Sau Khi Người Qua Đường Giáp Liên Hôn Với Đại Lão Hào Môn

Chương 72

“Đình Khâm, hai ngày nữa, cháu trai của ông Cố, em trai Tiểu Thầm của con sẽ đến tập đoàn để học hỏi một thời gian. Con sắp xếp cho nó một vị trí trung tầng* đi.”

Nhân lúc Lệ Đình Khâm về nhà cũ dùng bữa, ông nội Lệ tiện thể nhắc đến chuyện này.

Lệ Đình Khâm đặt đũa xuống, dùng khăn ăn lau khóe miệng, giọng điệu hờ hững: “Tiểu Thầm nào vậy ạ? Ông nội, dù là vị trí trung tầng, cũng không thể tùy tiện bổ nhiệm từ trên xuống được.”

"Đình Khâm, cháu nói vậy là quá cứng nhắc rồi." 

Lệ lão gia lắc đầu. “Con còn nhớ lão Cố, bạn thân của ông năm xưa không? Tiểu Thầm nhỏ hơn con sáu tuổi, hồi bé con còn từng bế nó đấy. Chẳng qua sau này nhà họ Cố chuyển đến miền Nam phát triển, có lẽ con đã quên rồi...”

Lệ Đình Khâm thoáng nhớ lại. Anh có biết về nhà họ Cố, cũng coi như là thế gia giao hảo với nhà họ Lệ. Những năm qua, sau khi đến miền Nam, nhà họ Cố phát triển rất thuận lợi. Nhưng về người tên Cố Thầm kia, anh lại chẳng có chút ấn tượng nào. Nhỏ hơn anh 6 tuổi, tức là mới chỉ 22 tuổi, vẫn còn trẻ lắm.

Nhìn sắc mặt anh, Lệ lão gia tiếp tục: “Tuy Tiểu Thầm còn trẻ nhưng đã có không ít kinh nghiệm trong tập đoàn Cố thị. Lần này đến đây, chủ yếu là để bồi dưỡng thêm về những lĩnh vực mà nhà họ Cố chưa tiếp xúc đến. Con đừng coi thường nó.”

Lệ Đình Khâm khẽ gật đầu: "Hiểu rồi, con sẽ bảo phòng nhân sự sắp xếp vị trí phù hợp với lý lịch của cậu ấy." Anh vẫn tin vào con mắt nhìn người của ông nội, nhưng cũng không đặt nặng chuyện này.

Lệ lão gia lại không đồng tình: “Người khác thì không nói, nhưng đây là cháu trai của ông Cố, con nhất định phải quan tâm chăm sóc nó để ông ấy yên tâm.”

"Được rồi, ông nội, cứ yên tâm đi." 

Lệ Đình Khâm đứng dậy lấy áo khoác: “Nếu đã là bổ nhiệm từ trên xuống, quá ưu ái cũng không hay. Con sẽ tự biết chừng mực.”

“Không còn sớm nữa, sáng mai con còn có cuộc họp, con đi trước đây.”

Lệ lão gia dặn dò: “Ông đã gửi WeChat của con cho Tiểu Thầm rồi, nhớ để ý chuyện này đấy.”

Trên đường về, Lệ Đình Khâm quả nhiên nhận được lời mời kết bạn từ một tài khoản có tên "Cố Thầm". Anh nhấn chấp nhận, đối phương dùng ảnh đại diện và tên hiển thị rất đơn giản, lời nhắn cũng khách sáo: [Chào Lệ tổng, làm phiền anh rồi. Tôi rất hứng thú với một số mảng kinh doanh của Lệ thị, muốn đến học hỏi thêm. Đây là sơ yếu lý lịch của tôi, anh cứ sắp xếp cho tôi một vị trí thực tập phù hợp với tình hình thực tế là được.]

Lệ Đình Khâm mở sơ yếu lý lịch lên xem qua. Vị công tử nhà họ Cố này, dù còn trẻ nhưng đã tốt nghiệp thạc sĩ từ sớm, mỗi kỳ nghỉ đều thực tập ở nhiều lĩnh vực và cấp bậc khác nhau, cũng đạt được một số thành tích nhất định. Lần này đến Lệ thị học hỏi, cũng là để tiếp cận những ngành nghề mà Cố thị chưa thể vươn tới.

