Sau Khi Lưu Đày, Địa Vị Của Ta Cực Cao (Dịch Full)

Chương 848 - Chương 848.

Chương 848. - Chương 848. -

Thật ra Mộc Tử Thành rất khẩn trương, hai tay đều run rẩy, "Muội muội, nếu ta thi rớt, thì phải làm sao bây giờ?”

Hắn quá để ý kỳ thi hội lần này, người nhà ký thác kỳ vọng rất cao vào hắn, hắn càng muốn giúp muội muội, một mình nàng đơn đả độc đấu quá vất vả.

Mộc Vãn Tình nhẹ nhàng kéo cánh tay hắn: "Vậy ở lại kinh thành giúp ta làm công, vừa làm vừa học, đến lúc đó lại đón tẩu tử tới."

Mộc Tử Thành sờ sờ đầu muội muội, "Nhưng ta vẫn muốn đứng ở quan trường giúp ngươi, ta nghe nói Thủ Phụ vẫn luôn nhằm vào ngươi, hắn có phải lão già hồ đồ hay không?"

Khóe miệng Mộc Vãn Tình hơi nhếch lên thành một nụ cười thần bí, "Hắn không có hồ đồ, ngược lại còn tinh ranh như hồ ly ngàn năm, hắn ngửi thấy được mùi.”

"Có ý gì?" Mộc Tử Thành nghe không hiểu.

Thần sắc Mộc Vãn Tình bình tĩnh ném ra một quả bom hạng nặng, "Ta là người có năng lực tiếp nhận vị trí Thủ Phụ nhất."

Nàng vốn không nghĩ đến phương diện này, nhưng cử chỉ của Thủ Phụ quá khác thường, làm cho nàng không thể không tinh tế suy tư.

Có thể làm cho Thủ Phụ gấp gáp chèn ép như thế, chỉ có một loại khả năng, nàng khiến cho hắn cảm giác được uy hiếp.

Uy hiếp cái gì? Uy hiếp thân thể là không thể nào, vậy chỉ có thể uy hiếp đến địa vị của hắn.

Theo lý thuyết, hắn là Thủ Phụ nhất phẩm, nàng là Hộ Bộ Thượng Thư nhị phẩm, đúng là có điều kiện này.

Vấn đề là, lý lịch của nàng quá cạn, tuổi tác lại còn quá trẻ, thấy thế nào cũng không thể uy hiếp được hắn.

Năm Đại Học Sĩ trong Nội Các là có khả năng đi lên nhất, nhưng hắn không nhằm vào những người này, hết lần này tới lần khác chỉ tìm nàng gây sự, thậm chí quá mức không cần thể diện.

Nàng nghĩ tới nghĩ lui, cân nhắc đi cân nhắc lại, đưa ra một kết luận.

Đó chính là Thủ Phụ tự phát giác ra được cái gì rồi.

"Thủ Phụ?" Mọi người hít một hơi khí lạnh, không phải chứ?

Mộc Tử Thành đã sớm biết muội muội nhà mình rất trâu bò, nhưng làm Thủ Phụ? Nàng đúng là thật dám tưởng tượng.

"Ta biết ngươi vô cùng có năng lực, nhưng Thủ Phụ đứng đầu bách quan, Hoàng thượng hẳn là sẽ không để cho một nữ tử làm Thủ Phụ."

Tất cả chỉ là suy đoán của Mộc Vãn Tình, "Ta chỉ nói, có thể có khả năng này."

Mộc Tử Thành chỉ cười cười, cũng không có cho là thật, trải qua một chuyện làm gián đoạn như vậy, hắn cũng không còn khẩn trương như trước nữa.

Thì ra là muội muội đang giúp hắn thư giãn một chút, thật sự là quá tốt.

Mộc Vãn Tình hoàn toàn không biết hắn đã hiểu lầm, tự mình đưa bọn họ đến trường thi, đưa mắt nhìn bọn họ đi vào, mới thở ra một hơi thật dài.

Chuyện nàng có thể làm đều đã làm, tiếp theo phải xem biểu hiện của bọn họ.

"Đi thôi, về Hộ Bộ."

Xe ngựa đi qua một con đường, bỗng nhiên nhìn thấy một đám người tụ tập ở trước một cửa hàng, cản trở đường đi của người khác.

Mộc Vãn Tình thò đầu ra nhìn vài lần, "Đi hỏi thăm thử."

Thị vệ chỉ chốc lát sau đã trở lại, nhẹ giọng bẩm báo: "Mọi người đang đánh cược xem Trạng Nguyên năm nay là ai, xếp ở vị trí trên cùng chính là đích trưởng tử Lâm Bỉnh Văn của phủ Thừa Ân Công, mấy người khác đều là Giải Nguyên đến từ các nơi."

Mộc Vãn Tình cảm thấy khá hứng thú lên tiếng hỏi, "Đại ca ta xếp thứ mấy?"

Thị vệ im lặng, "Không có."

Mộc Vãn Tình cười ha hả, đây là đang khinh thường học sinh Tây Lương sao? "Đi, đánh cược một vạn là đại ca ta."

Thị vệ cầm một vạn ngân phiếu đặt cược, lão bản chỉ chỉ tên trên bảng, "Đặt ai?"

“Mộc Tử Thành đến từ Tây Lương”.

Ông chủ có chút sửng sốt, "Sao ta chưa từng nghe nói qua thí sinh này?”

Thị vệ phất ngân phiếu trong tay, "Ngươi rốt cuộc có nhận vụ làm ăn này hay không?"

Tiền đưa tới cửa mà không nhận thì đúng là đồ ngốc, ông chủ liên tục kêu lên, "Nhận, nhận."

Hắn mới không tin học sinh Tây Lương không chút tiếng tăm này có thể là Trạng Nguyên cao trung? Ai mà không biết Tây Lương không thịnh văn phong chứ?

Người trẻ tuổi a, chỉ biết hành động theo cảm tính, tặng không tiền cho hắn.

Bình Luận (0)
Comment