Sau Khi Lưu Đày, Địa Vị Của Ta Cực Cao (Dịch Full)

Chương 896 - Chương 896.

Chương 896. - Chương 896. -

Hai năm nay Đỗ nhị tiểu thư có tiến bộ, trở nên độc lập tự cường, phụ trách chiêu đãi khách nhân hoàn toàn không thành vấn đề, lại có lão ma ma trong cung giúp đỡ, nội vụ quản lý thỏa đáng.

Về phần Đỗ phu nhân thì xưng bệnh, cũng không lộ diện, ngay cả cung yến cũng không tham gia.

Mọi người nhìn ở trong mắt, đều có chút nhìn không rõ, nhưng, ai dám hỏi thăm nhiều a.

Đây không riêng gì nhất môn song kiệt, Đỗ soái còn là cữu cữu ruột của Hoàng thượng, huynh trưởng của Thái hậu.

Đỗ nhị tiểu thư vừa làm xong một đợt, được trường kỹ thuật hoàng gia mời đi làm chủ nhiệm giáo vụ, chủ yếu là phụ trách hằng ngày của nữ nhi.

Nam nữ cùng trường sẽ gặp phải các loại vấn đề, nam lão sư tương đối không được tỉ mỉ, cũng không hiểu tâm lý nữ tử.

Nữ lão sư mà, tư tưởng của các nàng có tính hạn chế nhất định, không dám quản nhiều, thận trọng từ lời nói đến việc làm, sợ bước sai một bước.

Mộc Vãn Tình quá bận rộn, phần lớn tập trung vào công việc, không thể chu đáo.

Đỗ nhị tiểu thư thì không giống, nàng có kinh nghiệm tương quan, ngoài mềm trong cứng, hơn nữa nàng là biểu muội ruột của Hoàng thượng, quan hệ cứng rắn, không ai dám đắc tội nàng.

Nàng cũng không sợ đắc tội với người khác, cho nên rất nhiều vấn đề được giải quyết dễ dàng.

Mấy hài tử Đỗ gia tuổi hơi nhỏ, nhưng có Hoàng thượng đặc biệt phê chuẩn thuận lợi nhập học.

Có Đỗ nhị tiểu thư ở đây, cũng có thể chiếu cố ở khoảng cách gần, nhất cử lưỡng tiện.

Phòng làm việc của Đỗ nhị tiểu thư ngay sát vách Mộc Vãn Tình, cũng là kết cấu một sáng một tối, bên ngoài là phòng làm việc, bên trong là phòng nghỉ, gặp phải thời tiết không tốt liền tạm trú ở phòng làm việc.

Mộc Vãn Tình thỉnh thoảng lại chạy tới: "Nhị tỷ đã thích ứng được với cuộc sống ở kinh thành chưa? Bọn nhỏ đâu?”

“Đều rất tốt.” Đỗ nhị tiểu thư thần thái sáng láng, sắc mặt hồng hào, nói: “Ta cùng bọn nhỏ đều rất thích trường học.”

Công việc này nàng đã quen, thuận buồm xuôi gió, nàng rất thích cuộc sống trước mắt, có một nghề nghiệp, phụ mẫu người nhà con cái đều ở bên cạnh.

Bọn nhỏ lúc trước học ở thư viện Mộc gia, tiết tấu giống với trường kỹ thuật, cho nên rất dễ thích ứng, cũng theo kịp bài tập.

Đãi ngộ của bọn họ là chiếu theo hai vị Công Chúa, có phòng riêng, thuận tiện mở cửa sau, đây là ân điển Hoàng thượng cấp cho phủ Đỗ soái.

Không ai dám bất mãn, có bản lĩnh tìm Hoàng thượng nói lý lẽ đi.

Kỳ thật, hài tử Đỗ gia đều có danh ngạch tại Quốc Tự Giám, không tới Quốc Tử Giám, đổi thành trường kỹ thuật hoàng gia, cũng không có khác gì.

Mộc Vãn Tình rất tò mò về tình hình của Đỗ phu nhân, nhưng cũng không tiện hỏi nhiều.

Sáng sớm hôm nay, Mộc Vãn Tình dâng lên một bản tấu chương, Hoàng thượng xem xong rất vui mừng.

"Mộc miên trong cả đế quốc các nơi mở rộng, chỉ mỗi Tây Lương đã thu hoạch được 10 vạn thất mộc miên, còn ba khu vực khác cũng khoảng tám vạn, Giang Nam tốt nhất, gần mười hai vạn, bốn khu vực cộng lại liền có bốn mươi vạn thất, tốt, rất tốt, Huyện Chủ Thanh Bình, ngươi có công đầu."

Những vải bông này giá rẻ vật đẹp, bá tánh bình thường đều có thể mua nổi.

Đương nhiên, thông qua ngành sản nghiệp này, nuôi sống vô số người, trấn an lòng dân, giúp cho bá tánh đã bị chiến tranh tàn phá thấy được hy vọng.

Mộc Vãn Tình mỉm cười, "Là kết quả chung sức hợp tác giữa quan viên Mộc Miên Đề Cử Ty và bá tánh, là phương pháp lãnh đạo của Hoàng thượng, là công lao trù tính chung của Hộ Bộ."

Nàng trên dưới đều khen một lần, khiến trong lòng tất cả mọi người rất thoải mái, chỉ là các bộ phận khác đều đỏ mắt.

Mộc miên này có ý nghĩa trọng đại, nhất định có thể khiến Mộc Vãn Tình lưu danh sử sách.

Mộc Vãn Tình còn chưa xong, lại lấy ra một cái thùng gỗ, trong đó đặt mấy cái lọ.

“Hoàng thượng, những thứ này là gia vị…”

Nàng còn chưa nói xong, Thứ Phụ đã lạnh lùng mở miệng, "Gia vị? Nấu ăn? Huyện Chủ Thanh Bình, ngươi không phải là muốn biểu diễn trù nghệ của ngươi ở triều đình chứ? Đã sớm nghe nói trù nghệ của ngươi bất phàm, không nghĩ tới còn có cơ hội thưởng thức món ăn do chính tay ngươi làm."

Người này không có việc gì liền chế nhạo vài câu, bất quá Mộc Vãn Tình lại không coi hắn ra gì.

Bình Luận (0)
Comment