Sau Khi Lưu Đày, Địa Vị Của Ta Cực Cao (Dịch Full)

Chương 951 - Chương 951.

Chương 951. - Chương 951. -

“Mộc Kích, bởi vì một mình giấu diếm không báo, làm cho danh dự của cửa hàng Mộc thị bị hao tổn, thu hồi tất cả chức vụ." Đây là vì hắn không có phản bội.

"Đã rõ." Mộc Kích âm thầm thở phào nhẹ nhõm, không bị xoá tên ra khỏi tộc là được rồi, cùng lắm thì quay về Tây Lương làm lại từ đầu.

Hôm nay là ngày Mộc Vãn Tình thanh lý môn hộ, "Về phần quản sự các ngươi, cùng một giuộc, tất cả đều bị khai trừ, vĩnh viễn không được tuyển dụng nữa."

Có người ngoài ở đây, cũng có tộc nhân thân thích bằng hữu, những người này khóc lóc cầu xin tha thứ, "Thanh Bình Quận Chúa, chúng ta thật sự không dám làm vậy, là hắn lấy người nhà uy hiếp chúng ta."

Mộc Vãn Tình lạnh lùng nhìn bọn họ, "Thật sự là uy hiếp sao? Mà không phải thu mua? Các ngươi gần đây đều thu nhập được một khoản bạc, lấy ở đâu ra?”

Mọi người á khẩu không trả lời được, việc buôn bán của Mộc thị quá lớn, được cầm qua tay quá nhiều bạc, nhưng mình lại không thể dùng, lại có người cố ý xúi giục, tâm tính này làm sao có thể không mất cân bằng đây?

Một tiểu quản sự đáng thương mở miệng, "Thanh Bình Quận Chúa, ta cái gì cũng không biết, ta dám thề với trời."

Mộc Vãn Tình lành lạnh hỏi ngược lại, "Vậy chỉ có thể nói rõ ngươi quá vô năng, tại sao ta phải mời một tên phế vật về để làm việc chứ?"

Mọi người:...... Nói rất có đạo lý.

Cửa hàng Mộc thị trải qua một đợt thanh tẩy lớn, từ đầu đến cuối đều phải đổi người.

Cuối cùng, tất cả mọi người đều bị mang đi, có liên quan đến vụ án hay không còn phải để quan phủ điều tra rõ ràng.

Dù sao, Mộc Vãn Tình đã phủi sạch quan hệ, cắt đứt quan hệ của bọn họ với cửa hàng Mộc thị.

Từ phủ, nữ tử hậu viện đều ra cửa làm khách, Thứ Phụ không có ra ngoài, mà là ngồi ở thư phòng cùng môn khách đàm tiếu phong thanh, rất thoải mái.

Bỗng nhiên, một gã tùy tùng vội vàng đi vào, ở bên tai Từ Thứ Phụ nói vài câu, sắc mặt của Từ Thứ Phụ khẽ thay đổi.

Môn khách quan tâm hỏi, "Đại nhân, đã xảy ra chuyện gì?”

Từ Thứ Phụ có chút tiếc nuối, "Đô Sát Viện bắt người của Mộc thị, nhưng Mộc Vãn Tình lại toàn thân trở ra”.

Kỳ thật đây cũng là chuyện hợp tình hợp lý, Mộc Vãn Tình là một người rất có thủ đoạn, cũng không hy vọng lập tức đè chết được nàng.

Mọi người quay mặt nhìn nhau, "Nàng là trọng thần trong triều, không có ý chỉ của Hoàng thượng, bất kẻ ai cũng không thể động đến nàng được, bất quá, có nhược điểm như vậy, cuộc sống của nàng sẽ không dễ chịu.”

“Đúng vậy, mưu kế của chúng ta rất thành công, ép nàng tự chặt cánh tay trái cánh tay phải của mình, cửa hàng Mộc thị chính là túi tiền của nàng, lật đổ được cửa hàng của Mộc thị chính là một đại công.”

"Đúng vậy, chúng ta đi từng bước một, trước tiên phá hủy cửa hàng của Mộc thị, lại nghĩ biện pháp phá hủy nông trang Tam Thủy, Hoàng thượng còn có thể trước sau như một coi trọng nàng sao?"

"Đem tất cả tội lỗi đều đặt ở trên người Mộc Vãn Tình, khiến nàng phải chịu lửa giận đến từ bá tánh, hủy diệt uy vọng của nàng tại dân gian, chúng ta đã kiếm được lời..."

Mọi người an ủi nhau một trận, lại chế định kế hoạch bước đi tiếp theo, ngươi một lời ta một câu, không khí dần dần sinh động hẳn lên.

Bỗng nhiên, hạ nhân đi tới, "Đại nhân, Đô Sát Viện phái người tới.”

Thần sắc của Từ Thứ Phụ vẫn rất bình tĩnh, cho người đi vào.

Hắn bày ra dáng vẻ của các lão, từ trên cao nhìn xuống hỏi, "Chuyện gì?”

Người tới chính là Thiêm Đô Ngự Sử, "Thứ Phụ đại nhân, phụng mệnh Thượng Quan, đưa Từ Cửu cô nương đến công đường để hỏi chuyện.”

Từ Thứ Phụ giận tím mặt nói: "Làm càn, cô nương Từ gia chúng ta là kim tôn ngọc quý, thiên kim danh môn, gia phong nghiêm cẩn, theo khuôn phép cũ, làm sao có thể liên quan đến vụ án này? Cút đi cho ta."

Thiêm Đô Ngự Sử không kiêu ngạo không siểm nịnh, "Thứ Phụ đại nhân, xin phối hợp với chúng ta để phá án."

Sắc mặt Từ Thứ Phụ tái mét, "Đưa hắn ta ra ngoài."

Sau khi Thiêm Đô Ngự Sử bị đuổi đi, thần sắc Từ Thứ Phụ khôi phục như thường, hắn căn bản không có tức giận.

Bình Luận (0)
Comment