Bước đi vững chắc như vậy, e rằng chẳng bao lâu nữa sẽ trở thành tầng lớp quản lý của Cố thị, có lẽ cũng là người thừa kế tương lai mà nhà họ Cố đang bồi dưỡng.

Anh trả lời ngắn gọn: [Đã nhận được.] 

Anh chuyển sơ yếu lý lịch cho thư ký, dặn dò: [Dựa theo nguyện vọng của cậu Cố, sắp xếp cho cậu ấy một vị trí trung tầng phù hợp.] 

Đối phương hồi đáp: [Cảm ơn Lệ tổng.]

Lệ Đình Khâm nhắn lại: [Không có gì.]

Anh không đặc biệt để tâm đến chuyện này nữa. Hai ngày sau, thư ký báo cáo rằng cậu đã chính thức nhận chức phó tổng phụ trách sản phẩm của bộ phận thị trường. Đoạn trò chuyện giữa họ cũng dừng lại ở đó.

Các cuộc họp thường chỉ có quản lý cấp trưởng tham gia, nên Cố Thầm không cần góp mặt, các tài liệu cần ký đều do nhân viên phụ trách trình lên, Cố Thầm cũng không lên tầng cao. Vì vậy, Lệ Đình Khâm chưa từng gặp mặt vị công tử nhà họ Cố này lần nào.

Lại một tháng nữa trôi qua, một sản phẩm mới do bộ phận thị trường phát triển vừa ra mắt đã lập tức trở thành hiện tượng, lúc này Lệ Đình Khâm mới nghe tin về Cố Thầm lần nữa.

Tổng giám đốc thị trường, Triệu tổng, không giấu được vẻ phấn khởi, nói: "Lệ tổng, rốt cuộc phó tổng Cố là nhân tài trẻ tuổi mà ngài tìm ở đâu vậy? Trước đây tôi còn lo cậu ấy quá trẻ, không ngờ lại hiểu biết sâu sắc về ngành như thế... Đây có phải là cán bộ kế cận của công ty không?" Với lý lịch của Cố Thầm, Triệu tổng vốn không nghi ngờ năng lực của cậu, chỉ lo lắng rằng tuổi còn trẻ mà đã "nhảy dù" vào vị trí trung tầng có thể không gánh vác nổi. Nhưng bây giờ thì hoàn toàn yên tâm rồi.

Lệ Đình Khâm xem qua toàn bộ tài liệu về sản phẩm mới, nói: "Hậu bối của một gia đình thân thiết. Đoán chừng vài tháng nữa, sau khi nắm rõ ngành nghề, cậu ấy sẽ quay về." Phải thừa nhận rằng Cố công tử này rất xuất sắc, đúng như bản lý lịch rực rỡ của mình.

Xem xong tài liệu, anh nói: “Đi thôi, lão Triệu, tôi xuống xem thử.”

Lúc này, bộ phận thị trường đang tổ chức ăn mừng, Cố Thầm đã mua trà sữa và bánh ngọt cho mọi người, không khí vô cùng rộn ràng, vui vẻ.

Một nữ đồng nghiệp đặt một phần bánh ngàn lớp trước mặt Cố Thầm, hỏi: “Cố tổng, anh không ăn sao?”

Cố Thầm lịch sự nói: “Cảm ơn, tôi không thích đồ ngọt, mọi người cứ ăn đi.”

Nữ đồng nghiệp có chút ngượng ngùng đặt miếng bánh xuống, mặt hơi đỏ, ngập ngừng nói: “Cố tổng, anh có thể ra ngoài nói chuyện riêng với tôi một lát không? Tôi có chuyện muốn nói riêng với anh...”

Nhưng một nữ đồng nghiệp khác vội kéo cô lại, nhỏ giọng thì thầm: “Đừng nói nữa, cậu không biết Cố tổng thích đàn ông à?”

"Hả?" 

Cô ngơ ngác, hỏi: “Sao cậu biết?”

Đồng nghiệp kia thở dài: "Đừng hỏi tôi làm sao biết được..." Khi Cố phó tổng mới vào công ty, ban đầu có không ít người nghi ngờ, nhưng giờ đây, cả bộ phận không ai là không thích cậu. Ngoại hình, khí chất, năng lực... không có điểm nào không hoàn hảo. Hơn nữa, còn trẻ như vậy, số người tỏ tình với cậu nhiều đến mức nối tiếp không dứt.

