Sau Khi Nữ Minh Tinh Hết Thời Mang Con Tham Gia Show Thực Tế (Dịch Full)

Chương 506 - Phiên Ngoại: Giang Trầm Trọng Sinh Về Thời Điểm Vừa Mới Kết Hôn - 1

Unknown Phiên ngoại: Giang Trầm trọng sinh về thời điểm vừa mới kết hôn - 1

Giang Trầm trọng sinh rồi, anh quay trở lại thời điểm buổi sáng ngày thứ hai sau khi kết hôn.

Anh xác nhận lại thời gian và địa điểm hết lần này đến lần khác, cuối cùng xác nhận rằng đây đúng là ngày thứ hai sau khi anh và Thẩm Minh Dữu làm đám cưới trên hòn đảo.

Giang Trầm trợn tròn mắt, rất lâu vẫn chưa thể bình tĩnh lại được. Sau một hồi điều chỉnh lại suy nghĩ và tiếp nhận sự thật bản thân đã thật sự quay trở về quá khứ, anh liền nhìn chằm chằm vợ đang ngủ say.

Dữu Dữu trẻ hơn rất nhiều, lúc này cô mới hai mươi tuổi. Vào ngày hôm qua, bọn họ vừa mới cử hành hôn lễ xong, mà hôm nay chính là ngày thứ hai bọn họ kết hôn.

Thật ra Giang Trầm đã từng nghĩ, anh và Dữu Dữu đã có quá nhiều tiếc nuối khi còn trẻ, nếu như có cơ hội quay trở về quá khứ, có lẽ bọn họ sẽ không cần phải lãng phí nhiều thời gian như vậy mà những gì Dữu Dữu đã trải qua cũng sẽ có thể tránh được.

Tuy rằng cuộc sống của bọn họ sau này rất hạnh phúc, nhưng cuối cùng vẫn có những tiếc nuối, đây cũng là chuyện mà Giang Trầm luôn để ở trong lòng.

Nhưng anh chưa từng nghĩ rằng sẽ có một ngày, loại chuyện như trở về quá khứ này lại thật sự xảy ra với mình.

Giang Trầm không dám quấy rầy vợ, anh thở rất nhẹ, hồi lâu sau, anh mới vươn tay và nhẹ nhàng ôm lấy cô.

Lúc Thẩm Minh Dữu tỉnh lại, cô phát hiện trên trán có hơi ngứa. Cô không mở mắt, đang định đưa tay lên gãi thì cô lại đột nhiên nhận ra có gì đó không đúng.

... Cô ngứa là bởi vì có người đang hôn cô.

Người hôn cô chính là người chồng mới cưới của cô, Giang Trầm!

Bọn họ vừa mới kết hôn vào ngày hôm qua.

Chỉ là tại sao anh phải nhân lúc cô ngủ mà lén hôn cô?

Hơn nữa, lúc này cô đang nằm trong lòng anh, tay cô đang ôm eo anh, đầu cô gác lên cánh tay anh, hai người dựa sát vào nhau, tư thế thân mật đến mức khiến Thẩm Minh Dữu cảm thấy sợ hãi.

Thẩm Minh Dữu không dám mở mắt, cô chỉ cảm thấy cảm giác ngứa ngáy trên mặt vẫn chưa giảm đi, đôi môi ấm áp như có như không đặt lên trán cô, hơi thở của anh phả vào khiến mặt cô ngày càng ngứa hơn.

Mí mắt của Thẩm Minh Dữu run rẩy, không biết lúc này cô có nên mở mắt ra hay không?

Nếu bây giờ mở mắt, có phải sẽ rất xấu hổ không?

Thẩm Minh Dữu quyết định nhắm mắt làm ngơ, cô nín thở, im lặng đợi một lúc lâu, Giang Trầm vẫn hôn lên trán cô liên tục, thậm chí một lúc sau, nụ hôn ngày càng sâu đậm hơn, bờ môi mỏng của anh rơi từ trán đến thái dương của cô, sau đó là gò má, rồi đến khóe môi...

Có lẽ là vì cô đang nhắm mắt lại nên không thể nhìn thấy được, thính giác và xúc giác sẽ trở nên nhạy cảm hơn, Thẩm Minh Dữu có thể nghe thấy từng hơi thở của Giang Trầm, lúc nặng lúc nhẹ, có thể cảm nhận được đôi môi mỏng của anh để lại những nụ hôn lên mặt mình, lúc nông lúc sâu...

Loại cảm giác này quá dày vò người khác, cánh tay của Thẩm Minh Dữu đặt trên eo Giang Trầm nhẹ nhàng run rẩy, căng thẳng đến mức quên cả hô hấp.

Ngay khi Thẩm Minh Dữu cho rằng Giang Trầm sẽ hôn lên môi cô, cô lại đột nhiên nghe thấy một tiếng cười khẽ khàng vang lên trong không khí.

Giang Trầm khẽ bật cười thành tiếng: "Em tỉnh rồi."

"..." Thẩm Minh Dữu thấy không thể giả vờ được nữa, chỉ đành run hàng mi rồi mở mắt, sau đó cô liền nhìn thấy đôi mắt biết cười của Giang Trầm đang chăm chú nhìn mình không chớp mắt, trong mắt anh như chất chứa cả trời sao, trong veo và xinh đẹp.

Hai người bốn mắt nhìn nhau, đều bất động nhìn đối phương.

Thật ra Giang Trầm đã nhận ra ngay khi Thẩm Minh Dữu tỉnh lại, thấy cô có vẻ như định giả vờ ngủ, anh cũng không định vạch trần, chỉ thấp thoáng hôn nhẹ lên má cô, muốn nhìn xem rốt cuộc cô định giả vờ ngủ tới bao giờ.

Chỉ là khi anh cảm nhận được hơi thở của cô càng ngày càng nhẹ đi, thậm chí cuối cùng còn bắt đầu nín thở, Giang Trầm mới cười khẽ một tiếng, mở miệng nói chuyện.

Giang Trầm mỉm cười, chào cô vợ "mới cưới": "Dữu Dữu, chào buổi sáng."

Thẩm Minh Dữu: "...?"

Tại sao Giang Trầm bị cô bắt quả tang đang hôn trộm không hề mất tự nhiên một chút nào, còn có thể thản nhiên chào cô như vậy?

Tại sao anh lại gọi tên mụ của cô?

Còn nữa, mới sáng sớm, tại sao Giang Trầm có thể cười đẹp và ấm áp đến vậy?

 


Bình Luận (0)
Comment