị nàng nhìn như vậy bọn họ cũng không dám thở, mặt mày túng quẫn, hận không thể tìm cái lỗ mà chui vào.

"Phân chia ra thẩm vấn hay sao?"

Lục Phó Đoạn Sự khẽ lắc đầu, "Thời gian không đủ, chỉ có thẩm vấn một nhóm."

Hai tay hắn dâng lên ghi chép thẩm vấn, Mộc Vãn Tình cầm lấy rồi lật xem.

Chưởng quầy đang bị trông giữ bỗng nhiên giãy dụa nhào tới, còn chưa đến gần đã bị chặn lại, làm hắn vừa tức vừa sợ.

"Huyện Chủ, tiểu nhân bị oan, từ lúc khách điếm nhỏ mở ra đến nay cũng đã mười năm, chưa từng làm chuyện bậy bạ, chúng ta làm ăn chính đáng, làm sao có thể đánh thuốc khách hàng?"

Trà lâu này vị trí hơi khuất, nhưng thái độ phục vụ tốt, quán mở lâu, kinh doanh chỉ toàn khách quen.

Danh tiếng rất quan trọng.

Mộc Vãn Tình hơi nhíu mày, "Tiếp tục thẩm vấn tiếp, đặc biệt là tiểu nhị trong tiệm."

Mọi chuyện xảy ra ở trà lâu, một chút vấn đề cũng không có? Không có khả năng.

Chưởng quầy ngây người, không biết nghĩ đến cái gì, cả mặt đều tái hẳn đi.

Đại phu rất nhanh chạy tới, kiểm tra mạch đập của Triệu cô nương, cho ra kết luận tương tự, bị trúng tình dược.

Mộc Vãn Tình trầm mặc, ai lại tàn nhẫn như vậy, đối với người khác tàn nhẫn thì không nói gì, đối với chính mình tàn nhẫn mới tính là tàn nhẫn thật sự.

"Giải dược cho nàng, xong xử lý miệng vết thương một chút."

"Vâng." Đại phu không dám hỏi nhiều, im lặng làm xong việc là được.

Hắn cho nàng ta uống một viên thuốc, châm thêm mấy châm, xong nói chỉ cần uống thêm vài chén thuốc sắc là được.

Mộc Vãn Tình phất tay, liền có người tiếp nhận việc này.

Lục Phó Đoạn Sự mời đại phu đến nơi xảy ra sự việc, đem mấy vật chứng kiểm tra hết một lần, cuối cùng xác định được do bầu rượu có vấn đề.

Như vậy vấn đề là, rượu từ đâu ra?

Chưởng quầy liền vội thanh minh, rượu lấy từ nhà hắn, nhưng dược thì không liên quan tới hắn.

"Tìm được rồi." Quan sai hô lên một tiếng, tìm được một tấm giấy nhăn nhúm ở ngay góc ghế.

Sau khi ngửi thử, xác định đây là túi giấy đựng tình dược.

Lúc đó, tất cả ánh mắt mọi người đều đặt trên người Triệu cô nương, ngoại trừ nàng ra, còn có thể là ai?

Nhưng nàng muốn hạ dược bản thân mình, là vì ý đồ gì đây?

"Đánh thức nàng ta dậy." Mộc Vãn Tình ra lệnh, ngay lập tức có người xối nước vào người nàng ta.

Nàng mơ mơ màng màng mở to mắt, ánh mắt đầu tiên là nhìn thấy Mộc Vãn Tình xinh đẹp đứng đó.

Nàng cứ nghĩ mình đang nằm mơ, nhắm mắt lại rồi lại mở ra...Tại sao vẫn ở đây vậy?

Mộc Vãn Tình không nói lời nào, chỉ chăm chú lẳng lặng mà nhìn Triệu cô nương, khiến nàng ta áp lực rất lớn.

Bản thân nàng ta vẫn còn ngây ngốc, không nghĩ gì mà lập tức ngồi dậy, nước mắt cứ vậy mà tuôn rơi, yếu đuối đáng thương, "Tử Ngang ca ca, huynh ở đâu vậy? Ta rất sợ hãi, mau tới cứu ta."

Theo động tác của nàng, áo choàng trên người cũng trượt xuống, lộ ra nửa thân thể mà lại không biết.

Có thể nói, ngũ cảm của nàng ta vẫn chưa khôi phục, vẫn còn ngây ngốc, không theo kịp hiện tại.

Nhưng dù có vậy, nàng ta vẫn gắt gao dính lấy Mộc nhị thiếu gia, một hai đòi Mộc nhị thiếu gia cho nàng ta một công đạo.

Nàng ta muốn vị trí Mộc nhị thiếu phu nhân.

Bình Luận (0)
Comment