Sau Khi Người Qua Đường Giáp Liên Hôn Với Đại Lão Hào Môn

Chương 34

Lệ Tĩnh Vi đầu tiên báo cảnh sát xử lý nhân viên đoàn phim tung tin bậy bạ ra ngoài, đồng thời yêu cầu Lương Lộ xử lý người trong studio của Dư Mạc đã để lộ thông tin.

Bề ngoài, Lương Lộ vẫn tỏ ra vô cùng hợp tác, thậm chí còn xin lỗi Lệ Tĩnh Vi vì đã không quản lý tốt nhân viên của mình và thực hiện biện pháp sa thải. Cuối cùng, cô ta và Lệ Tĩnh Vi thống nhất tuyên bố rằng do lịch trình của Dư Mạc bị trùng, để tránh làm chậm tiến độ đoàn phim, hai bên đã đồng thuận chấm dứt hợp đồng.

Lương Lộ biết rằng studio của cô ta đã có một món hời. Ban đầu, cô ta còn lo tiểu thư nhà họ Lệ bị cư dân mạng chỉ trích sẽ mất bình tĩnh, tung tin nhắn trò chuyện hay làm mấy trò bẩn thỉu như lộ kịch bản. Cô ta đã chuẩn bị sẵn phương án đối phó, dù gì thì nhân viên đoàn phim cũng không phải do cô ta giật dây. Giờ cả hai bên đã đưa ra tuyên bố chung, cô ta mới thở phào nhẹ nhõm, xem ra tiểu thư vẫn là người biết giữ thể diện.

Ai ngờ sau khi đoàn phim đăng thông báo, Lệ Tĩnh Vi còn đăng thêm một bài viết trên Weibo cá nhân với giọng điệu "hòa nhã, chân thành", nhìn qua đúng là rất có phong thái của người tử tế. 

[Lịch trình của thầy Dư bị trùng, không thể tham gia bộ phim này, đó là sự tiếc nuối của toàn bộ đoàn làm phim. Trước đây, chúng tôi đã luôn làm việc với đội ngũ biên kịch của thầy Dư để điều chỉnh kịch bản. Giờ đây, tâm huyết của các biên kịch đành đổ sông đổ bể, không thể mang đến một cốt truyện xuất sắc hơn cho khán giả, tôi cũng vô cùng lấy làm tiếc.

Thật ra, tìm một diễn viên phù hợp với vai diễn này hơn thầy Dư là chuyện vô cùng khó khăn. Giống như fan của thầy Dư đã nói, trong giới không còn ai có thể sánh ngang với thầy Dư nữa, nên áp lực của tôi cũng rất lớn, sợ làm phụ lòng mong đợi của mọi người.

Cuối cùng, vì hạn chế về năng lực và mối quan hệ cá nhân, tôi đành phải mời một vị thầy ẩn cư trên núi xuống đóng vài cảnh. Thầy ấy chỉ là người ngoài ngành, so với diễn viên chuyên nghiệp như thầy Dư thì còn thua kém rất nhiều. Mong mọi người lượng thứ. Chắp tay cầu xin.jpg**]

Thông báo vừa ra, những người đầu tiên có mặt trên chiến trường là fan của Dư Mạc. 

[Wow? Cuối cùng tiểu thư cũng quỳ xuống xin lỗi rồi à? Sớm xin lỗi thì có phải xong chuyện rồi không?]

[Eemm... Từ thầy Dư xuống một "người ngoài ngành", khác biệt lớn quá đấy. Tôi thật sự rất thất vọng.]

[Fan nguyên tác chắc buồn chết đi được nhỉ? Đừng lo, cả đời này thầy Dư  cũng không thèm đóng cái phim chuyển thể rác rưởi này đâu, hê hê.]

Nhưng ngay sau đó, fan nguyên tác lại thấy có gì đó không ổn. 

[Khoan đã, chẳng phải biên kịch của bộ phim này chính là tác giả nguyên tác sao? Thế nào lại thành "tâm huyết của đội ngũ biên kịch của thầy Dư"?]

[Không đúng, cảnh quay của Tiên Tôn ít thế này, lôi đâu ra biên kịch riêng? Đừng nói là thầy Dư định thêm cảnh nhé?]

