Sau Khi Lưu Đày, Địa Vị Của Ta Cực Cao (Dịch Full)

Chương 836 - Chương 836.

Chương 836. - Chương 836. -

Cuối cùng, Hoàng thượng đưa ra quyết định, "Đề nghị của Huyện Chủ Thanh Bình rất được, trẫm đồng ý, Lâm Hàn Lâm phụ trách việc này."

"Vâng." Lâm Hàn Lâm lòng tràn ngập vui mừng, hắn với Hi Phi là biểu huynh muội, đứng về phía đảng Đại Hoàng Tử.

Vì Đại Hoàng Tử, hắn nhất định phải xử lý cho tốt việc này, phái thêm nhiều nữ quan đến để làm cho Đại Hoàng Tử đẹp mặt hơn.

Khóe miệng Mộc Vãn Tình khẽ nhếch lên, khi đạt được mục đích, nàng liền giữ dáng vẻ trầm mặc, không lộ ra vẻ sắc bén nữa.

Các món yến tiệc trong cung đẹp đẽ tinh xảo như đồ thủ công, nhưng dọn ra bàn đã nguội ngắt, nhìn thấy váng dầu trắng nổi lên, còn ăn uống được gì nữa.

Trước khi Mộc Vãn Tình đến đã ăn một bát bánh nếp nhỏ nên không đói, ăn vài miếng rồi đặt đũa xuống, bưng một tách trà tỏa khói chậm rãi uống.

Đỗ Thiếu Huyên bưng một đĩa hạt thông đã bóc vỏ tới cho nàng, nàng nếm thử, ăn rất ngon. "Cái này có thể dùng làm kẹo đậu phộng."

Suy nghĩ của nàng tổng thể luôn có thể nghĩ đến thức ăn đầu tiên.

Đỗ Thiếu Huyên không nhịn được cười nói: "Ta vẫn cảm thấy kẹo sữa là tốt nhất, có vị sữa nồng đậm, cũng không ngọt lắm."

Mộc Vãn Tình theo thói quen làm nhiều kẹo sữa chút mang theo bên mình, tùy thời điểm dùng để bổ sung năng lượng, mỗi lần làm đều đưa cho Đỗ Thiếu Huyên một phần.

"Hôm qua ta có làm vài món ăn vặt mới, ngươi có thể tự đi lấy, còn có thịt bò khô, thịt heo khô."

"Tốt quá." Đỗ Thiếu Huyên rất thích mấy món ăn vặt này, khi đói có thể lót bụng, "Thái hậu cho ta rất nhiều đồ, ngươi chọn trước đi."

Mộc Vãn Tình vui vẻ đáp ứng, Thái hậu đối xử với chất tử này khá thiên vị, ai cũng đều biết.

"Khi nào ngươi về lại Lương Thành?"

"Tháng tư." Đỗ Thiếu Huyên khẽ thở dài, cũng không thể ở kinh thành quá lâu, phụ mẫu người nhà đều ở Tây Lương, sứ mệnh của Đỗ gia cũng ở Tây Lương.

Chỉ là, hắn nhìn nữ tử trước mặt, trong lòng lại nổi lên một tia bất đắc dĩ.

Mộc Vãn Tình nhìn hắn một chút, "Đừng suy nghĩ nhiều, ngươi cũng nhập cổ phần vào phố ăn vặt đi, coi như là chỗ dựa cho ta."

Mộc gia lấy bí phương để gia nhập cổ phần, cũng kéo Đỗ Thiếu Huyên vào theo, hắn đại diện cho ích lợi của Thái hậu, hai nhà liên thủ xem ai còn dám nói ra nói vào?"

Đem ích lợi chia nhỏ ra, càng tiện cho nàng hành động.

Đỗ Thiếu Huyên không cần nghĩ ngợi đã gật đầu, "Đều nghe theo ngươi."

Hắn trả lời quá dễ dàng, Mộc Vãn Tình cũng không kịp phân tích cho hắn tình cảnh, "Ngươi không sợ ta hố ngươi sao?"

Mặt Đỗ Thiếu Huyên tràn đầy vui vẻ, "Muốn mà còn không được, ta liền có lí do quấn lấy ngươi."

Mộc Vãn Tình: ......

Hai người cười đùa ăn hạt thông, uống trà, không khí vô cùng ấm áp.

"Thiếu Huyên, Thiếu Huyên." Là giọng nói của Thái hậu, Đỗ Thiếu Huyên mờ mịt mà đứng lên, "Thái hậu, làm sao vậy?"

Trên đời Thái hậu là nữ nhân tôn quý nhất, bây giờ chỉ sầu lo hai việc, một là nhi tử quá ít con nối dõi, không đủ an toàn.

Hai là hôn sự của chất tử mãi không có tin tức, thế hệ sau cũng không thấy đâu, sao có thể được? Cũng không thể nào treo người trên Mộc Vãn Tình mãi.

Đã bao lâu rồi, không có tin tức gì cả, cứ kéo dài không biết kéo dài đến năm tháng nào nữa.

Nàng tùy tay chỉ về một hướng, "Vừa rồi có vài vị cô nương tài hoa, ngươi thấy ai trong đó được?"

Nàng ôm vận may, lỡ như có thể thành công thì sao?

Mấy thiếu nữ được nàng chọn trúng tim đập loạn xạ, mặt cũng ửng hồng, Thái hậu muốn ban hôn sao?

Dù cho chính phi không được, thì làm trắc phi cũng được.

Đâu ai ngờ, Đỗ Thiếu Huyên không hiểu phong tình, chẳng liếc mắt lấy một lần, "Không biết, ta không để ý."

Thái hậu: ......

Đứa chất tử này không cần nữa được không.

Mọi người đều thể hiện như không có gì xảy ra, nhưng ý cười trong mắt đã bán đứng bọn họ.

Vở kịch này thực sự rất hay.

Mộc Vãn Tình chậm rãi lấy ra một miếng thịt bò khô, cắn một miếng, vẫn là tự làm ngon hơn.

Ánh mắt Hoàng hậu đột nhiên đảo qua, "Huyện Chủ Thanh Bình, nghe nói ngươi tài hoa khắp người, biểu diễn một chút cho mọi người coi đi."

Bình Luận (0)
Comment