Sau Khi Lưu Đày, Địa Vị Của Ta Cực Cao (Dịch Full)

Chương 919 - Chương 919.

Chương 919. - Chương 919. -

"Tây Nam?" Hoàng thượng ghi nhớ vị trí này, "Ngươi có biết đặc tính của Mạn Đà La không?"

Lôi thái y ngây ngẩn cả người, "Ách? Không phải là đóa hoa xinh đẹp để người ta thưởng thức sao?"

Thấy hắn thật sự không biết, Hoàng thượng có chút đau đầu, vì sao những thái y chuyên môn về thuật này còn không bằng Mộc Vãn Tình kiến thức rộng rãi?

"Theo trẫm được biết, vật này kịch độc trí huyễn, còn có thể giảm đau."

Mọi người hoảng sợ, thay đổi sắc mặt.

Nhưng vào lúc này, Nội Thị bẩm, "Hoàng thượng, Đỗ phu nhân đột nhiên phát bệnh, đau đến mức cả người phát run."

Hoàng thượng đứng lên, nói: "Đi, cùng xem thử."

Mộc Vãn Tình tiện tay cầm lên, cầm lấy cái hộp quả quyết đuổi theo.

Trong phòng thẩm vấn, Đỗ phu nhân toàn thân mềm nhũn ngã xuống ghế, vẻ mặt đau đớn, đầu đầy mồ hôi, cả người giống như là từ trong sông vớt lên quần áo đều ướt đẫm.

Bọn quan sai không dám tới gần, dù thế nào, nàng là Đỗ soái phu nhân, là cữu mẫu ruột của Hoàng thượng.

Hoàng thượng đi vào thấy thế nhướng mày, "Đỗ phu nhân làm sao vậy?"

Quan sai hoảng sợ, vội vàng phủi sạch, "Chúng ta không động hình, nàng đột nhiên phát bệnh, rất dọa người."

Đỗ phu nhân như nhìn thấy cứu tinh ánh mắt sáng lên, "Hoàng thượng, thả ta trở về."

Hoàng thượng sắc mặt khó coi, tay phải vung lên, "Thái y, xem cho nàng thử."

Y Chính mới vừa đi được hai bước, Đỗ phu nhân liền thất thanh thét chói tai, "Đừng chạm vào ta, các ngươi những nam nhân thối này đừng hòng khi nhục ta, phu quân ta là Đỗ soái chiến công hiển hách, các ngươi làm sao dám vô lễ?"

Y Chính ngẩn ngơ, "Đỗ phu nhân, ta chỉ bắt mạch cho ngươi thôi."

Đỗ phu nhân sống chết không cho hắn tới gần, "Ta chỉ mắc bệnh cũ, ta trở về uống thuốc sẽ không sao, Hoàng thượng, nể mặt cữu phụ ngươi, thả ta về nhà."

Hoàng thượng ân cần nhìn Đỗ phu nhân, "Người đâu, đi lấy thuốc, Đỗ phu nhân, thuốc ở đâu?"

Đỗ phu nhân cả người khó chịu, gắt gao bóp chặt lòng bàn tay, cực lực khắc chế chính mình, đầu óc giống như bị nhét đầy sợi bông, "Tìm đại nha hoàn Băng Thảo, nàng đều biết."

Trong mắt Hoàng thượng hiện lên một tia lãnh quang.

Mộc Vãn Tình bất giác chen vào, "Băng Thảo chết rồi."

Đỗ phu nhân tâm thần chấn động, "Ngươi nói cái gì? Không thể nào, Mộc Vãn Tình, là ngươi, ngươi đã làm gì?"

Mộc Vãn Tình hùng hổ dọa người chất vấn, "Băng Thảo là người của ai?"

Đỗ phu nhân sắc mặt kịch biến, mồ hôi trên trán tích tích chảy xuống, "Ta muốn về nhà, mau thả ta về."

Mộc Vãn Tình cố ý mở hộp ra, lộ ra Mạn Đà La bên trong.

Đỗ phu nhân mơ hồ, theo bản năng nhào tới, Mộc Vãn Tình phản ứng cực nhanh, trốn về phía sau Hoàng thượng.

Thị vệ ngăn cản đường đi của Đỗ phu nhân, Đỗ phu nhân nhìn chằm chằm Mạn Đà La, ánh mắt cũng không thích hợp, "Đây là hoa ta trồng, ngươi tự ý lấy là trộm, mau trả lại cho ta."

Ai cũng nhìn ra, Đỗ phu nhân không bình thường.

Hoàng thượng nhắm mắt lại, trái tim như bị đè lên một tảng đá lớn, khó chịu.

"Được rồi, cho ngươi." Mộc Vãn Tình đi ra, đưa cái hộp qua, Đỗ phu nhân kích động đi đón, nhưng còn chưa đụng tới, tay Mộc Vãn Tình co rụt lại.

"Ah, không được, trừ phi ngươi nói cho ta biết, Băng Thảo là người của ai?"

Đỗ phu nhân bị đùa giỡn, tức giận đến đỏ bừng mặt, "Hoàng thượng, bảo nàng mang hoa qua cho ta."

Ánh mắt Hoàng thượng rất cổ quái, "Trẫm cũng rất muốn biết, ngươi cứ nói đi."

"Ta..." Đáy lòng Đỗ Phu Nhân dâng lên một cơn đau quen thuộc, như mấy trăm con kiến bò trên người, khó chịu không khống chế được," A a, đưa hoa cho ta, đưa cho ta.”

Nàng không quan tâm nhào tới cướp, Mộc Vãn Tình làm bộ chạy ra ngoài, "Không trả lời, đúng không? Vậy ta sẽ ném hoa xuống sông."

Mắt thấy Mộc Vãn Tình chạy như bay, mình lại bị thị vệ ngăn cản, Đỗ phu nhân không khỏi cực kỳ hoảng loạn, "Không cần, ta nói, Băng Thảo.... là người trong cung phái tới giám thị Đỗ phủ."

Mọi người:... Bọn họ giống như nghe được bí mật khó lường, sẽ bị diệt khẩu sao?

Mộc Vãn Tình:...Ngàn vạn lần không nghĩ tới.

Viểu tình Hoàng thượng phức tạp không cách nào dùng ngôn ngữ hình dung, kinh ngạc, không dám tin, đầy hoài nghi, "Trẫm chưa phái người, Thái hậu cũng sẽ không."

Bình Luận (0)
Comment