[Vẫn chưa hiểu à? Những bộ phim trước của Dư Mạc, lần nào mà chẳng có biên kịch riêng để thêm cảnh? Chỉ là trước đây anh ta đã là nam chính rồi nên không ai nói gì thôi.]

Lương Lộ nhìn bài đăng này, cảm giác khó chịu không nói nên lời. Lệ tiểu thư có nói, nhưng lại không nói thẳng. Nếu cô ta tung tin nhắn ra, vẫn có thể nói đó chỉ là quá trình thảo luận kịch bản, vì thực tế họ chỉ gửi bản thảo nháp, còn lại đều nói chuyện qua điện thoại. Đây chưa phải kịch bản chính thức, nhưng với cách nói mập mờ này, cô ta cũng không tiện chủ động lên tiếng phản bác.

Chỉ có điều, chuyện này vẫn chưa phải vấn đề lớn. Việc Lệ Tĩnh Vi không tìm được diễn viên thích hợp hơn vẫn là một điểm yếu dễ bị công kích.

[Haizz, thêm cảnh thì thêm cảnh đi, dù sao người ngoài ngành cũng chênh lệch quá lớn, tôi thà để thầy Dư diễn còn hơn.]

Nhưng ngay sau đó, đoàn phim lập tức tung một đoạn hậu trường với giọng điệu khiêm tốn của Lệ Tĩnh Vi. 

[Hậu trường của Tôn Thượng mới, mọi người hãy thông cảm nhé. Video]

Nhân lúc dư luận đang dậy sóng, lượt xem video tăng vọt. Nhưng phải mất hai phút, bình luận mới như bừng tỉnh khỏi giấc mộng. 

[Người ngoài ngành???]

[Người???]

[Hiệu ứng? Photoshop? Video giả???]

Quản lý tài khoản của đoàn phim còn nhấn mạnh trả lời một bình luận. 

[Thầy của chúng tôi là người thật nhé, quay một lần không cắt ghép, không hiệu ứng, không chỉnh sửa. Mọi người cứ kiểm chứng thoải mái.]

Video toàn cảnh trông quả thực vô cùng chấn động. Cảnh núi non trùng điệp hùng vĩ làm nền, vách đá cheo leo làm điểm tựa, một người áo trắng cầm kiếm, thân hình phiêu dật. Dù đang "bay", từng động tác vung tay vung kiếm vẫn toát ra uy thế mạnh mẽ, thần thái khi lướt đi trên không cũng không hề hỗn loạn. Dường như, người này chính là vị Tiên Tôn được cả tiên môn tôn kính, băng thanh ngọc khiết, mạnh mẽ tuyệt trần.

Đáng sợ hơn, cậu đã bay suốt hai phút!

Toàn bộ video là cảnh quay từ xa, gần như không nhìn rõ khuôn mặt của cậu. Chỉ khi bay đến gần vị trí máy quay hơn một chút, tà áo trắng phiêu diêu lướt qua, để lộ một góc nghiêng lạnh lùng, khiến người ta không khỏi say mê, trí tưởng tượng bay xa.

[Woc? Đây là "Tung Vân Thê*" của Võ Đang thời hiện đại sao?]

[Tôi đã kiểm tra rồi, toàn bộ video thực sự không hề có dấu vết chỉnh sửa hay cắt ghép. Nói cách khác, vị này thực sự đã bay trên trời lâu như vậy…]

[Hu hu hu, làm sao anh ấy có thể vừa cường vừa mỹ đến thế, lại còn bình thản như không khi đang bay trên trời? Tôi tuyên bố, đây chính là bản thể của Tạ Tĩnh Uyên! Đoàn phim các người tìm được một Tạ Tĩnh Uyên hoàn hảo như vậy, thế mà lại còn khiêm tốn? Nếu là tôi, tôi sẽ cho cả thế giới biết ngay lập tức!]

Ngay cả tác giả nguyên tác cũng đã chia sẻ lại video và bình luận. 

[Xin chào mọi người, tôi đã kéo Tạ Tĩnh Uyên ra khỏi trang sách rồi đây.]

