Sau Khi Lưu Đày, Địa Vị Của Ta Cực Cao (Dịch Full)

Chương 952 - Chương 952.

Chương 952. - Chương 952. -

Tất cả đều không có chứng cứ xác thực, bọn họ có thể làm gì được chứ?

Chỉ là tối hôm qua Từ Cửu không cẩn thận bại lộ thân phận, nhưng không sao, có thể thoái thác vì Mộc Thập Thất không biết tự lượng sức mình dây dưa với nữ nhi Từ gia, bởi vì yêu không được nên sinh hận trả thù, lý do này rất đầy đủ, các bá tánh cũng rất thích nghe.

Các môn khách còn giúp đỡ đem chi tiết bổ sung xong, một đám người vui vẻ ăn uống đồ ăn phong phú, uống rượu ngon.

Buổi chiều, ngoại viện một mảnh ồn ào, kinh động đến một đám người trong thư phòng.

Từ Thứ Phụ lớn tiếng quát lớn, "Ầm ĩ cái gì? Không có quy củ.”

Hạ nhân gấp gáp chạy vào bẩm báo, "Có chuyện không hay ạ, lão phu nhân té xỉu được khiêng về.”

Từ Thứ Phụ hoảng sợ, trong lòng khẩn trương, "Mau đi mời đại phu.”

Từ lão phu nhân lớn tuổi, thích náo nhiệt nhất, hôm nay cao hứng ra cửa, lại được nâng trở về, Từ Thứ Phụ nhìn sắc mặt mẫu thân đã lớn tuổi của mình trắng bệch, lòng nóng như lửa đốt.

Đại phu rất nhanh đã đi tới, chẩn trị một phen nói, "Là do trong lòng phát ra lửa giận, lão thái thái đã lớn tuổi, không nên để bà tiếp xúc với các việc khiến cảm xúc nóng nảy."

Khuôn mặt già nua của Từ Thứ Phụ nóng bỏng, như bị người ta tát một cái.

Đại phu để lại một tờ giấy viết phương thuốc rồi rời đi, tự có hạ nhân an bài bốc thuốc sắc thuốc.

Từ Thứ Phụ nhìn nữ nhân Từ gia đứng đầy phòng, sắc mặt cực kỳ kém, "Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Ai làm cho nương tức giận?”

Sắc mặt chúng nữ quyến khó coi đến cực điểm, như phẫn nộ, lại như xấu hổ.

Nhưng không hẹn mà cùng câm miệng, hỏi thế nào cũng không nói lời nào.

Từ Thứ Phụ có dự cảm không tốt, chỉ chỉ đại nha hoàn hầu hạ bên cạnh Từ lão thái thái, "Ngươi nói đi.”

Đại nha hoàn rất tuyệt vọng, tại sao lại là nàng? Nàng ta nớp lo sợ nói, "Bên ngoài đều đang truyền, Từ gia chúng ta......”

Nước mắt của nàng đều rơi xuống, "Là kỹ viện, nam bán mông, nữ...... làm kỹ nữ.”

Đây không phải khó nghe nhất, còn có cái gì, vị trí Thứ Phụ bây giờ có được là dựa vào việc bán nam nữ trong nhà, rất bẩn.

Còn nói, tối hôm qua Từ Cửu cùng người bên đường làm loạn, dẫn đến hỏa hoạn, từ đó phát sinh sự kiện giẫm đạp.

Thân thích bằng hữu đều nghe nói, trong lúc nói chuyện đã mang chuyện này ra nói vài câu, khiến cho lão thái thái tức giận đến ngất xỉu tại chỗ.

Trước mắt Từ Thứ Phụ tối sầm, lớn tiếng gầm lên, "Ai, là ai nói?”

"Ăn mày đều đang truyền xướng ca dao, bá tánh toàn thành đều đang mắng..." Đại nha hoàn nhìn sắc mặt đáng sợ của Từ Thứ Phụ, không dám nói tiếp nữa.

Đầu của Từ Thứ Phụ ầm ầm vang lên , trời đất quay cuồng, thân thể lắc lư, người bên cạnh kịp thời đỡ lấy hắn, đầu óc hắn lại vô cùng tỉnh táo, "Là Mộc Vãn Tình, nàng ta thật độc ác!”

Mộc Vãn Tình trả thù vừa nhanh lại vừa tàn nhẫn.

Mộc Vãn Tình không cần chứng cứ xác thực, đã tra ra là Từ gia giở trò quỷ, trực tiếp đưa ra một phần đại lễ, đơn giản mà lại thô bạo.

Thanh danh của Từ gia trong một đêm bị đứt gãy sụp đổ, thanh danh nam trộm nữ xướng bị quy chụp vững chắc ở trên đầu bọn họ.

Bọn họ xấu hổ đến nỗi không dám ra ngoài gặp người, nữ quyến trốn ở nhà lau nước mắt, nam nhân vội vàng nghĩ biện pháp vãn hồi thanh danh.

Từ Thứ Phụ đầy bụng âm mưu quỷ kế, nhưng trên phương diện đánh chiến dư luận, không ai có thể là đối thủ của Mộc Vãn Tình.

Nàng có vô số thủ đoạn, cũng không trực tiếp ra mặt, mà là tìm những tên ăn mày đi truyền xướng, tạo ra mưa gió hỗn loạn khắp kinh thành, nhà nhà đều biết.

Từ gia biết việc này là do nàng làm, nhưng không có chứng cứ, khóc nháo kể lể với Hoàng thượng cũng vô dụng.

Từ Thứ Phụ không có khả năng ngồi chờ chết, mang theo Từ Cửu cô nương đi tới phủ của Thanh Bình Quận Chúa.

Hắn ngồi ở trong xe ngựa không lộ diện, lại để cho Từ Cửu cô nương quỳ gối ở cửa chính, than thở khóc lóc cầu xin, "Thanh Bình Quận Chúa, ta biết sai rồi, không nên tham luyến sự ôn nhu của đệ tử Mộc gia, không nên ở cùng một chỗ với đệ tử Mộc gia để chọc giận ngài, ngàn sai vạn sai đều là lỗi của ta, nhưng người nhà của ta là vô tội, lão thái thái trong nhà đã bị làm cho tức giận đến hôn mê, chỉ còn lại vài hơi thở thoi thóp.”

Bình Luận (0)
Comment