Sau Khi Lưu Đày, Địa Vị Của Ta Cực Cao (Dịch Full)

Chương 863 - Chương 863.

Chương 863. - Chương 863. -

Trên khuôn mặt mập mạp của Quách Tử Kiến tất cả đều là ý cười, "Lúc bắt đầu ta chỉ muốn ăn bánh ngọt, chỉ có làm người tốt nhất, mới có thể có được một phần bánh ngọt cùng hamburger gà rán."

Hắn chỉ là một kẻ tham ăn.

Quách phu nhân nghe không hiểu, "Đó là cái gì?"

“Món ăn đặc biệt ngon.” Quách Tử Kiến một tay kéo một người, vui vẻ nói, “Thức ăn trong nhà ăn của chúng ta đặc biệt ngon, rất nhiều món ta chưa từng thấy qua, mỗi bữa ta phải ăn một chén cơm lớn, bây giờ chúng ta đi, ta dẫn mọi người đi ăn.”

Phu thê Quách tướng quân nhìn nhau, những thứ mới lạ ở đây đều làm cho bọn họ cảm thấy mình giống như sắp bị thời đại đào thải.

Quách phu nhân thăm dò hỏi, "Hiệu trưởng các ngươi rất hung dữ, bình thường có đánh chửi các ngươi hay không?"

Nàng ở nhà vẫn thường xuyên nghe phu quân kể hôm nay Huyện Chủ Thanh Bình sẽ mắng ai tới máu chó phun đầy đầu, có thể không lo lắng sao?

Tiểu mập mạp không vui, "Nói bậy bạ gì vậy? Hiệu trưởng chúng ta người mỹ tâm thiện, trên đời này không có người nào tốt hơn nàng, nương, sao nương có thể nói hiệu trưởng vô tư phụng hiến của chúng ta như vậy? Thật làm cho người ta thất vọng đau khổ, người mau đi xin lỗi nàng đi."

Phu thê Quách tướng quân:...

Quách tướng quân tức giận trừng mắt nhìn hắn, "Vô tư phụng hiến? Thu của ngươi một vạn lượng bạc, là một vạn lượng, đủ tiền của hồi môn của tỷ tỷ ngươi."

Hồi môn cho thứ nữ mà một vạn lượng đã là rất có thể diện.

Tiểu mập mạp liếc mắt một cái, "Nhìn ngài nói kìa, tiền này lại không rơi vào trong túi hiệu trưởng, chúng ta có nhiều người như vậy, chẳng lẽ không cần tiền? Chỗ ở cũng không cần tiền? Mời lão sư không cần tiền? Mời người làm công cũng không cần tiền? Y phục chúng ta mặc trên người chẳng lẽ không cần tiền? Triều đình không phân bổ tiền, chẳng lẽ để cho hiệu trưởng tự mình trợ cấp sao? Dựa vào cái gì nha?"

"Trường học này cũng không phải tư nhân nhà nàng, nàng hao tâm tổn sức bồi dưỡng nhân tài, vô tư truyền thụ tri thức, đã phi thường vĩ đại.

Các ngươi không thể khi dễ người thành thật."

Khóe miệng Quách tướng quân co rút, hắn rốt cuộc có hiểu lầm gì với khái niệm người thành thật?

Trong lúc nói chuyện ba người đã tới nhà ăn, tiểu mập mạp vèo vọt vào, thuần thục cầm lấy khay cơm xếp hàng, "Cha, đi lấy khay, nương, đi tìm chỗ ngồi."

Hắn an bài rõ ràng có trật tự, Quách tướng quân nhìn nhi tử không có năng lực tự gánh vác lại biến thành như vậy, lòng tràn đầy vui mừng.

"Lấy một phần thịt kho tàu, đậu hũ chiên, sườn chua ngọt, canh rau, một chén cơm.

"Cha, người muốn ăn gì thì tự mình gọi, chỉ có thể gọi ba món mặn một món canh, ăn bao nhiêu thì gọi bấy nhiêu, không thể lãng phí."

Tầm mắt Quách tướng quân bị thức ăn trong nhà ăn hấp dẫn, gà vịt thịt cá mọi thứ đều có, sắc hương đều đầy đủ.

"Lãng phí thì sao?"

Tiểu mập mạp vẻ mặt đau khổ, "Quét dọn nhà vệ sinh." Quả thực vô nhân đạo.

Ngay từ đầu, có vài học sinh phô trương lãng phí, gọi rất nhiều rồi làng phí, phải gánh lấy hậu quả. Sau khi bị kéo đi quét nhà vệ sinh một ngày, đã trở nên nhu thuận hơn bất cứ ai, thà rằng chạy nhiều thêm mấy vòng, cũng không muốn ăn quá nhiều.

Quách tướng quân nở nụ cười không phúc hậu, ác nhân tự có ác nhân mài giũa, không đúng, là vỏ quýt dày đã có móng tay nhọn.

Những học sinh này ở nhà là bảo bối, nhưng ở trường học có ai nuông chiều chứ? Đối xử bình đẳng, không nhìn bối cảnh gia đình, chỉ nhìn vào thành tích và biểu hiện của từng người.

Người khác cũng được, tại sao ngươi lại không được? Chẳng lẽ ngươi trời sinh ngốc hơn so với người khác?

Vừa nghe lời này, ai nguyện ý thừa nhận mình không bằng người? Huống chi hài tử ở tuổi này hiếu thắng nhất, cũng sĩ diện nhất.

Trong hoàn cảnh như vậy, không có gia trưởng bất chấp sủng ái, mọi việc đều phải dựa vào chính mình, không có đặc quyền, vậy chỉ có thể so thành tích.

Thành tích cao sẽ được ăn mỹ thực khó gặp, có thể được ban thưởng vật chất tiền tài, có thể nhìn thấy quân vương cao cao tại thượng.

Quách tướng quân cũng gọi mấy món thích ăn, một nhà ba người khó có được yên bình ngồi trên một bàn ăn dùng bữa.

Mỗi món Quách tướng quân đều ăn thử, món xào này quả nhiên ngon hơn nhiều so với món hầm, "Thức ăn này có mùi vị không tệ a, so với tửu lâu bên ngoài còn ngon hơn."

Bình Luận (0)
Comment