Việc diễn viên có khớp với nhân vật gốc hay không vốn là chuyện ý kiến mỗi người một khác. Dù có chọn một nam diễn viên danh tiếng còn lớn hơn Dư Mạc, cũng sẽ gây tranh cãi, thậm chí fan hai bên còn có thể cãi nhau kịch liệt. Nhưng hiện tại, pha võ thuật và "khinh công" trong video lại là điều không một nam diễn viên nào trong giới có thể làm được, hoặc đúng hơn, các fan nguyên tác đang nghi ngờ liệu có con người nào có thể thực sự làm được điều này không. Sự chấn động này là vô cùng trực quan.

[Để tôi nghĩ xem, trong giới có diễn viên đóng thế nào có thể vừa bay được như vậy, vừa giữ được khí chất tiên phong đạo cốt không?]

[Trong vòng một phút, tôi muốn biết toàn bộ thông tin về vị thần tiên này!]

[Khoan đã, không phải đạo diễn Lệ nói cô ấy mời một người tu hành trong núi sao? Người này không thực sự biết bay đấy chứ?]

[Đậu xanh! Tôi cũng thấy vậy! Cảm giác cứ như chỉ cần tháo dây cáp là anh ấy có thể tự bay lên vậy!]

[Tôi nghi ngờ… Dây cáp chỉ là đạo cụ để che giấu việc anh ấy thực sự biết bay mà thôi. Không phải nói long mạch vẫn có một số môn phái ẩn thế sao…]

Thấy dân mạng ngày càng suy diễn quá đà, Lệ Tĩnh Vi sợ video bị báo cáo nên vội vàng đính chính. 

[Mọi người phải tin vào khoa học, những động tác nguy hiểm, xin đừng bắt chước nhé.]

Nhưng cư dân mạng không hề tin. 

[Đạo trưởng nói: Phải tin vào khoa học, thế gian làm gì có khinh công? Sau đó, nhẹ nhàng vung tay áo và bay đi luôn đúng không?]

[Đạo diễn, cô mở to mắt nhìn video này đi, rồi vẫn nói được câu "tin vào khoa học" à?]

[Thật sự là người tu hành trong núi sao?]

Lệ Tĩnh Vi trả lời. 

[Đúng vậy, nhưng thật sự không biết khinh công đâu.]

Dù sao anh dâu cũng sống trong núi quanh năm tu thân dưỡng tính, danh xứng với thực là một người tu hành. Nói thế này thì ông nội chắc sẽ không liên tưởng đến anh ấy đâu nhỉ?

Cư dân mạng tiếp tục hỏi. 

[Ngọn núi nào? Môn phái nào? Tôi có thể đến bái sư học nghệ không? Giờ nhập môn làm ngoại môn đệ tử còn kịp không?]

Lệ Tĩnh Vi lập tức im lặng, không trả lời nữa. Họ lại đi hỏi tài khoản chính thức của đoàn phim, nhận được câu trả lời. 

[Xin lỗi, không tiện tiết lộ.]

[Vậy cho tôi biết tên của thầy ấy được không?]

Tài khoản chính thức vẫn lặp lại. 

[Xin lỗi, không tiện tiết lộ.]

Nếu thật sự là một diễn viên, bình thường đáng lẽ đoàn phim phải nhanh chóng công khai danh tính và tài khoản cá nhân để tạo hiệu ứng bùng nổ chứ? Dù có muốn tạo sự bí ẩn để thu hút chú ý, thì cũng không phải làm theo cách này, một chút thông tin cá nhân cũng không hé lộ. Đợi khi drama của Dư Mạc lắng xuống, ai còn quan tâm thầy ấy là ai nữa? Chính vì đoàn phim càng không nói, mọi người càng thấy kỳ lạ.

[Mẹ ơi, chẳng lẽ đoàn phim thực sự mời được một người tu đạo sao?]

[Lúc đầu tôi còn nghĩ đạo diễn phải mời ai để không gây tranh cãi, ai ngờ cô ấy mở ra một con đường mới, mời hẳn một vị thần tiên hạ phàm?]

[Đạo diễn: 《Hạn chế về nhân mạch》—một bước đi thẳng lên thiên đình.]

[Tôi có một câu hỏi, vị này rốt cuộc bao nhiêu tuổi? Nhìn gương mặt thì nói hai mươi cũng không sai, nhưng ánh mắt ung dung mà kiêu ngạo như đang nhìn xuống chúng sinh này, chẳng lẽ đã 500 tuổi rồi?]

