Sau Khi Lưu Đày, Địa Vị Của Ta Cực Cao (Dịch Full)

Chương 903 - Chương 903.

Chương 903. - Chương 903. -

Mặc kệ có bao nhiêu người buộc tội nàng, đều bị Hoàng thượng đè xuống, thay nàng đỡ chắn vô số âm mưu quỷ kế, để cho nàng một lòng làm kinh tế.

Trong mắt hắn, chỉ sợ toàn bộ Nội Các cộng lại còn không bằng Mộc Vãn Tình.

Càng buộc tội, càng được trọng dụng, vận khí tốt chết tiệt này.

Có một số người là không thể thấy người khác tốt, hận không thể giẫm chết đối phương, tỷ như Thứ Phụ.

Đúng lúc này một cỗ mùi thơm mê người lan tràn ra, thanh âm kinh hỉ của Đại Hoàng Tử vang lên, "Thơm quá, thứ này đã chín sao?"

Mộc Vãn Tình quan sát một chút, nói: "Phải nướng thêm chút nữa."

Đại Hoàng Tử trông mong nhìn, rất nóng lòng.

So với hắn càng nóng vội hơn chính là Hoàng thượng, nhưng trên mặt một chút cũng không biểu lộ ra.

Khoai tây rốt cục cũng chín, Nội Thị ăn thử trước, chờ đến phiên mọi người ăn, khoai tây cũng không nóng nữa.

Nội Thị đem khoai tây đã bóc vỏ đặt ở trong bát nhỏ, từng phần đưa đến trước mặt mọi người.

Hoàng thượng cố nén tâm tình kích động ăn một miếng, sửng sốt, hương vị này ngon hơn hắn tưởng tượng.

Những người khác cũng ăn ngon lành, "Mềm mại nhu nhu, còn rất thơm, chỉ là hơi nhạt."

"Không thêm gia vị đương nhiên sẽ nhạt."

Đại Hoàng Tử thì nhìn chằm chằm Mộc Vãn Tình, Mộc Vãn Tình lột vỏ khoai tây rồi nghiền ra, thêm gia vị và sữa bò, làm thành khoai tây nghiền.

Sau một loạt thao tác, cuối cùng cũng có thể ăn.

Nàng ăn một miếng, thỏa mãn nheo mắt lại, chính là vị này! Ăn quá ngon.

Đại Hoàng Tử nhìn nàng ăn mà thèm thuồng, hắn biết Huyện Chủ Thanh Bình là cao thủ về phương diện ăn uống.

"Thanh Bình tỷ tỷ, để ta nếm thử một miếng."

Mộc Vãn Tình nhìn hắn, xong dùng thìa sạch sẽ chia khoai tây nghiền thành hai phần, nói: "Cầm đi ăn đi."

Đại Hoàng Tử đưa thìa vào trong miệng, lập tức con mắt trừng lớn, mùi vị này thật sự là tuyệt, a a a.

Khuôn mặt nhỏ nhắn của hắn đỏ bừng, "Ta tuyên bố, khoai tây nghiền là món ta thích ăn nhất."

Không hài tử nào có thể cưỡng lại sự cám dỗ của khoai tây nghiền, một đứa cũng không!

Nhìn bộ dáng lang thôn lang yết của Đại Hoàng Tử, mọi người lâm vào trầm mặc, có chút động tâm.

Binh Bộ Thượng Thư là người đầu tiên nhịn không được, "Cũng cho ta một phần như vậy."

Nha hoàn bên cạnh Mộc Vãn Tình đều có tuyệt học, trù nghệ là cơ bản, người người đều biết, chỉ có vấn đề trình độ cao thấp.

Các nàng động thủ làm ra một nồi khoai tây nghiền lớn, còn làm các món khoai tây, bánh khoai tây sợi, khoai tây chiên, khoai tây xào nấm, khoai tây viên, khoai tây phô mai, khoai tây hầm thịt bò vân vân.

Một bàn tiệc khoai tây.

Mọi người hết nếm thử cái này lại nếm thử cái kia, rất là vui vẻ, khoai tây này làm thế nào cũng ngon a.

“Huyện Chủ Thanh Bình, khoai tây này thật không tồi, ngươi làm sao lấy ra được vậy?"

Mộc Vãn Tình thuận miệng nói, "Đỗ Thiếu Huyên lấy được từ tay thương nhân người Hồ, ta lấy ra trồng thử, không nghĩ tới thành công."

Đại Hoàng Tử cầm khoai tây nghiền và khoai tây chiên không buông, vui vẻ đến mức mắt híp lại.

Hai thứ này là món hắn thích nhất, mềm mềm giòn tan, phối hợp với các loại nước sốt, ăn ngon đến cực điểm, quả thực là nhân gian mỹ vị.

"Thanh Bình tỷ tỷ, sao bây giờ tỷ mới lấy khoai tây ra? Hại ta không có đồ ngon để ăn a!"

Mộc Vãn Tình lấy khoai tây chiên chấm sốt cà chua ăn, cà chua và ớt đều được nàng bày ra, khiến rất nhiều món càng thêm ngon miệng.

“Thời cơ rất quan trọng, sau này, ngày nào ta cũng ăn khoai tây, nhưng ít ăn đồ chiên lại, sẽ không tốt cho sức khỏe.”

Đại Hoàng Tử nhìn mảnh đất khoai tây lớn, lại nhìn núi khoai tây cao lớn đào ra, vẻ mặt hạnh phúc.

Vào lúc này Nội Thị vội vàng chạy tới, mặt đỏ bừng, thanh âm kích động đều run rẩy.

"Hồi bẩm Hoàng thượng, sản lượng khoai tây mỗi mẫu...... hơn bốn ngàn cân."

Hoàng thượng nghe xong đột nhiên đứng lên, kinh hỉ vạn phần, hỏi lại: "Không lầm chứ?"

"Không có." Nội Thị đưa lên ghi chép, mười tổ số liệu thí nghiệm, đều trên bốn ngàn cân.

Đáy lòng của Hoàng thượng dâng lên vui sướng nồng đậm, bốn ngàn cân a, so với sản lượng của ngô còn cao hơn.

Bình Luận (0)
Comment