Sau Khi Lưu Đày, Địa Vị Của Ta Cực Cao (Dịch Full)

Chương 995 - Chương 995.

Chương 995. - Chương 995. -

“Trước tiên chúng ta khiêm tốn đính hôn, xả tang rồi mới thành hôn.”

Nhìn nam nhân trông mong, trong lòng Mộc Vãn Tình mềm nhũn, “Được.”

Đỗ Thiếu Huyên như nghe thấy tiên nhạc, hưng phấn nhảy dựng lên, "Ngươi đáp ứng, ngươi đáp ứng rồi, ta đi cầu bá phụ."

Thật vất vả mới đợi được Mộc Vãn Tình phun ra câu đồng ý, hắn hận không thể lập tức thành hôn, một khắc cũng không thể chờ.

Mộc Vãn Tình nhìn về phía mọi người đang náo nhiệt, nói: "Ngày mai đi, hôm nay không thích hợp."

Đỗ Thiếu Huyên có chút thất vọng, nhưng nụ cười đặc biệt sáng lạn, vui vẻ muốn chết, "Được được, toàn bộ nghe theo ngươi."

Hắn cũng không ở lại được lâu, vội vàng rời đi chuẩn bị sính lễ, hắn cũng không thể ủy khuất nữ tử mình yêu được.

Người khác có, Mộc Vãn Tình cũng phải có.

Người khác không có, Mộc Vãn Tình cũng phải có.

Mộc Vãn Tình nhìn vị trí trống vắng, không nhịn được cười khẽ, tuy rằng tình yêu không phải nhu yếu phẩm, nhưng có, đương nhiên càng tốt.

Đúng lúc này một giọng nói vang lên, "Muội muội."

Là Mộc Tử Thành, lúc hắn tới đã thấy khóe miệng Mộc Vãn Tình khẽ nhếch, khí thế cả người hóa mềm, càng giống muội muội trước kia.

Mộc Vãn Tình mỉm cười chào hỏi, "Đại ca, sao ngươi lại tới đây? Mau ngồi đi, người đâu, đi gọi vài món đại ca thích ăn.”

Tuy rằng trong nhà mở tiệc mừng lễ thành hôn, nhưng nàng cũng không phô trương lãng phí, chỉ cần mấy món thích ăn, số lượng ít, chủng loại nhiều.

Thị nữ dọn canh thừa xuống, thay bát đũa mới, lại đưa lên vài món ăn nóng hổi.

Mộc Tử Thành hiện giờ cũng là quan viên ngũ phẩm, có một chút quan uy, nhưng so với khí thế đại lão của Mộc Vãn Tình thì vẫn chưa đủ.

Hai ngày nay phu thê Mộc nhị gia vây quanh Mộc Vãn Tình, những tộc nhân kia cũng không cam lòng yếu thế, còn có những tiểu thí hài kia đều đi theo bên người Mộc Vãn Tình.

Mộc Tử Thành mấy hôm nay không có cơ hội đơn độc ngồi cùng muội muội tâm sự, thật vất vả mới có cơ hội này, trong lòng hắn rất vui vẻ, bất quá trên mặt không biểu lộ ra, nói: "Muội muội, kế tiếp ngươi định đi đâu?"

Mộc Vãn Tình tiện tay gắp một đũa móng heo kho tàu cho hắn nói: "Đi Tây Lương dạo một vòng rồi về kinh thành, dọc đường ta đi tới, thấy nhà nhà đều trồng bông, cũng mặc vải bông, đại ca, công lao của ngươi không thể bỏ qua.”

Nàng khảo sát các mặt tình huống, bông và ngô khoai tây là quan trọng nhất, ba thứ này liên quan đến ăn no mặc ấm của hàng ngàn hàng vạn hộ.

Mộc Tử Thành vui sướng trong lòng, hắn được muội muội khen.

Hắn còn có chút ngượng ngùng, nói: "Là do phương pháp lãnh đạo của muội, hơn nữa còn là kết quả mọi người cùng nhau chung sức hợp tác.”

Mộc Vãn Tình hơi nhếch miệng, "Đại ca cũng biết nói những lời xã giao.”

Mộc Tử Thành xây dựng Tây Lương Mộc Miên Đề Cử Ti từ không đến có, từng bước một làm ra thành tích, hắn tốn quá nhiều tâm huyết, cũng rèn luyện ra.

"Đều là phát ra từ nội tâm, những năm này trải qua nhiều chuyện, ta càng phát hiện, ta càng cảm thấy mình rất may mắn, có muội muội như ngươi tận tay dạy dỗ, mưu đồ cho tương lai, có thể đi tới hôm nay, tất cả đều là công lao của ngươi."

Những người nhậm chức cùng năm hắn giờ vẫn là quan huyện thất phẩm, mà hiện tại hắn đã là quan ngũ phẩm, nhanh hơn vài bước.

Mộc Vãn Tình rất vui mừng, huynh trưởng là một người rất thực tế, mấu chốt là nghe lời nàng.

“Nếu huynh không chống đỡ nổi, ta cũng không có cách, may mà huynh không làm cho ta thất vọng.”

Hai huynh muội hàn huyên rất nhiều, mấy năm nay tuy rằng thư từ không ngừng, nhưng rất nhiều chuyện trong thư nói không rõ ràng.

“Mấy năm nay việc quảng bá bông đã đạt đến đỉnh cao nhất định, thị trường cũng bão hòa, không có nhiều không gian để tăng lên.” Mộc Vãn Tình uống một ngụm trà, mặt mày cong cong, nói tiếp: “Tiếp theo, huynh muốn di chuyển một chút không?”

"Muội hi vọng ta đi đâu?" Mộc Tử Thành biết rất rõ, đi theo muội muội có thịt ăn, ai cũng có thể hại hắn, nhưng muội muội thì không.

Mộc Vãn Tình cũng không đùa giỡn với hắn, nói thẳng: "Ta có ý định xây dựng ngân hàng, chính là phiên bản nâng cấp của ngân hàng tư nhân, nhưng ngân hàng tư nhân là của cá nhân, nghiệp vụ tương đối đơn nhất, còn ngân hàng mở ở triều đình, một ngày triều đình không đổ, ngày đó ngân hàng sẽ không đóng cửa, phạm vi kinh doanh càng đa dạng.”

Bình Luận (0)
Comment