Đoàn phim: [Xin lỗi, không tiện tiết lộ.]

Fan nguyên tác: […Đoàn phim tôi không hỏi các người! Ai bảo các người trả lời hả! Các người chỉ biết mỗi câu này thôi à! Không thể nói gì khác được sao?]

Đoàn phim: [Cảm ơn sự quan tâm của mọi người, xin nhắc lại một lần nữa, đoàn phim sẽ không công khai tên tuổi, thân phận hay bất kỳ thông tin cá nhân nào của vị này. Xin hãy tin vào khoa học và phản hồi lý trí!]

[Mấy người đúng là nói câu khác thật đấy… Nhưng tôi muốn nghe không phải là cái này a a a a a! Mấy người không thể nói cho tôi biết anh ấy là ai sao!]

[Tên tuổi không rõ, thân phận bí ẩn? Thật thần bí…]

[Nhưng mà, chẳng phải Tiên Môn Cộng Tôn của chúng ta chính là phải thần bí, mạnh mẽ như thế thì mới có khí chất sao? Thật đấy, vị này chính là bản thể của Tạ Tĩnh Uyên!]

[Từ ảnh đế xuống vô danh x, từ phàm nhân hóa thần tiên √. Đại tiểu thư có nhân mạch kéo dài tận giới Tu chân, đạo diễn, tôi yêu cô!]

Còn nhân viên đoàn phim bị báo cảnh sát thì sao? Vào đến đồn, thấy đoàn phim thực sự nghiêm túc, bản thân còn bị dính vào tội tiết lộ thông tin và phỉ báng, hắn ta lập tức quỳ gối xin tha, khai ra toàn bộ sự thật và công khai xin lỗi.

Dư Mạc có bị đạo diễn liên tục hô "cắt" trên phim trường không? Có. Nhưng không phải do Lệ Tĩnh Vi cố ý nhắm vào anh ta, mà thực sự là diễn xuất chưa đạt yêu cầu, làm chậm tiến độ quay phim. Ngay cả vài phó đạo diễn cũng không hài lòng, không chỉ một mình Lệ Tĩnh Vi kêu "cắt".

Sự thật rất khách quan, nhưng fan của Dư Mạc vẫn không chịu tin. 

[Diễn xuất của Dư Mạc mà lại kéo chậm tiến độ? Nếu không phải đạo diễn cố ý gây khó dễ, tôi không tin!]

Bây giờ, những fan nguyên tác vốn im lặng đã có thể phản bác lại. 

[Tôi đã muốn nói từ lâu nhưng không dám mở miệng. Mấy video ghép cảnh nhân vật võ hiệp mà Dư Mạc từng đóng đều là khi anh ta mới mười mấy tuổi. Khi đó đúng là rất có tiên khí. Nhưng mấy năm nay, anh ta càng ngày càng "tự tin", nhìn mà phát ngấy…]

[Đúng đấy... diễn xuất của Dư Mạc ngày càng gượng gạo, cứ như đàn ông chỉ cần thấy mình đẹp trai thì sẽ...]

[Giải thưởng cũng đã nhận từ nhiều năm trước rồi, mấy năm nay không chịu rèn luyện diễn xuất mà suốt ngày chỉ lo tiếp thị hình tượng đẹp trai, định đi theo con đường lưu lượng sao? Tiền từ fandom dễ kiếm hơn à?]

Đoàn phim cũng chẳng cần tung video NG (cảnh quay hỏng) của Dư Mạc ở phim trường làm gì. Trước đây khi Dư Mạc nhận vai, đoàn phim và studio của anh ta cũng đã chủ động tung hậu trường cảnh anh ta treo dây cáp thử vai để tạo hiệu ứng. Lúc đó xem thì không thấy gì, ai nấy đều phối hợp khen đẹp trai, thần tiên này nọ.

Nhưng bây giờ có người ghép hai video lại để so sánh thì…

[A... Nếu chỉ xem video của vị thầy thần bí kia, sẽ nghĩ anh ấy là thần tiên. Nhưng khi so sánh như thế này... đây đúng là tuyệt thế thần tiên! Còn thầy Dư là gì? Chú vịt con xấu xí vụng về à?]

