Khi tất cả khách mời của chương trình đã có mặt và sắp xếp hành lý vào phòng riêng, quá trình ghi hình chính thức bắt đầu.
Đầu tiên, mọi người tập trung tại phòng khách để làm quen với nhau. Các cặp đôi chưa kết hôn sẽ lựa chọn một cặp vợ chồng để cùng học tập. Phân đoạn này bị cư dân mạng trêu chọc rằng chẳng khác nào một chương trình hẹn hò.
Bố cục phòng khách được sắp xếp rất thoải mái, với đệm ngồi, ghế, sô pha, thậm chí còn có cả ghế nằm. Các khách mời lần lượt xuống tầng, ngồi quây quần ở khu vực trung tâm. Hầu hết những người trong giới đều đã quen biết nhau từ trước, hoặc sau khi tập đầu tiên được phát sóng, các khách mời ngoài giới cũng đã tương tác với họ trên mạng xã hội mà Cố Thầm không hề hay biết. Nhờ vậy, bầu không khí nhanh chóng trở nên sôi nổi, mọi người trò chuyện rôm rả và tràn đầy cảm giác thân thiện.
Đặc biệt là Đỗ Nhuy Thanh, hình như vừa kể một câu chuyện hài hước, khiến cả nhóm bật cười vui vẻ.
Khi Cố Thầm chậm rãi bước xuống lầu, cậu nhìn thấy đúng cảnh tượng này. Đỗ Nhuy Thanh cũng trông thấy cậu, lập tức đứng dậy đầy nhiệt tình, tiến lại gần và nở nụ cười rạng rỡ: “Tiểu Cố, cậu đến rồi à?”
Fans của Đỗ Nhuy Thanh không khỏi cảm thán: [Thanh Thanh đúng là thiên thần nhỏ giỏi xã giao nha, chăm sóc tất cả mọi người thật chu đáo.]
[A a a, Thanh Thanh ngọt ngào và tinh tế quá!]
“Ừm.” Cố Thầm nhìn hắn ta một giây.
Thực ra, nhất quyết phải né máy quay thì không mấy tao nhã, nhưng Đỗ Nhuy Thanh vừa vặn đứng che khuất hoàn toàn ống kính trước mặt Cố Thầm - đúng là quá chu đáo.
Sau đó, Đỗ Nhuy Thanh quay lại giới thiệu với mọi người: “Đây là bạn học cũ của tôi, Tiểu Cố. Không ngờ lại gặp nhau trong chương trình này. Trước đây chúng tôi rất thân, nhưng rồi mỗi người một ngả, ít liên lạc hơn.”
Trong phần bình luận trực tiếp, tuy không nhiều người biết đến Cố Thầm, nhưng vẫn có vài ý kiến bày tỏ thắc mắc.
[? Sao lại tùy tiện gọi người ta là ‘Tiểu Cố’? Thật thiếu tôn trọng.]
[Thanh Thanh đã nói là bạn thân rồi, bạn bè gọi nhau thế nào liên quan gì đến bạn?]
Dù vậy, góc độ đứng của Đỗ Nhuy Thanh lại vô cùng khéo léo, vừa hay che kín tầm nhìn của máy quay, khiến khán giả không thể thấy rõ diện mạo Cố Thầm. Thế nên, chủ đề này nhanh chóng bị lướt qua.
Nhân cơ hội giới thiệu, Cố Thầm nhẹ nhàng mỉm cười, gật đầu chào: “Xin chào mọi người, cứ gọi tôi là Tiểu Cố.”
Nhưng những người có mặt ở đây thì đều nhìn thấy rõ Cố Thầm. Một đại lão như thế mà lại khiêm tốn tự xưng “Tiểu Cố”, chẳng lẽ bọn họ thật sự dám gọi cậu như vậy? Vì thế, tất cả đều đồng loạt nói: “Chào Cố tiên sinh.”
Họ thậm chí còn cảm thấy, một người EQ cao như Đỗ Nhuy Thanh sao bỗng dưng lại vô ý đến vậy, mở miệng đã gọi ngay “Tiểu Cố”? Hồi xưa là bạn học thì cũng thôi, nhưng giờ gặp lại trong chương trình, không thể cứ thế mà gọi được chứ?
Thế nhưng Đỗ Nhuy Thanh vẫn tiếp tục, giọng điệu đầy thân mật: “Tiểu Cố, mau ngồi đi, mọi người đều đang chờ cậu đó.”
