Sau Khi Lưu Đày, Địa Vị Của Ta Cực Cao (Dịch Full)

Chương 980 - Chương 980.

Chương 980. - Chương 980. -

Nàng thích những người nghiêm túc làm việc.

Sắc mặt Kim Ngũ gia biến đổi kịch liệt, Cẩm Nương sao? Tên thật của nàng là Mộc Cẩm Dao? Không phải đã nói sau lưng nàng ta không có ai sao?

Bà mối kia lừa hắn sao, đáng chết mà.

Đầu óc Kim lão đại xoay chuyển nhanh chóng, "Vị nữ hiệp này, ngươi muốn cứu nữ tử kia sao? Vậy chúng ta phải ngồi lại nói chuyện một chút…”

Mộc Vãn Tình thản nhiên liếc nhìn hắn ta một cái, hơi thở lạnh lẽo khiến tim hắn ta run lên.

Nàng vung tay phải lên, một đội quân Thanh Bình tản ra lục soát chung quanh, nhanh chóng biến mất trong trạch viện.

“Đã lâu không ai dám đàm phán với ta, Kim Thông Phán, lá gan của ngươi đúng là rất lớn mà.”

Khi nàng nghiêm mặt nhìn người khác sẽ tự có một cỗ khí thế không giận mà uy, khiến cho người ta cảm thấy sợ hãi.

Trong lòng Kim Thông Phán âm thầm buồn bực, chỉ hận đã không đi điều tra rõ ràng, rước lấy phiền toái lớn như vậy.

Cũng không biết vị này rốt cuộc là ai? Làm sao dám xông thẳng vào phủ trạch của quan viên?

Trước mắt, một phen động tĩnh này phỏng chừng đã kinh động đến phủ nha, khắp nơi đã hành động.

Hắn chỉ cần nghĩ biện pháp kéo dài thời gian, chờ quan phủ đến trợ giúp.

Trong khoảng thời gian ngắn, trong đầu hắn chuyển qua vô số ý niệm.

“Vì một nữ tử thì cần gì phải gây chiến chứ, có chuyện thì từ từ nói, ngươi muốn người, chuyện này dễ dàng, nhưng có một điều kiện, ngươi phải đáp ứng, sẽ không làm thương tổn người Kim gia.”

Khóe miệng Mộc Vãn Tình hơi nhếch lên, "Nếu ta không đồng ý thì sao?”

Kim Thông Phán cảm thấy có thể thăm dò điểm mấu chốt của đối phương một chút, "Thứ cho Kim mỗ không thể giao người, ta khuyên các ngươi làm việc gì cũng phải suy nghĩ nhiều một chút, các ngươi đây là đối nghịch với triều đình, là tạo phản..."

Hắn càng nói càng kích động, tay phải chỉ thẳng vào Mộc Vãn Tình.

“Động thủ.” Đôi môi đỏ mọng của Mộc Vãn Tình khẽ mở.

Một đạo kiếm quang lóe lên, máu tươi bắn tung tóe, một cánh tay rơi xuống đất.

“A a a.” Kim Thông Phán kêu la thảm thiết xông thẳng vào vân tiêu.

Tất cả mọi người Kim gia đều sợ hãi, cả người co ro phát run, không dám tin nhìn nàng.

Một kiếm chém đứt cánh tay gia chủ của Kim gia, hủy đi chỗ dựa lớn nhất của Kim gia, cũng là hủy đi hy vọng của Kim gia, thật ác độc.

Kim Thông Phán đau đến ngất xỉu, Kim lão nhị vừa sợ vừa giận, "Sao ngươi dám?”

Ánh mắt Mộc Vãn Tình lành lạnh, Kim gia làm ra chuyện như vậy, có thể thấy được không phải thứ tốt lành gì, bình thường làm không ít chuyện thất đức.

“Tiếp theo đến phiên ai đây? Nếu không, theo thứ tự được không? Lão đại bị chém xong thì đến lão nhị bị chém, lão nhị bị chém xong thì đến lão tam bị chém......”

Kim lão nhị như bị bóp cổ, sắc mặt tái nhợt, mồ hôi trên trán tuôn ra, thân thể run rẩy không ngừng.

Không, không, đừng chém ta.

Mộc Vãn Tình đảo mắt, "Quên đi, chém Kim lão ngũ trước đi, hắn là đầu sỏ gây ra mọi chuyện.”

Kim lão ngũ bị dọa đến hồn phi phách tán, hạ thân nóng lên, bị dọa đến mức tè ra quần.

“Đừng chém ta, đừng chém ta, người ở Thiên viện, ta dẫn các ngươi đi tìm.”

Hắn hối hận muốn chết, nếu sớm biết sẽ rước lấy nữ nhân đáng sợ như vậy, đánh chết hắn cũng không dám tính kế Cẩm Nương.

Một đạo thanh âm mãnh liệt vang lên, "Chủ tử, tìm được người rồi.”

Một thị vệ cõng Mộc Cẩm Dao xuất hiện, ánh mắt Mộc Cẩm Dao ngơ ngác, cho đến khi nhìn thấy Mộc Vãn Tình, ánh mắt sáng lên, tỏa sáng thần thái.

“Vãn Tình muội muội, thật sự là ngươi sao? Ngươi tới cứu ta?" Hốc mắt nàng vì kích động mà đỏ ửng lên.

Vào thời khắc nàng bất lực nhất, Mộc Vãn Tình đã dẫn người tới cứu nàng! Nàng không phải là một người cô độc bất lực!

Mộc Vãn Tình hoảng sợ, đây là Mộc Cẩm Dao? “Mặt ngươi làm sao vậy? Dị ứng? Hay là bị người Kim gia hãm hại?”

Gương mặt quốc sắc thiên hương trước kia của nàng đâu rồi?

Mộc Cẩm Dao ra hiệu cho thị vệ thả nàng xuống, nàng lảo đảo đến gần, "Mặt không quan trọng…”

“Ai nói? Nữ tử yêu cái đẹp, mỗi ngày được nhìn thấy một khuôn mặt xinh đẹp thì tâm tình đều sẽ tốt hơn." Mộc Vãn Tình nhìn mặt nàng, có chút cay mắt, “Ngươi chính là một trong hai đại mỹ nhân đẹp nhất kinh thành.”

Bình Luận (0)
Comment