Sau Khi Lưu Đày, Địa Vị Của Ta Cực Cao (Dịch Full)

Chương 943 - Chương 943.

Chương 943. - Chương 943. -

Bỗng nhiên, trên người Mộc Vãn Tình rớt xuống một khối ngọc, tất cả mọi người nhìn qua, a, nàng thật sự là kẻ trộm a.

Mộc Thập Thất nhìn thấy khối ngọc thất thanh kêu lên, "Chính là khối này, mau trả lại cho ta."

Mộc Vãn Tình khom lưng nhặt lên, khối ngọc này là kiểu dáng nàng tự đặt ra, hai mặt đều có chữ.

Chính diện là tên học sinh tốt nghiệp từ thư viện Mộc gia cộng, mặt trái là giáo huấn, càng giống như là một huy hiệu trường định chế.

Đây là vinh quang, cũng là một loại chứng minh năng lực, hôm nay lại thành trò cười.

"Lập đức lập ngôn, vô vấn tây đông, giáo huấn thư viện Mộc gia, đặt đức ở vị trí thứ nhất, nhưng ngươi thì sao?" Mộc Vãn Tình phi thường thất vọng, đây là học sinh khóa tốt nghiệp thứ hai do nàng một tay bồi dưỡng nên.

"Hôm nay ngươi dùng vật đó vu oan hãm hại, mất đức hạnh, uổng công làm đệ tử Mộc gia."

“Ngươi…” Mộc Thập Thất nghe xong sắc mặt thay đổi mấy lần, trong lòng hắn có loại dự cảm không rõ, người này hình như là......

Nữ nhân hồ ly vừa rồi phải chịu ủy khuất lớn, trong lòng nàng thề nhất định phải hòa một ván này.

“Một tiện dân như ngươi lại chỉ trích gia phong của Mộc gia không tốt, có lầm không? Đó là do Quận Chúa Thanh Bình tự mình đặt ra, sao có thể không tốt? Ngươi rõ ràng là bất mãn với Quận Chúa Thanh Bình, cố ý chửi bới quan lớn trong triều, tội danh này phải ngồi đại lao.”

Vừa nghe thấy Thanh Bình Quận Chúa bốn chữ này, bá tánh bốn phía nhao nhao vây lại, nhao nhao giúp đỡ nữ nhân hồ ly.

Bọn họ nghe không ra ý tứ dẫn chiến trong lời này, nhưng Đỗ Thiếu Huyên nghe hiểu, khắp nơi đều kết minh đối đầu với Mộc Vãn Tình, không phải cố ý thì ai tin?

“Ngươi là cô nương nhà ai?”

Nữ nhân hồ ly vênh váo tự đắc, nói: "Các ngươi không xứng biết.”

Đỗ Thiếu Huyên ngược lại muốn nhìn xem, ai đang giở trò quỷ. "Cởi mặt nạ ra."

Đợi hắn nói xong một gã thị vệ lắc mình đi tới, nữ nhân hồ ly không khỏi nóng nảy.

“Các ngươi dám gây khó dễ cho ta, chính là gây khó dễ cho Thanh Bình Quận Chúa, Thanh Bình Quận Chúa là người hay bao che khuyết điểm nhất, nàng sẽ không bỏ qua cho tiện dân các ngươi, các ngươi chờ bị xét nhà diệt tộc đi.”

Một tiếng dân đen, làm cho người ta nghe cực kỳ khó chịu.

Thị vệ cực kỳ không kiên nhẫn, kéo mặt nạ Mộc Thập Thất xuống, là một nam tử hào hoa phong nhã thanh tú.

Thị vệ lại chuyển hướng nữ nhân hồ ly, nữ nhân hồ ly vừa tức vừa giận, nói: "Đừng tới đây, ngươi…”

Lời còn chưa dứt, mặt nạ đã bị lật ra, nàng hoàn toàn không có năng lực nửa điểm chống cự.

Nữ nhân hồ ly theo bản năng dùng khăn che mặt, nhưng diện mạo của nàng vẫn để cho rất nhiều người thấy được.

Tướng mạo xuất chúng, phi thường xinh đẹp, một đôi mắt ngập nước liếc tới liếc lui, rất là câu người.

Mộc Thập Thất nhào tới, theo bản năng bảo vệ ở trước mặt nữ nhân hồ ly, "Tha cho nàng đi, nàng là trời sinh quý nữ, từ nhỏ bị nuông chiều lớn lên, không rành thế sự, ngây thơ vô tà..."

“Ha, ngây thơ?” Mộc Vãn Tình không khỏi vui vẻ, rốt cuộc hắn mắt bị mù sao? "Nói đi, nàng ta là ai?"

Nàng đã không che dấu thanh âm, Mộc Thập Thất như bị sét đánh trúng, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy, "Nàng..."

Kỳ diệu nửa ngày, cũng không chịu nói ra nàng là ai.

Trong đám người phát ra một thanh âm, "Đây là chất nữ của Từ Thứ Phụ, đứng hàng thứ chín.”

Từ Cửu cô nương phẫn nộ trừng mắt, ai dám báo tên của nàng?

Mộc Vãn Tình cũng không tham dự yến hội, chỉ tham gia cung yến mỗi năm một lần, mà chỉ có quan viên tứ phẩm trở lên mới có thể mang theo hai gia quyến tham dự.

Nàng chưa bao giờ gặp Từ Cửu cô nương trong cung yến, đương nhiên không biết.

Nhưng tin tức của nàng rất linh thông, "Nguyên lai là Từ Cửu cô nương, ngưỡng mộ đại danh đã lâu, nghe nói ngươi đang có hôn ước với thứ tôn Công Bộ Tả Thị Lang, như thế nào lại đi chung với Mộc Thập Thất?”

Từ Cửu cô nương nghe xong mặt liền biến sắc, nói: "Ngươi nói bậy."

"Quan sai, các ngươi đứng ngây ra đó làm gì? Còn không mau mang hai tên trộm này đi? Nếu các ngươi dám bao che, Thanh Bình Quận Chúa sẽ không để yên đâu."

Bình Luận (0)
Comment