Sau Khi Lưu Đày, Địa Vị Của Ta Cực Cao (Dịch Full)

Chương 712 - Chương 712.

Chương 712. - Chương 712. -

Mộc Vãn Tình cười nói: "Một sản phẩm mới từ nông trang."

Mộc nhị gia hít một hơi, "Thật sao?" Đây là lại sắp kiếm bộn tiền ư.

Mộc Tử Ngang lẩm bẩm một tiếng, "Trời ơi, xong rồi, xong rồi."

Mộc Tử Thành nghe không rõ lời hắn nói, không nhịn được truy vấn hỏi lại, "Xong cái gì?"

Mộc Tử Ngang trông mong nhìn vào gương, trên mặt cũng viết rõ mấy chữ, ta muốn nó, nhưng ta là ca ca, ngại mở miệng hỏi.

"Hầu bao mấy kẻ có tiền đó lại bị ngươi cướp cho không còn."

Mộc Vãn Tình không khỏi buồn cười, "Ha ha, cũng không đắt, chỉ một vạn lượng."

Nhìn tấm gương soi toàn thân này, cao bằng một người, xung quanh có khung, khắc họa những hoa văn tinh xảo, lại khảm đá quý đủ màu, hoa hòe lòe loẹt.

Định vị đây là một mặt hàng xa xỉ hàng đầu, mảng bao bì đóng gói là không thể thiếu.

Người Mộc gia: ....Gian thương!

Mộc Vãn Tình lại vỗ đôi bàn tay nhỏ bé của mình, mấy tùy tùng lại ôm đồ vật vào.

Cũng là gương thủy tinh nhưng nhỏ hơn rất nhiều, có loại gương tròn nhỏ bằng lòng bàn tay, tiện mang theo bên người, còn có loại gương cỡ chậu rửa mặt, vừa với khuôn mặt. Ngoài ra còn có những chiếc gương dài nửa người, đa dạng đủ loại.

Kích thước đa dạng, nhưng điểm chung là trang trí lộng lẫy, tinh xảo đến cực điểm khiến người ta không thể bỏ qua.

"Lựa đi, cứ lấy bất cứ thứ gì mà mọi người thích."

"Cám ơn muội muội." Kỷ Trừng vui mừng khôn xiết, chạy tới chọn một chiếc gương tròn nhỏ, loại có thể đóng lại được, trên mặt gương khảm một viên hồng ngọc, hoa văn rất đẹp.

Ai, nàng vẫn có một trái tim thiếu nữ nha.

Lại lấy thêm một chiếc gương soi nửa người khác, nàng mới hài lòng ôm nó trở lại. "Muội muội, những thứ này sẽ bán ở đâu?"

"Phân phối chính là trong cửa hàng bách hóa, còn cửa hàng Mộc thị thì phân ở khu riêng, phải là khu vực sang trọng và trang trí cải tạo lại để xứng với giá trị của nó."

Quyền quản lý của cửa hàng bách hóa thuộc về quan phủ, nhưng quan phủ không tiện trực tiếp quản lý, vậy nên liền thành lập một nhà công ty để vận hành con phố này.

Mộc Vãn Tình nhậm chức nhiệm tổng giám đốc, Đỗ đại tiểu thư là phó tổng giám đốc.

Đây là sự lựa chọn của Đỗ đại tiểu thư sau khi cân nhắc và suy nghĩ.

Kỷ Trừng là giám đốc điều hành, nghĩa là hai người này sẽ chịu trách nhiệm quản lý con phố, việc không xử lý được mới đến tìm Mộc Vãn Tình.

Công ty sẽ cho các tiểu thương thuê quầy, mỗi quầy đều kiểm soát chặt chẽ chất lượng.

Mộc Vãn Tình cũng thuê thêm một vài cửa hàng cho nhà mình, chuyên bán một số mặt hàng xa xỉ.

Kỷ Trừng đảo mắt, "Vậy không bằng sửa sang lại hậu viện đi, làm một vách ngăn ở giữa, chuyên bán những sản phẩm từ thủy tinh."

"Có thể."

Vu Uyển Nhu thì câu nệ hơn, xấu hổ đưa tay ra.

Mộc Vãn Tình đơn giản phân ra hai loại cho nàng, nàng vui vẻ nói lời cảm ơn.

Những chiếc gương tròn nhỏ người gặp người thích, có nhiều kiểu dáng để lựa chọn, ai cũng có một chiếc, đến cả ba nam nhân cũng rất thích.

Một khi gương này được đưa ra thị trường, liền dẫn phát một làn sóng mua sắm lớn, già muốn, lớn muốn, nhỏ cũng muốn, đều đẹp như vậy, muốn hết, a a a, cái mong muốn mua sắm chết tiệt này.

Những khách hàng tôn quý, vừa đau lại vừa vui.

Các thương nhân dù đoạt đến vỡ đầu cũng muốn giành được gương về tay mình.

Tiền lại cuồn cuộn chảy vào túi Mộc Vãn Tình.

Tất nhiên, Mộc Vãn Tình tự mình định ra mức thuế thương nghiệp cao, nộp bốn thành thuế cho quan phủ, phủ Đô Ty ở Tây Lương cũng theo đó mà giàu lên.

Mọi người trong phủ Đô Ty đều vui mừng khôn xiết, cảm giác nằm không cũng thắng thật tốt.

Khi quan phủ có tiền, bắt đầu tu sửa lại đường xá, không chỉ tất cả các con đường ở Lương Thành đều được lát bằng xi măng, mà các con đường giữa các thị trấn cũng được xây dựng lại bằng xi măng, giúp đại gia thuận tiện đi lại.

Khắp nơi đều đào kênh dẫn nước đảm bảo tưới tiêu, xây dựng thủy lợi, mang guồng nước đến từng thôn xóm, dạy dân gieo trồng khoa học, tăng sản lượng lương thực, hướng dẫn trồng bông.

Bình Luận (0)
Comment