Lúc này, một nam đồng nghiệp khác đi tới, nghiêm túc nói: “Cố tổng, tôi cũng có chuyện muốn nói riêng với anh...”

Cố Thầm khẽ gật đầu, đi cùng anh ta ra hành lang: “Xin mời.”

Lúc này người kia mới thay đổi vẻ mặt nghiêm túc ban nãy, cười nói: “Cố tổng, mọi người nói anh thích đàn ông, anh có muốn thử hẹn hò với tôi không? Tôi cũng...”

Cố Thầm khách sáo nhưng dứt khoát đáp: “Xin lỗi, hiện tại tôi muốn tập trung vào công việc, tạm thời không có hứng thú với những chuyện này. Dù sao cũng cảm ơn cậu.”

"Khụ khụ!" 

Lúc này, Triệu tổng cùng Lệ Đình Khâm đi từ đầu hành lang bên kia tới, cất giọng nhắc nhở: “Tiểu Cố à...”

Cố Thầm nhìn thoáng qua, dựa vào tuổi tác của người đến và vị trí đứng của Triệu tổng, lập tức đoán được thân phận đối phương. Cậu khẽ gật đầu, nói: “Lệ tổng, chào anh.”

Lệ Đình Khâm không bất ngờ khi Cố Thầm nhận ra mình ngay lập tức, anh cũng gật đầu đáp: “Phó tổng Cố.”

Thanh niên trước mặt, phong thái như tùng như ngọc. Dù biết trước Cố công tử là một nhân tài trẻ tuổi, nhưng khi thực sự gặp mặt, phong thái của cậu vẫn khiến Lệ Đình Khâm có phần bất ngờ. Cách cậu từ chối những lời tỏ tình rất có chừng mực, nhưng trong ánh mắt lại mang theo cảm giác xa cách, lịch sự nhưng không dễ gần.

Chỉ là, điều Lệ Đình Khâm không ngờ đến, chính là vị người thừa kế tương lai mà nhà họ Cố kỳ vọng, cũng là người có xu hướng thích đàn ông.

Triệu tổng nói: “Tiểu Cố, chúng ta vào văn phòng trước đi, báo cáo với Lệ tổng về sản phẩm này.”

Cố Thầm đáp: “Được.”

Một nhóm người đi vào trong. Văn phòng lớn vẫn rất náo nhiệt, thấy Lệ Đình Khâm và Triệu tổng, mọi người thoáng im lặng một chút. Lệ Đình Khâm chỉ nói: “Không sao, mọi người cứ tiếp tục đi.”

Các đồng nghiệp lại tụ tập tiếp. Một người mang đến một cốc trà, đưa cho Cố Thầm: “Cố tổng, anh không uống trà sữa, tôi nhớ ra mình có chút trà ngon, pha cho anh một ly.”

"Đây còn có chút trà vừa được giao tới. Tôi biết anh không thích đồ ngọt, nên đã đặt món khác." 

Một nữ đồng nghiệp khác đưa hộp đồ ăn lên, còn bổ sung: “Anh đừng hiểu lầm, tôi không có ý tỏ tình đâu, chỉ đơn thuần thấy anh chưa bao giờ ăn đồ ngọt thôi.”

Cố Thầm không từ chối nữa, nhận lấy, nói: “Cảm ơn.”

Về đến văn phòng, cậu đặt đồ xuống, Lệ Đình Khâm nhìn cậu, nói: “Mọi người đều rất quý cậu.”

Cố Thầm cười nhẹ: “Cũng tạm thôi, là do bầu không khí trong công ty của anh tốt. Thời gian qua, cảm ơn Lệ tổng đã quan tâm.”

Lệ Đình Khâm nói: "Không, với năng lực của cậu, dù ở đâu cũng sẽ được công nhận." Nhớ đến cách ông nội gọi "Tiểu Thầm", anh cảm thấy gọi "Phó tổng Cố" thì xa cách quá, nhưng gọi "Tiểu Thầm" lại có phần quá thân mật.

Cố Thầm cười trêu: “Không phải Lệ tổng muốn nghe tôi báo cáo công việc sao? Hay là đợi tôi nói xong rồi hãy khen?”

