Sau Khi Lưu Đày, Địa Vị Của Ta Cực Cao (Dịch Full)

Chương 700 - Chương 700.

Chương 700. - Chương 700. -

Kim đại nhân cũng không giả vờ hôn mê nữa, sốt ruột ngăn cản, "Không được, nàng là nữ nhân thế tử Tấn Vương..."

Còn chưa nói xong, Mộc Vãn Tình đã khoát tay cắt ngang, "Trở về nói với thế tử Tấn Vương, cám ơn hắn đã tặng lễ cho ta, ta xin nhận lấy.”

Kim đại nhân nhất thời không kịp phản ứng, "Lễ vật gì?"

Mộc Vãn Tình chỉ chỉ Mộc Cẩm Dao, ý vị thâm trường nói, "Hắn biết ta keo kiệt mang thù, cũng biết đại phòng Mộc gia với ta có thâm cừu đại hận không giải được, cho nên, cố ý đem Mộc Cẩm Dao làm lễ vật đưa đến trước mặt ta, để cho ta hung hăng tra tấn Mộc Cẩm Dao để phát tiết mối hận trong lòng.”

Nàng nghiêm trang nói hưu nói vượn, mọi người bán tín bán nghi, dù sao thế tử Tấn Vương cũng không phải lần đầu tiên thua trước nàng.

Mọi người hai mặt nhìn nhau, a, còn có một tầng hàm ý này?

Thế tử Tấn Vương có chút cặn bã a, tuy nói làm chuyện đại sự không câu nệ tiểu tiết, nhưng tiện tay ném ái thiếp ra, quá mức lạnh bạc.

Mộc Cẩm Dao rơi nước mắt, lê hoa đái vũ, thương tâm muốn chết, "Ta yêu thế tử như vậy, vì hắn nguyện ý bỏ qua tính mạng của mình, nhưng vì sao hắn không thành thật nói cho ta biết? Vì sao tất cả đều gạt ta? Hắn gạt ta! Lòng ta đau quá, ta không muốn sống nữa.”

Mỹ nhân rơi lệ, ta thấy mà thương sót.

Nhưng trong lúc vừa khóc vừa nháo, lại bôi nhọ thế tử Tấn Vương thành phân, nhân thiết sụp đổ, ở trong lòng đám người sứ đoàn Tấn Vương xé mở một khe nứt.

Người bạc tình vô ơn như vậy làm Hoàng thượng, thật sự sẽ đối xử tử tế với công thần sao?

Mộc Vãn Tình thản nhiên liếc nàng một cái, coi như thông minh, còn biết phối hợp.

Sứ đoàn phủ Tấn Vương đều rời đi, để lại một đống vàng bạc, châu báu và ngân phiếu.

Mộc Vãn Tình tự tay kiểm kê, tổng cộng lên tới hơn 50 vạn lượng, đương nhiên, đồ trang sức cũng đã được định giá.

Nàng với Đỗ đại tiểu thư một người đếm tiền, một người nhập sổ sách, vội vàng vui vẻ vô cùng.

Đỗ đại tiểu thư mừng rỡ nói: "Thu được một trăm vạn lượng bạc, chúng ta sớm hoàn thành mục tiêu."

"Đây chỉ là mới đầu, khi nào bắt lấy được Từ Thành với Khâm Châu mới là cái chính."

"Ngươi nói đúng, Từ Thành có quặng sắt, đây là thứ có tiền cũng không mua được."

Sắt là thứ bị quản lý chặt chẽ, từ trước đến nay đều nằm trong tay triều đình, lại bị phủ Tấn Vương cướp đoạt, hiện tại lại ở trong tay Tây Lương, chỉ có thể nói là phong thủy nghịch chuyển.

Mộc Vãn Tình liền nhớ tới cảnh tượng trên đường lưu đày, đến một nồi sắt cũng không có nổi, không khỏi mỉm cười.

Có thể chế tạo vũ khí, cũng có thể lắp ráp thành một số nông cụ hữu ích.

Ví dụ như, cày khúc viên, là vũ khí tốt của nghề nông, có thể tăng cao sản lượng gieo trồng.

Đế cày có thể làm bằng gỗ, nhưng lưỡi cày thì phải chế tạo từ sắt.

Nghĩ đến chuyện này, nàng liền lấy ra văn phòng tứ bảo, nỗ lực nhớ lại cấu tạo của chiếc cày.

Dựa theo ghi chép trong "Lỗi Cử Kinh" của Lục Quy Mông, cày khúc viên gồm có lưỡi cày, thân cày, đáy cày, mai áp, số lượng gỗ, mũi tên cày, trục cày, mũi cày, cấu trúc lưỡi cày và bao gồm một số bộ phận đĩa cày.

Nàng viết say mê đến nỗi không ai dám đến gần, hiện trường yên tĩnh một cách đáng ngạc nhiên.

Mộc Cẩm Dao đứng xa xa nhìn, bộ dáng nghiêm túc của Mộc Vãn Tình vô cùng mỹ lệ, hàng mi dài khẽ động, mặt nghiêng đẹp như tranh vẽ.

Không biết qua bao lâu, Mộ Vãn Tình rốt cục động đậy, đặt bút xuống, xoa xoa mi tâm.

Ngày thường nàng đều như vậy, linh cảm chợt lóe lên, nàng sẽ nhanh chóng cầm bút viết ra để không quên chúng.

Đỗ đại tiểu thư tò mò nhìn qua, "Đây là thứ gì?"

Mộc Vãn Tình cười giới thiệu, "Cày khúc viên, loại nhỏ gọn và linh hoạt này có thể tăng tốc độ cày lên gấp mấy lần."

Ánh mắt Đỗ đại tiểu thư cũng sáng lên, "Thật tốt quá, trước cho người làm ra mẫu thử xem."

Tuy xuất thân từ một gia đình quyền quý nhưng nàng không phải là chỉ là một tiểu thư không biết gì, nàng biết cuộc sống của người dân không hề dễ dàng, nàng cũng biết tầm quan trọng của cày nông.

Dân lấy lương thực làm trọng.

Bình Luận (0)
Comment