Hắn ta tiện tay kéo Cố Thầm ngồi xuống, nhưng lại chọn đúng một chiếc ghế sô pha đơn ở góc phòng, trùng hợp bị một chậu cây cảnh chắn mất tầm nhìn của camera.
Cố Thầm nhìn hắn thêm một giây. đây chính là vị trí mà cậu định chọn - Đỗ Nhuy Thanh đúng là chu đáo quá mức. Cậu thản nhiên ngồi xuống, nói: “Được, cảm ơn.”
Đỗ Nhuy Thanh lại ra vẻ ngạc nhiên hỏi: “Đúng rồi, em dâu đâu? Sao không thấy đi cùng cậu?”
Cố Thầm hơi nhướng mày. "Em dâu?" Đúng là một cách gọi mới mẻ.
Cậu đáp: “Anh ấy đi công tác rồi, không thể đi cùng tôi. Tôi đã trao đổi với tổ chương trình, anh ấy sẽ tham gia từ xa qua điện thoại.”
Câu trả lời này cũng coi như một lời giải thích cho các khách mời khác, bởi ngay sau đó họ sẽ phải chọn cặp đôi để học tập.
Đây là lần đầu tiên Cố Thầm chính thức đề cập đến chuyện này trong chương trình, khiến các khách mời không khỏi bất ngờ, đặc biệt là hai lưu lượng hàng đầu vừa suýt đụng vào cậu khi đến trễ. Nghe xong câu nói đó, một người lập tức phấn khích reo lên: “Còn có thể như vậy sao? Lần đầu tiên tôi biết đấy!”
“Được rồi được rồi, tôi đi công tác đây.”
Anh ta quay sang nhìn người còn lại, nói: “Tinh Châu, nhớ gọi điện cho tôi để tôi tham gia là được!” Dứt lời, anh ta thật sự muốn bỏ đi.
Phó đạo diễn đứng ngoài máy quay vội vàng lắc đầu, mở miệng nhưng không phát ra tiếng, cố gắng nhắc nhở: “Thanh Việt, không được đâu…”
Nhưng Lục Thanh Việt chẳng thèm nghe, còn hỏi thẳng: “Đạo diễn, tại sao Cố tiên sinh có thể mà tôi thì không? Chẳng lẽ Cố tiên sinh có đặc quyền sao?”
Bình luận trực tiếp trên màn hình lập tức nhảy lên.
[Đúng đó, đến giờ vẫn chưa ai tìm ra thân phận của Cố tiên sinh, vị đại lão thần bí này rốt cuộc là ai đây~]
Phó đạo diễn chỉ biết gượng gạo nhìn lên trần nhà: “Khụ khụ… Không… không có đặc quyền gì cả…” Nhưng nếu nói thật thì tổ chương trình chỉ có mất mặt thôi.
Dụ Tinh Châu cũng phụ họa: “Vậy tại sao lại không được? Tôi cũng muốn đi công tác mà.”
Cậu ta bấm ngón tay tính toán: “Thật ra tôi còn rất nhiều lịch trình chưa kịp chạy…”
Thấy hai lưu lượng hot nhất chương trình sắp sửa “làm gương” bỏ đi, đạo diễn vội vàng bước tới kiểm soát tình hình, cau mày nhìn chằm chằm hai người.
Lục Thanh Việt cảm nhận được áp lực, nhún vai: “Được rồi, tôi hiểu rồi.” Đã ký hợp đồng nhận thù lao, anh ta cũng không dám làm trái ý đạo diễn. Nhưng… Cố tiên sinh làm thế nào mà thương lượng được hợp đồng đến mức ngay cả vợ cũng không cần đến? Thật đáng để suy ngẫm.
Dụ Tinh Châu cũng sảng khoái gật đầu. Hiểu rồi, Cố tiên sinh thật sự là đại lão, nên có thể không giống người thường.
Thế là hai người quay đầu ngồi xuống, một trái một phải chiếm vị trí bên cạnh Cố Thầm, tạo thành một thế tam giác, gần như vây lấy cậu.
Đỗ Nhuy Thanh: “…”
Hắn ta hỏi câu “em dâu đâu” chỉ để trêu chọc, muốn khiến Cố Thầm trông lẻ loi và lúng túng khi tham gia chương trình một mình. Nhưng tại sao mọi chuyện lại thành ra thế này?