[Thảm không nỡ nhìn... Tôi còn chẳng dám xem tiếp, Dư Mạc trông thật ngốc nghếch. Đây là đã được cắt ghép thành nhiều cảnh rồi đấy.]

[Mọi người quá đáng thật đấy, sao lại so sánh phàm nhân với thần tiên? Cứ mang cảnh đánh đấm của bất kỳ nam diễn viên nào ra mà đặt cạnh thì cũng thua thảm thôi... che mặt.jpg]

[Tôi đã thử xem video của Dư Mạc cùng với các nam diễn viên khác, và thấy Dư Mạc vẫn còn ổn. Điều này cho thấy tiêu chuẩn của chúng ta đối với diễn viên nam thấp đến mức nào? Đừng nói so sánh như thế sẽ kéo thầy thần bí vào thị phi, chúng ta thậm chí còn chưa biết tên anh ấy, khóc mất thôi.]

Mọi người giờ mới tỉnh ngộ, quay lại nhìn bài đăng trên Weibo của Lệ Tĩnh Vi, mới nhận ra đây chẳng phải lời xin lỗi gì cả, mà đúng là điển hình của "troll đỉnh cao".

Nào là "không thể để kịch bản hay như thế bị chôn vùi", nào là "trong giới này sẽ không có nam diễn viên nào so được với thầy Dư"…

[Ha ha ha, đại tiểu thư đúng là cao thủ mỉa mai mà.]

[Thật đấy, so với thầy thần bí thì không phải Dư Mạc NG thì ai NG?]

[Nếu thêm đất diễn mà bắt tôi xem Dư Mạc diễn đống này, thì thôi biến đi cho rồi.]

[Hu hu hu, đại tiểu thư, cô không cho Dư Mạc thêm đất diễn là đúng rồi, nhưng mà nói thật đi, có thể cho thầy thần bí thêm chút đất diễn được không?]

Lương Lộ vốn chỉ định mượn sức dư luận để kiếm chút lợi thế, biến Dư Mạc thành "ánh trăng sáng" trong lòng fan nguyên tác, chứ không hề muốn đắc tội với vị đại tiểu thư này quá mức. Dù gì thì những cư dân mạng ngu muội và nhân viên đoàn phim rò rỉ tin tức cũng không phải do cô ta điều khiển. Nhưng không ngờ Lệ Tĩnh Vi lại tìm được một người như vậy, khiến Dư Mạc thua cuộc toàn diện đến mức thảm hại.

Đang nghiến răng tức tối thì Dư Mạc gọi điện đến, nói: “Chị Lộ, chị bảo studio đăng một tuyên bố đi, nói là do quản lý tự ý quyết định, cũng có chút hiểu lầm trong giao tiếp với đạo diễn Lệ...”

Giữa quản lý và nghệ sĩ là mối quan hệ chung vận mệnh. Khi có vấn đề, đổ lỗi cho đội ngũ, còn nghệ sĩ thì ung dung đứng ngoài, vốn là chiêu trò thường thấy. Nhưng mỗi khi có chuyện, Dư Mạc đều gọi điện kiểu này, khiến lòng Lương Lộ không khỏi lạnh đi. Trước đây, chính vì yêu cầu của Dư Mạc mà cô ta đã phải nhiều lần đàm phán với Lệ Tĩnh Vi, đến mức đắc tội với đại tiểu thư này.

Nhưng cô ta vẫn nghiến răng, nói: “Tôi biết rồi.”

Đương nhiên Lệ Tĩnh Vi không chấp nhận kiểu kết thúc để Lương Lộ gánh tội thay, còn Dư Mạc thì lẩn tránh. Nhưng cô cũng không có hứng tranh chấp với họ nữa. Tuy nhà họ Lệ không kinh doanh trong giới giải trí, nhưng lại rất rành về thuế vụ. Cô nói: "Xem thử nhóm nào trong văn phòng luật còn thời gian rảnh, nhờ họ điều tra vấn đề thuế của studio Dư Mạc giúp tôi." Sau đó, cô giao cho trợ lý theo dõi tiếp.

