Sau Khi Lưu Đày, Địa Vị Của Ta Cực Cao (Dịch Full)

Chương 842 - Chương 842.

Chương 842. - Chương 842. -

Khóe miệng Mộc Vãn Tình giật giật, "Không thể, chúng ta là văn nhân, phải lấy đức phục người."

Ngay khi mọi người đang thất vọng, Mộc Vãn Tình lại nói thêm một câu, "Không phục thì cho ra sân sân thể dục chạy bộ, chạy đến khi biết nhận sai mới thôi. "

"Như vậy rất được." Ánh mắt Mộc Lan sáng lên, nàng rất thích bộ dáng xấu xa của tộc trưởng.

Mộc Vãn Tình lo lắng nhắc nhở, "A Lan, ngươi phải cẩn thận nhất, những nữ sinh kia ngươi phải hao tâm tổn trí nhiều, ngàn vạn lần không thể xảy ra sơ suất."

Nàng cố ý đưa hai lão ma ma trong cung tới đây, phụ trách dạy lễ nghi cùng y lý nữ công, đồng thời cũng thêm hai đôi mắt để trông chừng.

Dù sao những lão ma ma xuất thân từ trong cung đều có chút năng lực, tâm nhãn không ít.

“Hiểu rồi.” Mộc Lan là người hiểu rõ nặng nhẹ, tính tình lại đặc biệt cẩn thận. "Đúng rồi, nữ sinh không nhiều lắm, ký túc xá của nữ sinh đều trống không, không bằng an bài mấy tú nương cùng nữ lão sư có tài nghệ qua đó?

Mộc Vãn Tình sửng sốt, "Không phải đều tách ra rồi sao?"

Tuy nói ở cùng một tòa nhà, nhưng đều có thông đạo ra vào, ở giữa là ngăn cách.

"Vẫn ngại quá gần, phải tránh hiềm nghi." Mộc Lan rất thích ký túc xá giáo viên, đều là phòng được thiết kế, mỗi người các nàng ở một phòng, miễn bàn có bao nhiêu thoải mái.

“Tây Lương chúng ta cởi mở hơn, không để ý lắm, người ở kinh thành lại đặc biệt để ý.”

Mộc Vãn Tình hơi trầm ngâm, "Mọi việc bắt đầu khó khăn, qua vài năm họ cũng thành thói quen, trước mắt...... nếu như các nàng không chê điều kiện ký túc xá nữ kém, thì dọn đi đi.”

Nàng tôn trọng thói quen sinh hoạt của mỗi người, chỉ cần không làm tổn thương người khác là được.

Nước ấm nấu ếch, cũng phải có một phương thức tuần tự tiến hành, không thể gấp gáp.

Một gã tùy tùng gõ cửa nói: "Huyện Chủ, mấy vị đại nhân đang ở văn phòng Phương Tư Nghiệp, Phương Tư Nghiệp mời ngài qua.”

Mộc Vãn Tình vui vẻ đứng lên, "Túi tiền đến rồi, ta đi qua xem thử.”

Trong phòng làm việc, sáu nam nhân vây quanh Phương Tư Nghiệp nói chuyện không ngừng.

“Phương đại nhân, cho ta ba suất trong danh sách, trong nhà ta có ba hài tử cần nhập học.”

“Ta cũng không làm khó Phương đại nhân, ta chỉ cần một suất.”

“Phương đại nhân, nhanh chóng làm thủ tục cho ta, hài tử nhà chúng ta đều đang chờ, đã nói rồi, phải có cả hai nha hoàn bồi đọc a.”

“Đúng đúng, nhà ta cũng cần vài suất cho nha hoàn bồi đọc, hài tử nhà ta từ nhỏ cẩm y ngọc thực, y phục đưa đến tay cơm đưa đến miệng, không có hạ nhân hầu hạ cũng không được.”

Những người này hoặc là quan lớn, hoặc là quản gia nhà quan lớn, từng người bày ra tác phong đáng khinh.

Ngữ khí ra lệnh như thể chuyện này là hiển nhiên, trong lòng Phương Tư Nghiệp chửi thề một tiếng, công phu hàm dưỡng trên mặt tương đối khá, trên mặt vẫn duy trì tươi cười.

“Thật ngại quá, ta không làm chủ được.”

Nói tới nói lui chỉ có những lời này, không nói thêm lời nào khác.

Điều này khiến cho bọn họ tức giận, "Ngươi là quản lý của trường học này, ngươi nói được là được, người khác đều sẽ nể mặt ngươi."

"Ta muốn hai suất nhập học trong danh sách, nhanh chóng làm thủ tục cho ta, hài tử Vương gia chúng ta có thể vào học tại trường học của các ngươi thì đó là vinh hạnh của các ngươi."

Một thanh âm trong trẻo vang lên, "Đa tạ, nhưng chúng ta không cần."

Thân thể mọi người cứng đờ, không tự chủ được mà trở nên căng thẳng, Phương gia chủ nhìn thấy, trong mắt hiện lên một tia trào phúng nhàn nhạt.

Những tên bắt nạt kẻ yếu, không dám chống lại Mộc Vãn Tình, chỉ dám tìm hắn xin suất học.

Lại Bộ Thị Lang hít sâu một hơi, "Huyện Chủ Thanh Bình tới thật đúng lúc mà, ngươi phải cho chúng ta suất nhập học trong danh sách, tối thiểu phải cho một người."

Giọng nói rõ ràng yếu đi vài phần, không dám dùng giọng điệu ra lệnh.

Những người khác cũng nhao nhao phụ họa.

Mộc Vãn Tình tựa vào cửa, không đi vào, "Được, một tay giao tiền, một tay giao người, đúng rồi, vào trường phải tuân thủ theo quy định chế độ của trường, nếu không sẽ bị đuổi học, còn có thể thông báo cho thiên hạ."

Đây không phải là nơi các ngươi muốn tới thì tới, muốn đi thì đi, lại càng không phải là nơi các ngươi vận dụng đặc quyền.

Những quan viên này nếu nguyện ý trả tiền, cũng sẽ không đến quấn lấy Phương gia chủ.

Bình Luận (0)
Comment