"Được." Lệ Đình Khâm chăm chú nhìn cậu. Thanh niên trước mặt nói năng rành mạch, phong thái ung dung, tự tin mà trầm ổn.

Nghe xong báo cáo, Lệ Đình Khâm nói: “Quả thực rất tốt. Sau này có hứng thú ở lại làm việc không?”

Cố Thầm lắc đầu, cười nói: “Mục đích tôi đến đây, anh cũng biết mà.”

Lệ Đình Khâm hỏi: “Vậy có muốn thử sức ở vị trí nào khác không? Tôi có thể sắp xếp.”

Cố Thầm nghiêm túc suy nghĩ, nói: “Sau khi đã học xong những điều cần biết ở đây, nếu anh không phiền, tôi muốn thử làm thư ký của anh, để hiểu rõ hơn về việc điều phối và quản lý tổng thể. Nếu ở Cố thị làm trợ lý cho ông nội, vì thân phận của tôi, có lẽ sẽ không học được những điều thực tế nhất.”

Lệ Đình Khâm gật đầu, khách quan nói: “Được, nếu cuối cùng cậu phải tiếp quản gia nghiệp, thì công việc thư ký này đúng là điều cậu cần trải qua.”

Nhưng anh chợt nhớ lại điều vừa vô tình nghe được, Cố Thầm có khuynh hướng thích nam giới... nên bổ sung: “Quên mất chưa nói, xu hướng của tôi và Cố phó tổng giống nhau. Nếu cậu để ý chuyện này, có thể chọn làm thư ký cho một giám đốc cấp cao khác trong tập đoàn.”

Cố Thầm mỉm cười: “Chuyện này thì tôi không để tâm... Lệ tổng suy nghĩ chu đáo quá.”

Vì Cố Thầm quyết định trước tiên sẽ ở lại bộ phận thị trường trong sáu tháng, nên Lệ Đình Khâm vẫn rất khó có dịp gặp mặt cậu. Nhưng tên của cậu lại ngày càng xuất hiện nhiều hơn, hầu như ai nhắc đến cũng toàn là khen ngợi.

Ngay cả thư ký Từ cũng nói: “Triệu tổng bảo rằng, nếu cứ tiếp tục thế này, e rằng toàn bộ nam nữ trong phòng ban sẽ lần lượt đi tỏ tình với Cố phó tổng mất thôi.”

Lệ Đình Khâm cúi mắt nhìn văn kiện vừa được trình lên cần phê duyệt. Chữ ký ở mục phụ trách bộ phận thanh thoát mà phóng khoáng, ghi rõ: [Đề nghị thông qua, trình Lệ tổng phê duyệt. Cố Thầm].

Anh ký xuống: [Đồng ý, thực hiện nghiêm ngặt theo kế hoạch. Lệ Đình Khâm].

Rồi nói: “Không phải có quy định trong công ty là nhân viên cùng phòng ban không được hẹn hò à?”

Thư ký Từ đáp: “Tôi thấy nếu cứ tiếp tục thế này, có khi Cố phó tổng sẽ làm cả tập đoàn này phải điêu đứng mất thôi.”

Lệ Đình Khâm hơi khựng bút lại, nói: “Cần chấn chỉnh lại bầu không khí trong tập đoàn.”

Nhưng chỉ hai ngày sau, anh đã nhận được cuộc gọi từ Lệ lão gia. Vừa bắt máy, ông đã trách cứ ngay: “Đình Khâm! Con có để tâm đến lời ông nói không đấy? Ông bảo con chăm sóc Tiểu Thầm, thế mà con chăm sóc kiểu gì vậy? Nó đến đây hơn một tháng rồi, nghe nói vẫn còn thuê nhà ở ngoài! Ông cũng đã hỏi chú Lưu trong tập đoàn, con chẳng buồn lo cho nó chút nào cả... Con trai nhà bạn thân ông lặn lội ngàn dặm từ miền Nam lên đây, mà ngay cả chỗ ở con cũng không sắp xếp cho thằng bé à?”

Lệ Đình Khâm suy nghĩ một lúc, rồi đột nhiên như nghĩ ra điều gì đó, bình thản đáp: “Ông nội, ông nói đúng, là do con sơ suất, đây là lỗi của con. Giờ con sẽ thu xếp ngay, đảm bảo chăm sóc tốt cho Tiểu Thầm.”