Mấy ngày trôi qua, cảnh quay ở núi Tùng Hạc đã hoàn thành. Đoàn phim chuẩn bị quay nội cảnh ở phim trường ở thành phố D. Thực ra vẫn còn một số cảnh ngoại cảnh, nhưng ban đầu vì Dư Mạc làm chậm tiến độ nên mới phải quay trước cảnh núi Tùng Hạc. Giờ quay lại lịch trình bình thường, nên cần mời Cố Thầm đến phim trường ở thành phố D để hoàn tất hai cảnh quay còn lại.

Lệ Tĩnh Vi khó khăn lắm mới mời được "anh dâu" đến, bây giờ chỉ nghĩ đến việc sắp xếp lịch trình sao cho ổn thỏa.

Khách sạn mà đoàn phim ở tại thành phố D đã được đặt từ trước, là một khách sạn tầm trung khá ổn, phù hợp cho đoàn làm phim lớn. Lệ Tĩnh Vi cũng ở đó, nhưng cô cảm thấy để "anh dâu" ở đó thì không được. Đây là khách sạn mà nhiều đoàn phim thích đặt, không chỉ gần như kín phòng, mà còn đông người, không tiện cho "anh dâu".

Vì là cô dẫn "anh dâu" ra ngoài, nên cô phải đảm bảo mọi thứ đều thoải mái và chu đáo. Cuối cùng, cô chọn khách sạn có điều kiện tốt nhất trong phim trường thành phố D, nơi nhiều ngôi sao hạng A thường lưu trú khi đóng phim.

Chủ khách sạn này họ Mục, trước đây nhà họ Mục từng náo loạn vì con riêng lớn hơn con chính thất, gây ra không ít sóng gió. May mà con trai chính thất cũng khá giỏi giang, giờ được giao quản lý khách sạn.

Lệ Tĩnh Vi hỏi thăm bạn bè, lấy được số điện thoại và WeChat của Mục Vân Đình – tiểu Mục tổng, rồi tự mình gọi điện xác nhận việc đặt phòng cho Cố Thầm.

Khi nhận được thông tin của vị khách thần bí này, Mục Vân Đình hơi sững người: Cố Thầm? Chẳng phải đây là tên của "Cố tiên sinh" sao? Gần đây anh ta bận tiếp quản sản nghiệp gia đình nên không quan tâm đến chuyện trong giới giải trí, cũng không biết Cố Thầm đã nhận một vai khách mời. Đối với danh xưng "thầy thần bí", anh ta lại càng không có khái niệm.

Anh ta thoáng suy nghĩ: Bạn đời của "Cố tiên sinh" họ Lệ... chẳng lẽ chính là vị đại tiểu thư này? Nếu vậy thì cũng hợp đấy, nhưng sao lại thấy thiếu đi chút thần bí nhỉ?

Anh ta thăm dò: “Tiểu thư Lệ, vị Cố tiên sinh này là khách của cô sao?”

Lệ Tĩnh Vi nghiêm túc đáp: “Đúng vậy, Mục tổng, Cố tiên sinh là khách VIP của tôi.”

Mục Vân Đình thoáng trầm tư, khách VIP, nghe có vẻ không giống quan hệ thân thích?

Lệ Tĩnh Vi suy nghĩ một chút, vẫn cảm thấy chưa yên tâm, bèn dặn dò: “Thế này, những phòng đã đặt trước thì tôi không can thiệp, tôi không muốn làm khó anh. Nhưng xin anh đảm bảo quyền riêng tư và an toàn cho Cố tiên sinh, phục vụ cũng phải thật chu đáo. Chi phí không thành vấn đề, tôi sẽ để trợ lý đến thanh toán sau.”

Nghe nói lần trước "anh dâu" tham gia chương trình nào đó, bị ông nội cho người đưa về dự tiệc đón cháu trai cả từ nước ngoài. Lần này tuyệt đối không thể để ông phát hiện rồi lại "bắt cóc" về nữa.

Mục Vân Đình đáp: "Được, vậy tôi sẽ để thư ký trực tiếp xử lý thủ tục, dùng dịch vụ kín đáo nhất." Anh ta nheo mắt, xem ra địa vị của "Cố tiên sinh" trong giới kinh doanh thực sự không tầm thường. Ngay cả đại tiểu thư nhà họ Lệ cũng gọi là khách VIP, còn đích thân gọi điện xác nhận. Vậy chẳng phải "Cố tiên sinh" còn ở tầng cao hơn cả nhà họ Lệ sao?