Chưa kể, Cố Thầm ngồi vắt chân trên chiếc ghế sô pha đơn ở góc phòng, trong khi hai bên là ghế thấp hơn. Nhìn từ góc độ này, trông cậu chẳng khác nào một ngồi trên vương tọa, còn Lục Thanh Việt và Dụ Tinh Châu lại như hai hiệp sĩ hộ vệ trung thành.
Bình luận trực tiếp cũng đồng tình.
[Cái gì đây? Thật kỳ quặc!]
[Hahahaha hai người các anh kẹp người ta ở giữa như vậy, không thấy tội nghiệp sao?]
[Cố tiên sinh đáng thương quá, trước đó bị hai người va vào, giờ lại phải ngồi ăn ‘cẩu lương’ từ hai người này, thương lắm luôn!]
Lúc này, gã bạn trai phú hào của Đỗ Nhuy Thanh - Kiều Khôn Bình - cũng bước tới, bắt tay với Cố Thầm: “Cố tiên sinh, tôi nghe Nhụy Thanh nhắc đến cậu rất nhiều. Hân hạnh được gặp.”
Cố Thầm mỉm cười, khẽ gật đầu: “Hân hạnh.”
Kiều Khôn Bình quan sát Cố Thầm một lượt, nhanh chóng nhận ra khí chất điềm tĩnh và cao quý toát ra từ từng cử chỉ của cậu. Hoàn toàn khác với hình ảnh mà Đỗ Nhuy Thanh đã mô tả. Ngược lại, trông cậu còn giống một người cùng đẳng cấp với mình hơn.
Kiều Khôn Bình thoáng suy tư, dường như đã hiểu ra điều gì đó.
Gã ta quay lại ngồi xuống cạnh Đỗ Nhuy Thanh, kéo cậu ta vào lòng, ghé sát tai thì thầm: “Bảo bối, nói thật với anh đi, hồi cấp ba em có phải đã thầm thích Cố tiên sinh không? Bây giờ gặp lại, nên mới không cam lòng, cứ đối đầu với cậu ta?”
Đỗ Nhuy Thanh: “???”
Trong đầu hắn ta toàn là kế hoạch cô lập Cố Thầm trong chương trình, nhưng sao mà câu chuyện lại bị bẻ lái xa đến vậy?
Hơi thở nóng rực phả bên tai, bạn trai anh ta còn tiếp tục mập mờ nói: “Nếu em thích cậu ta cũng không sao đâu. Nếu em có thể dụ dỗ được cậu ta ngoại tình với em, chúng ta ba người cùng nhau cũng không tệ…”
Đỗ Nhuy Thanh: “???”
Hắn ta ngơ ngác trong vài giây, cuối cùng cũng hiểu ra. Hắn hạ giọng, tức giận nói: “Em hiểu rồi! Hóa ra là anh để mắt đến Cố Thầm đúng không? Em biết ngay mà, cái khuôn mặt đó đúng là câu người mà!”
Kiều Khôn Bình: “?” Nhưng nghĩ lại, hình như cũng không sai lắm? Cùng một ý mà.
Cố Thầm không biết vì sao cặp đôi này đột nhiên nhìn cậu với ánh mắt kỳ lạ đến vậy.
Mà đối diện cậu, hai vị “hộ pháp” cũng đang nhìn cậu bằng ánh mắt nóng bỏng không kém.
Lục Thanh Việt chém đinh chặt sắt: “Cố tiên sinh, yên tâm đi, lát nữa tôi nhất định sẽ chọn ngài. Tôi rất cần học hỏi cách sống cô độc của ngài, thật đấy.”
Dụ Tinh Châu liếc nhìn Lục Thanh Việt, cũng phụ họa: “Ngài đừng để ý đến anh ta. Dù sao bạn đời của ngài cũng không có ở đây, chỉ cần để chúng tôi yên lặng ngồi bên cạnh ngài là được, những chuyện khác không cần bận tâm.”
Cố Thầm, người đến thế giới này để tận hưởng cuộc sống, nghe thấy lời nguyền rủa đáng sợ này mà giật mình: "…”
Cậu đưa tay chạm nhẹ vào chóp mũi, mỉm cười: “Thực ra tôi không định cô độc cả đời đâu, tôi định yêu đương ngọt ngào cơ mà. Các cậu đừng phát ra mấy lời nguyền độc thân đáng sợ như vậy nhé.”
Lục Thanh Việt: “?”
Dụ Tinh Châu: “?”
Ngài đã kết hôn rồi mà còn tính yêu đương sao!