Lệ lão gia thoáng sửng sốt. Ông biết cháu trai mình tiếp quản quyền lực từ khi còn trẻ, vốn không thích chuyện người lớn can thiệp vào việc bổ nhiệm nhân sự trong tập đoàn. Ông cũng đoán trước rằng nó sẽ không thích nghe lời can thiệp này, nhưng không ngờ lần này, Lệ Đình Khâm lại thẳng thắn thừa nhận sai lầm nhanh như vậy?

Ông hừ nhẹ một tiếng: “Con biết là được rồi, chăm sóc tốt cho Tiểu Thầm đi.”

Cúp máy xong, Lệ Đình Khâm mới mở WeChat, cuộc trò chuyện giữa anh và Cố Thầm gần như trống không. Anh nhắn: [Tiểu Thầm, tôi nghe nói cậu đang thuê nhà bên ngoài? Có ai chăm sóc không?]

Cố Thầm trả lời: [Tôi chưa mua nhà ở đây, vẫn thuê, có mời một dì giúp việc.]

Lệ Đình Khâm nhắn tiếp: [Cậu sẽ ở đây một năm, thuê nhà lâu dài cũng không tiện. Tôi có một căn gần tập đoàn, đi làm rất thuận tiện, nhân sự phục vụ cũng đầy đủ, còn nhiều phòng trống, cậu có ngại dọn sang không? Sau này có thể đi làm cùng nhau.]

Mãi lâu sau, Cố Thầm mới hồi đáp: [Được, vậy làm phiền Lệ tổng rồi.]

Sắp xếp xong chỗ ở, Lệ Đình Khâm lại dặn trợ lý Trần: "Bảo nhà ăn tăng thêm món miền Nam, điều một chiếc xe riêng của tôi cho Cố phó tổng dùng, từ nhà gửi quần áo theo số đo của cậu ấy để chuẩn bị đủ trang phục cho mọi dịp..." Dù gì cũng là con trai của bạn thân gia đình, ăn ở đi lại phải chu toàn.

Gọi là một căn nhà, nhưng thực chất là một biệt thự. Khi Cố Thầm dọn đến, nhìn căn phòng ngủ được chuẩn bị sẵn từng thứ một, ánh mắt cậu có chút vi diệu. Đến khi nhìn thấy Lệ Đình Khâm bước ra từ căn phòng đối diện, ánh mắt cậu càng thêm phức tạp.

Cậu không quên rằng Lệ tổng đã nói anh cũng là người có khuynh hướng thích nam…

Bên kia, Lệ lão gia đang gọi điện cho Cố lão gia: "Lão Cố, ông cứ yên tâm đi! Giờ Đình Khâm đã để Tiểu Thầm dọn đến ở cùng nó rồi, chắc chắn sẽ chăm sóc chu đáo. Hơn nữa, Đình Khâm cũng tiếp quản gia nghiệp từ khi còn rất trẻ, Tiểu Thầm thì ưu tú như vậy, sớm muộn gì cũng phải đi con đường này thôi. Hai đứa trẻ ở chung, chắc chắn có rất nhiều chuyện để chia sẻ... Yên tâm, yên tâm đi…”

 

Chú thích: Trong một tập đoàn, vị trí trung tầng (middle management) thường bao gồm các cấp quản lý nằm giữa lãnh đạo cấp cao và nhân viên tuyến đầu. Những vị trí này có vai trò triển khai chiến lược từ ban lãnh đạo và giám sát hoạt động của các nhóm hoặc phòng ban. Một số vị trí phổ biến thuộc tầng này gồm:

Trưởng phòng (Manager/Head of Department) – Phụ trách một phòng ban cụ thể như nhân sự, tài chính, marketing…

Phó phòng (Deputy Manager/Assistant Manager) – Hỗ trợ trưởng phòng, chịu trách nhiệm một phần công việc quản lý.

Giám đốc bộ phận (Division Director/Department Director) – Quản lý một bộ phận lớn trong tập đoàn, thường dưới quyền Phó tổng giám đốc.

Giám đốc chi nhánh (Branch Director) – Quản lý một chi nhánh của tập đoàn tại một khu vực hoặc quốc gia.

 

Những người ở vị trí này đóng vai trò cầu nối giữa chiến lược của lãnh đạo cấp cao và hoạt động thực tế của nhân viên.

Bình Luận (0)
Comment