Đúng là vẫn mạnh mẽ và thần bí như anh ta tưởng tượng…

Trên mạng, có người thảo luận về danh tính của vị thần tiên thần bí này, vì thế nhu cầu tin tức cũng gia tăng. Hơn nữa, bên phía Dư Mạc đang bùng nổ vụ bê bối thuế, dân mạng đã ăn dưa* mấy ngày liền, khiến độ hot của nhân vật Tạ Tĩnh Uyên càng tăng vọt. Do đó, các phóng viên giải trí đã nhắm chặt đoàn làm phim, chờ đợi khi đoàn quay lại phim trường trong thành phố để săn tin, hy vọng có thể chụp được người thầy bí ẩn kia và tìm hiểu danh tính của cậu. 

Ngày đầu tiên đoàn phim trở lại phim trường, khu vực xung quanh khách sạn nơi đoàn trú ngụ đã bị các phóng viên vây kín, ai nấy đều cầm theo máy ảnh dài ngắn để rình rập.

Thế nhưng, họ lại hoàn toàn uổng công vô ích. Sau khi quét mắt khắp toàn bộ đoàn phim, họ không tìm thấy bất kỳ ai có nét tương đồng dù chỉ một chút.

Có người thắc mắc: “Chẳng lẽ vì chưa trang điểm nên trông khác biệt?”

“Không đúng, người này có khí chất đặc biệt, đâu thể chỉ vì không trang điểm mà thay đổi đến mức này.”

“Nhưng theo kịch bản, nhân vật này có cảnh quay ở phim trường mà? Chẳng lẽ anh ta không đến quay?”

Họ tiếp tục chờ đợi, cho đến khi thấy Lệ Tĩnh Vi lái xe rời khỏi khách sạn của đoàn phim. Ngay lập tức, họ vội vã bám theo.

Sau đó, họ chứng kiến cô lái xe đến một trong những khách sạn cao cấp nhất trong thành phố.

“Chẳng lẽ đại tiểu thư quá kén chọn, không chịu được chỗ kia nên tự ra ngoài ở riêng?”

“Không phải, cô ấy đang đỗ xe trong bãi đậu, hình như đang đợi ai đó?”

“Trong đoàn phim, ai có thể khiến cô ấy phải đợi? Không đúng lắm đâu…”

Thế nhưng, họ không thể quan sát lâu, bởi nhân viên khách sạn nhanh chóng ra mặt giải tán đám đông. Vì Lệ Tĩnh Vi đã đề nghị, hơn nữa, vị "Cố tiên sinh" này còn là ân nhân của Mục Vân Đình, nên dù không có mặt ở khách sạn lúc này, Mục Vân Đình vẫn lập tức nâng mức an ninh lên cao nhất.

Các phóng viên theo dõi bị buộc phải rời xa khu vực, nhưng họ vẫn cố gắng dùng thiết bị chụp ảnh từ xa để quan sát. Cuối cùng, họ thấy một chiếc xe sang trọng nhưng khiêm tốn chạy vào bãi đỗ ngoài trời của khách sạn. Lệ tiểu thư đích thân mở cửa xe, mời một chàng trai trẻ mặc đồ thường ngày bước ra. Nhưng do khoảng cách quá xa và chỉ thấy bóng lưng, họ không thể chụp được chi tiết nào rõ ràng.

Các phóng viên nhìn nhau đầy kinh ngạc, hạ giọng bàn tán: “Chẳng lẽ đây chính là vị thầy thần bí kia? Nhìn khí chất thì có vẻ giống lắm, tư thế đứng cũng rất khó để bắt chước.”

“Nhưng cái quy cách tiếp đón này… rốt cuộc là nhân vật cỡ nào?”

Khi người nọ bước vào khách sạn, đội ngũ an ninh cũng rút lui. Lúc này, các phóng viên mới quyết tâm phải tìm cách vào bên trong chụp ảnh. Họ nghĩ, dù phải bỏ ra một khoản tiền lớn để đặt phòng cũng đáng giá.

Vì vậy, họ chờ thêm một lúc rồi giấu thiết bị vào hành lý, giả vờ là khách thông thường để bước vào sảnh chính của khách sạn. Khi đến quầy lễ tân, họ bình tĩnh xuất trình thẻ ngân hàng và chứng minh nhân dân. 

“Xin chào, tôi muốn đặt một phòng.”

Nhân viên lễ tân đã làm việc lâu năm tại thành phố D, đã quen mặt một số phóng viên giải trí. Biết hôm nay có khách quý của ông chủ, cô lập tức cẩn trọng, nói: “Xin quý khách vui lòng chờ một chút, tôi cần gọi điện xác nhận tình trạng phòng trống.”

Quản lý tiền sảnh nhanh chóng vào phòng làm việc phía sau để báo cáo tình hình với Mục Vân Đình.

Mục Vân Đình, nhờ có sự hỗ trợ của Kỷ Chi Hi và "sự giúp đỡ" của Cố Thầm, hiện tại đã nắm trong tay một phần quyền kiểm soát sản nghiệp gia đình. Nghe vậy, anh ta quyết đoán nói: “Thông báo ra ngoài rằng hôm nay khách sạn đã bị bao trọn, tạm thời không tiếp nhận khách mới, đồng thời không cho người lạ vào trong.”

Khách sạn này vốn phục vụ tầng lớp cao cấp, hơn nữa, mùa xuân là mùa thấp điểm, đến tối nay cũng không có ngôi sao lớn nào đặt phòng, phần lớn phòng đều đang trống. Nếu đã vậy, thà tuyên bố "bao trọn" để tránh phiền phức do đám phóng viên gây ra.

“Vâng, Mục tổng.”

Quản lý tiền sảnh quay lại quầy lễ tân, thông báo: “Xin lỗi hai vị, hôm nay khách sạn đã được khách hàng bao trọn, tạm thời không tiếp nhận khách mới.”

Hai phóng viên giật mình, vội vàng hỏi: “Chúng tôi có thể biết vị khách nào đã bao trọn khách sạn không?”

Nhân viên lễ tân vẫn giữ nụ cười lễ phép: “Xin lỗi, chúng tôi không thể tiết lộ.”

Quản lý tiền sảnh tiếp lời: “Hơn nữa, để đảm bảo sự riêng tư và thuận tiện cho khách bao trọn khách sạn, hôm nay chúng tôi tạm thời không mở cửa cho khách bên ngoài. Mong quý khách thông cảm và lựa chọn khách sạn khác.”

Hai phóng viên chỉ đành bị "lịch sự" tiễn ra ngoài.

Sau khi ra khỏi khách sạn, họ vô cùng sốc, run rẩy tay nhắn tin báo tin tức về tòa soạn. 

[Hôm nay, vị thầy thần bí đóng vai Tạ Tĩnh Uyên đã xuất hiện tại phim trường thành phố D. Khu vực xung quanh bị dọn sạch, đại tiểu thư Lệ đích thân đến đón với thái độ vô cùng kính trọng. Một khách sạn cao cấp tại thành phố D đã bị bao trọn, không ai được ra vào. Vậy rốt cuộc… vị thầy thần bí này là ai?]

(*"Ăn dưa" là một thuật ngữ internet Trung Quốc, ám chỉ việc hóng hớt, theo dõi tin đồn và drama.)

*Tung Vân Thê (縱雲梯) là một thuật ngữ trong võ thuật Trung Hoa, thường được dùng để chỉ một kỹ năng khinh công đặc biệt. Cụm từ này có thể hiểu theo nghĩa đen là "thang mây dọc", ám chỉ khả năng bay lượn, di chuyển nhẹ nhàng như cưỡi trên mây.

Ý nghĩa trong võ thuật

Trong các tiểu thuyết võ hiệp, Tung Vân Thê thường là một tuyệt kỹ khinh công giúp cao thủ có thể:

• Di chuyển linh hoạt trên không, nhảy lên tường, nóc nhà, hoặc thậm chí lướt đi như bay.

• Tung người lên cao, leo tường, trèo vách đá mà không cần công cụ hỗ trợ.

• Hạ xuống một cách nhẹ nhàng, dù rơi từ độ cao lớn cũng có thể tiếp đất mà không tổn thương.

Kỹ thuật này gợi nhớ đến hình ảnh các cao thủ võ lâm trong phim kiếm hiệp có thể nhảy vọt lên mái nhà, lướt trên mặt nước hoặc bay từ cây này sang cây khác.

Bình Luận (0)
Comment